Chuyện này cũng rất có thể đấy!
Bởi vì nội dung Mã Dương cho khán giả xem thực ra khá dễ dần dần giảm thẩm mỹ, lần đầu xem cảm thấy mới mẻ, xem nhiều sẽ cảm thấy vô vị.
Vả lại chuyện Mã Dương đang làm là chuyện đúng đắn.
Những sản phẩm độc hại này giống như là nhà có formaldehyde, Bùi Khiêm vẫn luôn căm ghét. Nếu chuyện lão Mã làm hiện tại có thể bảo vệ lợi ích cho người tiêu dùng bình thường, bảo đảm sức khỏe của bọn họ, vậy thì là chuyện có ý nghĩa.
Cho dù có thể sẽ kiếm được chút tiền, Bùi Khiêm cũng có thể nhịn.
Càng huống hồ khả năng có thể kiếm được tiền, nhìn từ hiện tại vẫn không quá cao.
Bùi Khiêm sớm đã từng dặn dò, tuyệt đối không được thu bất kỳ tiền quảng cáo nào.
Bất kể là thương xưởng bảo nói lời hay, tiếng sấu cho sản phẩm hoặc không review, những tiền này đều không được nhận.
Nhìn từ hiện tại, phòng live của Mã Dương tuy rằng có lượng người xem và độ hot nhất định, nhưng vẫn chưa có bất kỳ khả năng thu lời nào.
Cho nên, tuy rằng việc Mã Dương “PR ngược” live stream có khởi đầu tốt, Bùi Khiêm vẫn không có suy nghĩ bắt hắn dừng lại, mà là quyết định để Mã Dương làm nhiều thêm một kỳ, quan sát thử xem.
Live stream nhanh chóng kết thúc.
Mã Dương khó khăn lắm mới đọc xong bản thảo, gương mặt dài mỉm cười với ống kính: “Được rồi, buổi live hôm nay đến đây thôi, gặp lại mọi người sau!”
Kết thúc live stream, Mã Dương nhận lấy cốc nước từ trên tay Trần Vũ Phong uống hai hớp, sau đó sốt ruột hỏi: “Thế nào anh Khiêm, biểu hiện của không tệ chứ?”
Bùi Khiêm gật đầu: “Ừm, tiếp tục nỗ lực đi!”
...
Cùng lúc này, ở một khách sạn nào đó của thành bố Kinh Châu.
Thời gian nửa năm trôi qua nhanh như chớp mắt, mới đó lại đến kỳ tuyển dụng hằng năm của Đằng Đạt.
Ngô Tân với các đồng nghiệm khác của phòng nhân sự tụ tập, đang khảo sát hiện trường giúp đỡ việc duy trì trật tự.
Đối với Ngô Tân cảm giác lớn nhất chính là, người tham gia thi nhận chức Đằng Đạt ngày càng nhiều!
Số người báo danh ngày càng nhiều, cho nên chỗ thi cần phải sắp xếp cũng ngày càng nhiều, chi phí cho cả kỳ tuyển dụng cũng trở nên ngày càng lớn.
Vì vậy kỳ tuyển dụng Đằng Đạt mỗi năm hai lần, đã trở thành công việc quan trọng hàng đầu của bộ phận nhân sự và bộ phận hành chính, tóm lại cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng trước một hoặc hai tháng.
Lần này Đằng Đạt đã bao sảnh tiệc cỡ lớn của mười mấy khách sạn làm nơi tổ chức thi, còn Ngô Tân thì đang ở trong một điểm thi trong số đó phụ trách duy trì trậ tự.
Buổi trưa, có rất nhiều thí sinh từ nơi khác đến dự thi quay về phòng nghỉ ngơi, nhưng cũng có một vài thí sinh ở lại điểm thi nghiêm túc đọc sách, giải đề.
Rất nhiều nhân viên của Takeaway Netfish lần lượt chạy đến, giao cơm trưa các thí sinh đã đặt.
Rất nhiều thí sinh từ nơi khác đến vừa hay mượn cơ hội lần này nếm thứ đôi chút rốt cuộc Takeaway Netfish vô cùng nổi tiếng có hương vị thế nào.
Ngô Tân đi loanh quanh điểm thi không để làm gì, vốn dĩ chỉ tùy tiện đi thôi, lại đột nhiên phát hiện trên bản của một thí sinh trong số đó đặt mấy quyển sách.
“Bài giải chi tiết đề thi nhận chức Đằng Đạt”
“Bảo điển toàn năng cho kỳ thi nhận chức Đằng Đạt”.
“Dự đoán chủ đề kiến thức cho từng cương vị trong cuộc thi nhận chức Đằng Đạt”.
Ngô Tân bất giác sững sờ.
“Sách giải của kỳ thi nhận chức Đằng Đạt?”
Ngô Tân thiếu chút nữa cho rằng bản thân đã nhìn lầm.
Mấy cuốn sách này đều không phải kiểu tác phẩm lớn, không quá dày, nhưng bên ngoài viết xác thực mấy chữ “thi nhận chức Đằng Đạt”!
Thực ra từ trước sớm đã có thí sinh mang sách hướng dẫn đến tham gia dự thi, tuy rằng không thể chép bài, nhưng có thể tranh thủ lúc nghỉ trưa xem đôi chút, ôn tập chút tri thức, tạo ra hiệu quả nước đến chân mới nhảy.
Nhưng sách hướng dẫn các thí sinh trước đó mang đến trên cơ bản đều là sách hướng dẫn thi nhân viên công chức, bởi vì nội dung phần thực hành đều thông dụng.
Hiện tại có cả sách hướng dẫn chuyên dành cho thi nhận chức Đằng Đạt rồi sao?
Ngô Tân cảm thấy rất huyền ảo.
Hắn nói với thí sinh đang ôn tập: “Cuốn sách này có thể để ta xem thử được không?”
Nói rồi, chỉ vào cuốn “Đề thi chi tiết thi nhận chức Đằng Đạt”.
Thí sinh vừa thấy Ngô Tân đeo thẻ nhân viên, biết là nhân viên công tác của Đằng Đạt, không khỏi có chút khẩn trương, vội vàng gật đầu, đưa sách sang.
Ngô Tân đưa tay nhận lấy, lật qua loa mấy cái, lướt qua mấy đề thi.
Không ngờ là đề thi?
Ngô Tân không khỏi nhíu khẽ mày, chắc không phải trong nội bộ công ty có người lộ đề đó chứ?
Mức độ nghiêm ngặt của thi nhận chức Đằng Đạt tương tự với thi nhân viên công chức, sau khi kết thúc kỳ thi, đừng nói là đề thi, ngay cả giấy nháp được phát ra cũng đều được thu lại, cũng sẽ không công bố đề mục thi trước đó trên bất kỳ kênh nào.
Theo lý mà nói, bên ngoài không thể nào lấy được những đề thi này.
Ngô Tân nhất thời cả kinh, chuyện này không thể qua loa được.
Hắn vội vàng lật đến trang bài giải của đề thi, nhìn thử đáp án tiêu chuẩn.
Lần này Ngô Tân thở phào một hơi.
Bởi vì đáp án tiêu chuẩn không giống với đáp án tiêu chuẩn do nội bộ Đằng Đạt đặt ra.
Quay lại xem tỉ mỉ những đề mục phía trước, lúc này mới phát hiện có vài đề mục cá biệt miêu tả quả thực không chuẩn xác, đặc biệt là những đề vắn tắt giống như văn bản khá dài, dường như có vài sai sót nhỏ.
Tuy rằng không ảnh hưởng nội dung và đáp án, nhưng đây đã nói rõ tài liệu những đề thi này vốn không phải truyền ra từ trong nội bộ.
“Cũng may, chắc không phải nhân viên nội bộ tiết lộ.”
Xem ra, những đề thi này hẳn là được một tổ chức cơ quan giáo dục nào đó trên xã hội chỉnh lý ra.
Giống như thi nhân viên công chức, thực ra còn nghiêm khắc hơn thi nhận chức của Đằng Đạt rất nhiều, vả lại đề thì thật là cơ mật quốc gia. Nhưng đề thi mỗi năm vẫn có thể tìm thấy trên mạng.