Mạnh Sướng thấy Lý Thạch và Tiết Triết Bân đi cùng nhau, vội vàng mỉm cười đến đón tiếp, tuy không có biểu hiện gì quá rõ ràng, nhưng từ thái độ thấy được nhiệt tình hơn chút.
Khả năng nhìn người gọi món ắt không ít.
Người hôm nay đến đều là người Mạnh Sướng mời sau khi lựa chọn kỹ càng, tỷ lệ đầu tư của mấy người này là bao nhiêu, nên tốn nhiều sức mạnh không, Mạnh Sướng cũng đã chuẩn bị và luận chứng đầy đủ rồi.
Hắn rất rõ, tuy tư bản Phú Huy của tổng giám đốc Lý khó có thể so sánh với các công ty đầu tư khác, nhưng cũng khá khả quan với “Cô Gái Mì Lạnh” vào bước đầu.
Về phần Tiết Triết Bân, tuy bản thân hắn không nắm nhiều tài nguyên, nhưng mà tài nguyên cha hắn có được rất nhiều.
Quan trọng nhất là, hai người này rất thân thiết với tổng giám đốc Bùi, tỷ lệ đầu tư rất cao, nên đáng để Mạnh Sướng tốn chút sức lực với bọn họ.
Sau khi đưa Lý Thạch và Tiết Triết Bân vào, Mạnh Sướng thấy Hạ Đắc Thắng và một người dài như mặt ngựa đi đến.
Mạnh Sướng vội bước lên: “Giám đốc Hạ! Vị này… chẳng lẽ chính là giám đốc Mã trong truyền thuyết? Mời vào mời vào, ta đặc biệt chuẩn bị chỗ hàng đầu cho hai vị đấy!”
Thật ra Mạnh Sướng vốn cũng không kỳ vọng tổng giám đốc Bùi sẽ đến, tùy tiện mới thôi.
Lỡ đâu tổng giám đốc Bùi đến, thế chẳng phải đại phát sao?
Tuy bây giờ tổng giám đốc Bùi không đến, nhưng cử giám đốc Mã từng phụ trách bộ phận đầu tư, vô cùng thần bí đến, Mạnh Sướng cảm thấy đây cũng là niềm vui ngoài ý muốn.
Bèn đặc biệt sắp xếp vị trí P trong VIP ở giữa hàng đầu tiên.
Nên làm thế này, chủ yếu là có hai mục đích.
Thứ nhất là thể hiện thành ý với Đằng Đạt, dù sao thì 2 triệu này cũng là Đằng Đạt cho, thứ hai là truyền đạt tin tức đến người khác trong hội trường: Ta không phải treo đầu dê bán thịt chó, Đằng Đạt cũng rất xem trọng dự án này!
Nên Mạnh Sướng nhiệt tình với Hạ Đắc Thắng và Mã Dương nhất, thậm chí còn đích thân dẫn đến hàng đầu tiên trong hội trường, sau khi thế bọn họ ngồi xuống rồi lại quan tâm tới lui mới trở về cửa vào đón người khác.
Lần đầu gặp mặt, Mạnh Sướng không nhìn thấu được giám đốc Mã, không rõ thái độ cụ thể của giám đốc Mã.
Nhưng hắn cũng biết quan tâm quá ắt loạn, để ý đến cảm nhận của giám đốc Mã quá còn dễ thất bại hơn, nên thấy giám đốc Mã không có ý định thân thiết với hắn, hắn cũng biết điều viện cớ đi ra cổng đón khách để đi.
Mã Dương cầm chai nước suối 10 đồng trước mặt uống vài ngụm, lau miệng không có phong độ chút nào.
“Hôm nay nhiệm vụ chính ta đến đây là gì?” Mã Dương quay đầu nhìn Hạ Đắc Thắng.
Hạ Đắc Thắng nói: “Giám đốc Mã, phải do ngươi rồi. Tổng giám đốc Bùi chỉ nói để ngươi tham gia thay hắn, cũng không nói gì khác. Ngươi muốn nói gì thì nói, không muốn nói thì không nói, cái này không thành vấn đề.”
“Ò.” Mã Dương gật đầu, im lặng lướt điện thoại.
……
Chẳng mấy chốc thời gian họp báo đã đến.
Vì là mời theo danh sách, người đến đã lập danh sách sẵn rồi, hình như mấy chỗ đều ngồi đầy cả rồi, chỉ có một vài ông chủ khác vì lí do lịch trình mà chưa đến.
Đèn mờ hơn chút, trên màn hình lớn đếm ngược, bắt đầu phát quảng cáo của buổi tuyên truyền buổi họp báo lần này.
Trong tranh là bối cảnh một màu trắng, Mạnh Sướng xuất hiện trong hình ảnh tư thế ngồi, trên người vẫn mặc T-shirt một màu, vô cùng tự tin nhìn vào ống kính, nói mở đầu tuyên truyền bằng tiếng Anh.
“Tất cả chúng ta đều biết, lịch sử văn hóa ăn uống ngành ăn uống có từ lâu đời.”
“Mà sự xuất hiện ‘Cô Gái Mì Lạnh’ sẽ mở ra xu hướng mới của ngành ăn uống, càng có cơ hội thay đổi thế giới.”
Sau khi mở đầu đơn giản, trên màn hình lớn thuần trắng xuất hiện logo biểu tượng của Cô Gái Mì Lạnh.
Video này quay chụp, cắt ghép trong gần thời gian hai ngày, vì thời gian gấp rút, nếu không có quá nhiều cảnh lớn.
Nhưng chỉ là nền trắng + BGM, phối hợp với phong thái thong thả của Mạnh Sướng, ngôn ngữ tự tin và tiếng Anh cực kỳ lưu loát, nhưng lại có cảm giác vĩ đại.
Mấy nhà đầu tư ngồi phía sau vốn định đến góp vui, biểu cảm cũng trở nên nghiêm trọng hơn chút.
Dù sao thì làm PPT, thuyết trình PPT, đó cũng là sức cạnh tranh cốt lõi của người lập nghiệp Internet.
Người có khả năng ăn nói, tràn đầy tự tin sẽ tạo cho người ta cảm giác đáng tin cậy.
Mã Dương cau mày, dường như mặt ngựa càng trở nên dài hơn.
“Hội trường cũng không có người nước ngoài, nói tiếng Anh gì trời?” Mã Dương hơi khó hiểu.
Hạ Đắc Thắng khẽ nói: “Bây giờ cần có tư duy và tầm nhìn quốc tế hóa, nói tiếng Anh lưu loát được điểm cộng trong mắt rất nhiều người.”
Mã Dương bĩu môi, ấn tượng đầu tiên về Mạnh Sướng này không tốt lắm.
Trên màn hình lớn vẫn đang phát video.
Đầu tiên nói về sự khác biệt về bản chất giữa mì lạnh nướng của thương hiệu “Cô Gái Mì Lạnh” và những chỗ khác, giới thiệu đột phá về nguyên liệu, tiêu chuẩn hóa quá trình, kích cỡ, cách làm, khẩu vị.
Sau đó nói về tư duy Internet bao hàm của thương hiệu “Cô Gái Mì Lạnh” này: Coi trọng trải nghiệm người dùng, dùng cách marketing tiên tiến để kéo gần khoảng cách với người dùng, tạo ra “văn hóa mì lạnh” độc đáo;
Cuối cùng là nói về hướng phát triển kế tiếp của thương hiệu “Cô Gái Mì Lạnh” này, nó không chỉ giới hạn ở thương hiệu ăn uống, mà là sẽ mở rộng thành cách sống và lý tưởng, cuối cùng tạo thành mô hình doanh nghiệp hoàn toàn mới.
Video này tổng cộng chưa đến năm phút, nên nội dung này cực kỳ vắn tắt, nhưng có thể thấy được, đây là phần tóm tắt và nội dung cả buổi họp báo.
Nên đặt ở trước nhất là để giành người, để tất cả người đầu tư ở hiện trường và các ông chủ đều sẽ nắm rõ nội dung họp báo lần này.
Xem xong đoạn tuyên truyền này, biểu cảm người ở hiện trường khác lạ.
Có người thích thú nghiêm túc xem, có người hoang mang, có người cau mày.
Nhưng không có ai ngủ gà ngủ gật.
Dù là đồng ý hay không đồng ý, chí ít sức chú ý của tất cả mọi người đều bị thu hút.