“Ha ha, bây giờ còn lại mấy câu lạc bộ này, áng chừng chẳng ai dám giở trò dưới mắt tổng giám đốc Bùi…”
Quần chúng ăn dưa vô cùng hăng hái.
Hoặc là khen tổng giám đốc Bùi, thứ như thi đấu Esports khó làm thế này lại có thể làm dứt khoát như vậy.
Hoặc là thảo luận về mấy kim chủ mới vào ngành Esports, tương lai của GPL xán lạn vô cùng.
Hoặc là chuyện trước khi hợp tác, mắng ba câu lạc bộ này một trận tơi tả.
Đến cả fans của SUG cũng tức gần chết, điên cuồng trút giận dưới weibo câu lạc bộ.
Nào là người ta bán slot GPL 26 triệu;
Nào là ba câu lạc bộ bán cả slot cả bộ phận GOG mà có 15 triệu.
Nõiem, não tàn cỡ nào mới có thể làm ra chuyện thế này?
Nhất là câu lạc bộ SUG bị fans mắng, bị cộng đồng mạng trào phúng, còn không thể phản bác, thậm chí không giải thích được!
Giải thích kiểu gì?
Ai ngờ được cuối cùng lại quậy thành thế này?
Đối với những cộng đồng mạng không rõ chân tướng, bọn họ không biết nút thắt ở đâu, có điều thấy câu lạc bộ SUG bán 15 triệu mà còn có cả bộ phận GOG trong khi chỉ slot GPL bán 26 triệu.
Nhưng nút thắt ở đây không thể nói được.
Vì dù nói ra cũng sẽ có người cảm thấy câu lạc bộ bị hố, ngược lại còn thấy câu lạc bộ ngu hơn.
Nên chỉ có thể nằm im nghe mắng, không thể giải thích.
Về phần giám đốc ba câu lạc bộ về sẽ bị mắng khủng khiếp thế nào thì ai mà biết được.
Điều an ủi duy nhất là bọn họ vẫn còn trẻ, bây giờ chuyển ngành chưa muộn lắm.
……
Trong tòa văn phòng nào đó.
Có người lướt điện thoại ăn dưa mới nhất của đấu giá GPL, trên màn hình máy tính là trang chủ của đầu tư Viên Mộng.
Hắn sờ sờ râu mép trên khóe miệng, tự nói một mình: “Danh tiếng của Đằng Đạt tốt thế này? Sức hấp dẫn mạnh vậy?”
“Quả thật là một hô trăm đáp!”
“Giải đấu GPL vẫn chưa làm, vẫn chưa thấy được hy vọng lợi nhuận, chỉ là một tấm phiếu rỗng đã thu hút được vốn hơn trăm triệu.”
“Đáng sợ hơn là, mọi người tự động đàn áp ba câu lạc bộ kí, thà mua slot không với giá hơn 20 triệu, cũng không động đến chiến đội 15 triệu kia, chỉ muốn đưa tiền cho Đằng Đạt thôi!”
“Quả là chuyện xưa nay hiếm.”
“Vừa hay bây giờ đầu tư Viên Mộng của Đằng Đạt đang đầu tư vào doanh nghiệp xã hội, trước đó báo danh với suy nghĩ thử vận mày thôi không ngờ được chọn thật.”
“Dựa vào khả năng lùa gà của ta, nếu có được đầu tư của Đằng Đạt, dẫn đến các công ty khác đầu tư…”
“Há chẳng phải sau hai ba năm có thể chuyển ra nước ngoài, an hưởng tuổi già rồi?”
Thứ ba, ngày 8 tháng 11.
Mạnh Sướng đến dưới tòa văn phòng của đầu tư Viên Mộng, chỉnh sửa lại ngoại hình bản thân.
Thời tiết hơi lạnh, Mạnh Sướng mặc một bộ vest vừa vặn, bên trong mặc T-shirt một màu, quần bò và giày thể thao.
Không có sơ mi, cũng không thắt cà vạt, toàn thân chỉ có cái đồng hồ là liên quan kinh doanh nhất, mà chiếc đồng hồ này không phải đồng hồ cơ rất quý, cực kỳ đơn giản.
Tóc được cắt tỉa tỉ mỉ, râu ria hai bên cũng đã được chăm chút, trông có vẻ không già dặn lắm, cũng sẽ không khiến người ta cảm thấy trẻ quá.
Mạnh Sướng vô cùng hài lòng với hình tượng của mình bây giờ.
Đương nhiên tất cả những điều này chuẩn bị tỉ mỉ.
Làn sóng Internet chuyển động đang tăng vọt, mà tư duy Internet không những ảnh hưởng đến các doanh nhân về mặt tư duy mà còn bao gồm cả ngoại hình.
Bây giờ sếp có tư duy Internet, đã không còn tạo hình mặc vest giày da nữa, người nào người nấy đều T-shirt quần bò, kiểu tóc cũng là đầu đinh dạng tròn hoặc đầu đinh dạng vuông, làm sao cho gọn gàng.
Trong mắt nhà đầu tư, ngươi là một người trong ngành lâu đời có kinh nghiệm Internet phong phú, lôi thôi lếch thếch, mà theo người dùng và quần chúng ăn dưa, ngươi là một CEO khác biệt.
Đương nhiên, cái gọi là khác biệt và lôi thôi lếch thếch chỉ là giả tưởng được tạo ra một cách cẩn thận, trên thực tế giá của kiểu tóc đầu đinh này có thể đắt hơn cả combo cắt gội sấy, còn phải chỉnh sửa thường xuyên hơn yêu mấy em gái xinh đẹp.
Nói theo lẽ thường, đầu đinh, T-shirt, quần bỏ, giày thể thao phối hợp cùng nhau, không nên có râu mép, vì râu có thể sẽ gây ấn tượng cổ hữu, cứng nhắc đối với nhà đầu tư, không đủ có tư duy Internet.
Nhưng Mạnh Sướng cũng không còn cách nào khác, trông hắn cũng có thể khá trẻ, bẩm sinh trông non nớt, nếu không để râu sẽ chẳng khác học sinh đại học thậm chí là cấp hai cấp ba, rất khó để nhà đầu tư tín nhiệm.
Nếu Mạnh Sướng có thể đổi râu mép thành vết nhăn tương đối sâu trên mặt, nhất là vết chân chim ở đuôi mắt và nếp nhăn ở bên miệng, thế thì hình như sẽ ổn hơn, nhưng tiếc thay là không được.
Chỉ có thể dùng râu méo được cắt tỉa tỉ mỉ để bù đắp khuyết điểm hình tượng “không đủ trưởng thành” của bản thân.
Tóm lại, vẻ ngoài là chi tiết ảnh hưởng đến ấn tượng ban đầu của đối phương.
Mà ấn tượng ban đầu của đối phương, có nghĩa là có thể lần này dụ dỗ, à không, kéo đầu tư không thành công.
Đối với cuộc gặp gỡ hôm nay, Mạnh Sướng vô cùng tự tin, cũng vô cùng mong đợi.
Đã nghe nói từ lâu, tổng giám đốc Bùi thành lập đầu tư Viên Mộng là để giúp người khác hoàn thành mơ ước.
Mà đối với Mạnh Sướng, thứ như mơ ước thật sự quá xa vời.
Trong lòng hắn tin rằng, chỉ cần mình có thể gặp mặt nói chuyện với tổng giám đốc Bùi, trong thời gian mười phút ngắn ngủi, tuyệt đối có thể đả động được tổng giám đốc Bùi đầu tư cho mình!
Nhìn thời gian trên đồng hồ cũng xấp xỉ, Mạnh Sướng sải bước vào đầu tư Viên Mộng.
……
Trong phòng họp của đầu tư Viên Mộng.
Hạ Đắc Thắng ngồi trên sofa, vừa uống trà vừa xem Mạnh Sướng giảng PPT.
Không thể không nói, đối tượng đầu tiên của Hạ Đắc Thắng đối với Mạnh Sướng rất không tồi.
Trông khá đẹp trai, vẻ ngoài đàng hoàng, ăn mặc sạch sẽ gọn gàng, trông có vẻ tràn đầy năng lượng, giống người có thể làm nên chuyện.
Râu mép hai bên thoạt nhìn hơi ký lạ, nhưng nhìn nhiều thấy quen, ngược lại cũng trở thành biểu tượng cá nhân nào đó.