Chuyện tốt nha!
Đối với người chế tác game độc lập, chỉ cần có tiền, là có thể làm ra được game, hoàn cảnh làm việc tốt hay xấu, thực ra không phải quá quan trọng.
Rất nhiều người chế tác game độc lập ở trong môi trường làm việc loạn cào cào, vẫn có thể làm ra được tác phẩm tốt.
Nếu liên quan không lớn, vậy tại sao không sắp xếp hoàn cảnh tốt hơn chút cho bọn họ chứ?
Đây hẳn là đầu vào cao, sản xuất ra ít điển hay đây mà?
Đây không phải là thứ bản thân thích nhất sao?
Bùi Khiêm lập tức nói: “Ngươi cứ nói thẳng, cách nghĩ trẻ con này của ngươi cần bao tiền vậy.”
Nghe thấy Bùi Khiêm dứt khoát như vậy, Khâu Hồng ngược lại có hơi do dự: “Ách... tổng giám đốc Bùi, cách nghĩ của ta là thế này.”
“Ở những thành phố lớn như Đế Đô, Ma Đô, Dương Thành, mỗi nơi mở một cơ sở ươm mầm giống như “không gian văn phòng liên hợp”. đương nhiên, Kinh Châu cũng có thể mở.
“Cơ sở khởi nghiệp như vậy, do chúng ta tuyển dụng đồng nhất các nhân viên như hành chính, tài vụ, công việc của những người này là phục vụ tốt mỗi một người chế tác game độc lập, giúp bọn họ giải quyết một loạt vấn đề ngoài việc nghiên cứu phát triển game.”
“Đồng thời, cũng có thể tiến hành hướng dẫn nhất định cho công việc của bọn họ, ví dụ dạy sơ bọn họ lập kế hoạch nghiên cứu phát triển, liên hệ họa sĩ, làm báo biểu tài vụ thế nào...”
“Giữa các nhà chế tác game, cũng có thể làm quen với nhau, giao lưu qua lại.”
“Cơ sở ươm mầm như vậy, tiền nước tiền điện, tiền lương nhân viên, tiền thuê... hằng ngày cộng lại, mỗi tháng ít nhất cần hai ba trăm ngàn, chi phí cụ thể phải xem các nhân tố như số lượng chỗ làm việc bao nhiêu, ở đâu...”
Bùi Khiêm thoáng nhíu mày: “Hai ba trăm ngàn? Căn bản không phù hợp tinh thần Đằng Đạt!”
“Có phải ngươi chỉ tính tiền thuê chỗ làm, tiền cơ sở công ty và tiền điện nước của nhân viên thôi không?”
“Máy tính văn phòng chưa tính đúng không? Phúc lợi cho nhân viên cũng chưa tính? Người nghiên cứu phát triển game độc lập cực khổ vô cùng, cho mọi người chút thu nhập cơ bản duy trì cuộc sống ngày thường, không quá đáng chứ?”
“Cơ sở ươm mầm là thứ tố, mở!”
“Kế hoạch đường cùng vẫn phải tiến hành như thường, những công ty đó nên ủng hộ thế nào thì vẫn ủng hộ thế đó. Về phần cơ sở ươm mầm, ta sẽ cho ngươi thêm tiền, tiêu thoải mái đi!”
Bùi Khiêm rất vui vẻ, Khâu Hồng quả nhiên năng lực xuất chúng, nhanh như vậy đã nghĩ đến con đường tiêu tiền mới cho ta rồi!
...
Khâu Hồng ngắt điện thoại, không khỏi cảm khái.
Tổng giám đốc Bùi đúng là một doanh nhân thật sự nhiệt tình với ngành game, đồng thời còn có thể quyết đoán gọn ghẽ, mạnh mẽ vang dội!
Vấn đề bản thân xoắn xuýt như vậy, tổng giám đốc Bùi lại có thể dễ dàng đưa ra quyết định, có được các giải quyết.
Hắn nhìn về phía Ô Chí Thành: “Game của ngươi, đã được kế hoạch đường cùng đầu tư!”
“Ngoài ra, chúng ta sẽ cung cấp cho ngươi chỗ làm việc và một vài giúp đỡ cần thiết, hi vọng có thể cùng làm tốt tựa game này.”
Miệng Ô Chí Thành hơi há hộc, cảm thấy cảnh này dường như có hơi siêu thực.
Sau khi sững sốt mấy giây hắn mới nói: “Cảm ơn tổng giám đốc Khâu! Cảm ơn ngươi lắm!”
Khâu Hồng mỉm cười có hơi cảm khái: “Không, chúng ta đều cần cảm ơn tổng giám đốc Bùi đó.”
Ô Chí Thành thoáng sững sờ: “Tổng giám đốc Bùi? Tổng giám đốc Bùi nào? Vì sao phải cảm ơn hắn?”
Khâu Hồng sững sờ, trong lòng lộp độp vài tiếng.
Toang rồi!
Sao lại nói mấy lời trong lòng ra rồi!
Trước kia tổng giám đốc Bùi có dặn tới dặn lui, không để “kế hoạch đường cùng” này liên quan gì đến Đằng Đạt, phải giữ bí mật chuyện này.
Mà lúc Khâu Hồng làm “kế hoạch đường cùng”, giúp đỡ tiền bạc cho mấy phòng làm việc game độc lập thế này, cũng là tiến hành ở chủ nghĩa cá nhân, không để lộ tổng giám đốc Bùi và tên của Đằng Đạt.
Nhưng lần này, Khâu Hồng là bộc phát tình cảm, trong thoáng chốc không khống chế được cảm xúc.
Theo Khâu Hồng thấy, “kế hoạch đường cùng” là một kế hoạch có thể thúc đẩy sự phát triển của ngành game độc lập, tổng giám đốc Bùi thật sự đang cống hiến cho ngành này.
Đương nhiên, “cống hiến” không hẳn là không cần thu nhập, làm việc tốt hoàn toàn.
Có lúc rõ ràng có thể kiếm được nhiều tiền, nhưng lại chọn kiếm ít tiền, mang đến lợi cho người yếu thế trong ngành, điều này cũng là một kiểu cống hiến.
Mà chuyện tổng giám đốc Bùi đang làm, là đang cố hết sức để có lợi, tuy “kế hoạch đường cùng” vẫn là kế hoạch thương nghiệm, có khả năng lãi tiền nhất định, nhưng e rằng chẳng ai đi làm chuyện thế này ngoài tổng giám đốc Bùi.
Nên Khâu Hồng mới cảm thán, hắn, tất cả người chế tác game độc lập và cả ngành game trong nước, đều phải cảm ơn tổng giám đốc Bùi.
Vì tổng giám đốc Bùi là người đang giúp đỡ cả ngành.
Kết quả không cẩn thận nói lỡ lời, quên tổng giám đốc Bùi bảo mình giữ bí mật.
Khâu Hồng vội ho khù khụ hai tiếng: “Ý của ta là sau khi thế được game độc lập do tổng giám đốc Bùi chế tác, có được cảm xúc và cảm hứng mới quyết định làm chuyện này.”
“Xem xét từ điểm này, tổng giám đốc Bùi cũng xem như là ủng hộ tinh thần và người truyền cảm hứng cho ‘kế hoạch đường cùng’.”
“Tuy tổng giám đốc Bùi không trực tiếp giúp đỡ dự án này, nhưng lại góp sức về mặt tinh thần, điều này cũng vô cùng quan trọng.”
“Đương nhiên, ta chỉ tùy tiện nói vậy thôi, không cần xem là thật.”
Ô Chí Thành gật đầu: “Ồ, rõ rồi. Thật ra, ta cũng xem tổng giám đốc Bùi là thần tượng.”
Thấy Ô Chí Thành không nghi ngờ hắn, Khâu Hồng mới lau mồ hôi lạnh trên trán.
Nguy thật, suýt thì bung bét hết rồi!
Nhưng Khâu Hồng cũng rất rõ, không sớm thì muộn chuyện tổng giám đốc Bùi là kim chủ phía sau kế hoạch đường cùng cũng bị lộ thôi.
Bây giờ có thể giấu là vì phòng làm việc game độc lập Khâu Hồng giúp đỡ chưa đủ nhiều, vốn không có ảnh hưởng lớn đến thế.
Sau này ngày càng lớn, vừa đầu tư tiền vừa xây dựng căn cứ Noãn Hóa, các nghiệp vụ đến ngày càng nhiều, sớm muộn gì cũng bị phát hiện thôi.