Vì mấy công ty không có tiền ấy đã bị đào thải khỏi cuộc chơi từ lâu rồi, bây giờ còn công ty có tiền đều đang thêm giá trên nền tảng vốn có.
Có vài công ty muốn thêm, nhưng thật ra là không thêm được, chỉ có thể 500 nghìn là thấp nhất, bày tỏ tâm ý.
Lâm Thường lại giơ tay: “22 triệu!”
Thái độ vô cùng rõ ràng, ta cầm chắc chức vua đấu giá này rồi.
Tiết Triết Bân suy nghĩ hồi lâu, cũng cắn răng, thêm 1,5 triệu.
Diêu Ba của tập đoàn Kim Đỉnh cũng suy nghĩ lúc lâu rồi cũng thêm 500 nghìn.
Số tiền 500 nghìn, 1 triệu so với 20 triệu ban đầu, chỉ là con số rất nhỏ.
Nhưng điều quan trọng là con số nhỏ này lại ảnh hưởng đến thứ tự xếp hạng của mọi người.
Thêm 500 nghìn, 1 triệu, có thể để bản thân thay đổi ba bốn hạng so với trước đó cũng rất tốt!
Một là có thể phản ánh tài lực dồi dào nhà mình, dẫn đến sự chú ý của quần chúng ăn dưa, mặt khác cũng xem như là tổng giám đốc Bùi tỏ thái độ kiểu “ta thật sự móc sạch túi để ủng hộ ngươi”.
20 triệu cũng chi rồi, còn để ý 500 nghìn, 1 triệu?
Đương nhiên cũng có công ty không có tiền thật, hoặc cảm thấy tránh được thì tránh, slot GPL đã mua được rồi, lần nào không quan trọng lắm, mấy công ty này tự động từ bỏ.
Nhưng ba công ty giàu nhất, thêm 500 nghìn, 1 triêu, mãi đến giá cao nhất là 26 triệu mới dừng!
Cuối cùng Lâm Thường báo giá 26 triệu, cuối cùng hiện trường cũng yên tĩnh, không ai theo nữa.
Vốn dĩ mấy nhà mua báo giá 20 triệu, kết quả bị Lâm Thường quấy rối, chợt biến thành hứng thú đan xen.
Từ 26 triệu đến 20 triệu, mỗi lần giảm thì chỉ cách nhau 500 nghìn, 1 triệu.
Trông có vẻ khoảng cách không lớn, nhưng thực tế, rank này là rank chân thật nhất.
Đa số người mua đều đã phá vỡ giá sàn trong lòng mình, thật sự là không thêm được 500 nghìn nào nữa.
Nhưng dù nói gì, xúc động trong thoáng chốc cũng tốt, vật đáng giá cũng thôi đi, đấu giá đã kết thúc rồi, mọi người đều trói trên một chiếc thuyền.
GPL có thể làm tốt, thế thì mọi người cùng nhau lãi tiền;
GPL làm không tốt thì mọi người cùng nhau lỗ sặc máu.
Tuy kết thúc đấu giá, nhưng có thể nói thủ tục xúc tiến thi đấu GPL vừa bắt đầu, rốt cuộc giải đấu này có thể làm thành thế nào, cuối cùng có thể kiếm về số tiền người mua đã đầu tư được không vẫn phải xem biểu hiện sau này.
Dù nói thế nào, có thể xem giai đoạn này là lắng bụi!
Bùi Khiêm nhìn những con số này trên màn hình, khóe miệng hơi giật giật.
Giá trung bình ba bộ phận GOG bán tầm 15 triệu, mà mấy slot GPL này cao nhất lên đến 26 triệu, thấp nhất là 20 triệu.
Công hết lại là 180 triệu, chỉ tính slot GPL cũng đến 136 triệu.
Con mẹ nó, thật sự là tiền từ trên trời rớt xuống!
Vốn dĩ Bùi Khiêm cảm thấy, tất cả các slot bán tầm 70 triệu, khá lạc quan; tuyến cuối tâm lý là bán được 90 triệu đến 100 triệu.
Nhưng bây giờ, vẫn bán nhiều hơn gần 40 triệu so với tình huống tệ nhất trong suy nghĩ của Bùi Khiêm!
Nhìn vào con số cố định cuối cùng trên màn hình, Bùi Khiêm khẽ thở dài, nói với Trương Nguyên: “Sau khi đấu giá kết thúc, ngươi dẫn mấy ông chủ tranh được slot đến nhà hàng vô danh dùng bữa.”
Trương Nguyên thoáng sững sờ: “Thế tổng giám đốc Bùi thì sao?”
Bùi Khiêm lắc đầu: “Ta không đi, ta mệt rồi.”
Trương Nguyên vội gật đầu tỏ ý đã hiểu: “Vâng, tổng giám đốc Bùi, cứ yên tâm giao cho ta là được!”
Tuy mấy người này nâng giá slot GPL lên rất cao, khiếm Bùi Khiêm vô cùng tức giận, nhưng bên quán ăn vô danh đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, nếu không mời sẽ lãng phí tài nguyên.
Chắc chắn lãng phí nguyên liệu là hành vi không tốt.
Nên Bùi Khiêm vẫn quyết định để bọn họ đi ăn, mình không tham gia nữa thôi.
Tùy tiện bổ não một chút là có thể tưởng tượng ra được cảnh trên bàn ăn.
Nếu Bùi Khiêm ở hiện trường, chắc chắn sẽ bị tổn thương hai ba bốn lần.
Nên cứ giao chuyện này cho Trương Nguyên.
Về phần Bùi Khiêm, tốt nhất là bây giờ nên về nhà, nghĩ xem nên tiêu hơn 100 triệu này kiểu gì đây.
Vốn dĩ là ai kiếm người nấy tiêu, đã là tiền giải đấu GPL kiếm được thì đập cho giải đấu GPL là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng, cụ thể nên đập vào phần nào của GPL đây? Tăng cường mở rộng tuyên truyền giải đấu GPL thì sao? Bồi dưỡng năng lực thi đấu? Vẫn nên bồi dưỡng cơ sở đào tạo tốt hơn cho mấy câu lạc bộ này?
Chỗ tiêu tiền rất nhiều, Bùi Khiêm cảm thấy, mình phải bình tĩnh suy nghĩ kỹ càng, nghĩ ra phương án lãi ít nhất.
Dặn dò Trương Nguyên mấy câu xong, Bùi Khiêm im lặng thở dài, đứng lên chuồn đi.
Tất cả đấu giá đều đã bàn giao, sau này lại chính thức ký hợp đồng chuyển tiền.
Lâm Thường đứng lên bắt tay với Lý Thạch, trao đổi danh thiếp cho nhau.
Các sếp tranh được slot GPL khác, cũng trao đổi danh thiếp làm quen nhau.
Dù mấy người này cũng là nhân vật có mặt mũi, đều tụ tập ở đây vì tin tưởng tổng giám đốc Bùi, giờ ít nhiều gì cũng có bạn chung, nên làm quen với nhau một chút, mở rộng mối quan hệ bạn bè cũng là chuyện bình thường.
Huống chi, sau này thì đấu GPL vẫn phải dốc sức hợp tác, mọi người có chung lợi ích.
Đương nhiên Lâm Thường là đỉnh nhất trong mấy người này, bị mọi người vây quanh như sao vây quanh trăng.
Sau khi hàn huyên xong, Lâm Thường nhìn xung quanh, thoáng sững sờ: “Ài, tổng giám đốc Bùi đâu?”
Vốn tưởng chắc chắn tổng giám đốc Bùi sẽ ở lại hiện trường, kết quả vừa không để ý mà người cũng biến mất luôn rồi?
Trương Nguyên vội giải thích: “Các vị, tổng giám đốc Bùi bận việc nên đi trước. Nhưng tổng giám đốc Bùi đã quyết định đãi mọi người một bữa ở nhà hàng vô danh, mời mọi người theo ta.”
Nghe tổng giám đốc Bùi đi rồi mọi người hơi thất vọng.
Nhưng nghe nửa câu sau, trên mặt mọi người xuất hiện nụ cười.
Có thể đến nhà hàng vô danh ăn!
Không thể không nói, nhà hàng vô danh ngon thì ngon đấy, nhưng đặt trước khó lắm.
Tổng giám đốc Bùi đã đặt trước chỗ để mời mọi người ăn, rất có thành ý, công việc bận rộn không có thời gian đi cùng, mọi người đều hiểu!