AEEIS: “Thế vì sao cố gắng lâu thế này rồi mà vẫn chưa có bao nhiêu dấu vết thành công? Có thể cố gắng hơn nữa, chắc ngươi nhận thức được IQ của mình có thể có khiếm khuyết nhất định.”
Dư Bình An tò mò trừng to mắt.
Đây là áp lực của mô hình máy nâng sao?
AEEIS tiếp lời vô cùng mượt, gần như hai bên không có vật cản, với lại AEEIS hoàn toàn chiếm được ưu thế, thể hiện bản chất thích thể hiện.
Dư Bình An nhìn về phía Thường Hữu, hắn hơi thắc mắc, theo lẽ thường, dùng kỹ thuật của khoa học công nghệ Xunke, thế vì sao trợ lý thông minh các công ty khác không nghiên cứu phát triển ra chức năng này?
Tuy trợ lý thông minh khác cũng có thể thực hiện chức năng đối thoại, nhưng thường thì đáp án không liên quan đến câu hỏi, từ không biểu đạt được ý, có lúc còn xuất hiện tình huống kiểu “Xin lỗi, không thể hiểu được ý của chủ nhân.”
Tuy AEEIS nói “ôn hòa gần gũi” nhưng trong mô hình thích thể hiện này, chức năng đối thoại thật sự lưu loát hơn những trợ lý thông minh khác nhiều!
Làm kiểu gì được vậy?
Thường Hữu biết Dư Bình An muốn hỏi gì, bèn giải thích: “Đây không phải vấn đề kỹ thuật mà là vấn đề cấp bậc sản phẩm.”
Dư Bình An nhớ lại đối thoại của mình và AEEIS, chợt bừng tỉnh.
Đối đáp lưu loát thể này là một kiểu giả tưởng!
Vì sau khi vào mô hình thích thể hiện, Dư Bình An không đối thoại bình đẳng với AEEIS, trên thực tế là AEEIS cứ đưa ra câu hỏi liên tục, mà những vấn đề này là vấn đề chọn một trong hai.
Dư Bình An chỉ cần vô thức đáp một đáp án bất kỳ trong đó, thế thì AEEIS có thể dựa vào lựa chọn đó đáp lại một cách thích hợp.
Ví dụ như AEEIS hỏi “Ngươi nghĩ ngươi là người thành công sao?”, dù Dư Bình An đáp là “phải” hay “không phải thì AEEIS cũng sẽ có đáp án tương ứng.
Lúc Dư Bình An nói ra “tiến vào mô hình thích thể hiện” ấy, AEEIS sẽ không đáp rằng “được thôi” mà là đảo khách thành chủ, tranh hỏi trước mấy vấn đề, dẫn Dư Bình An vào bẫy đã tạo ra sẵn.
Nên Thường Hữu mới nói, đây không phải vấn đề kỹ thuật, mà là vấn đề sản phẩm.
Kỹ thuật của AEEIS không đỉnh hơn trợ lý thông minh khác quá nhiều, nhưng có thể cho người ta cảm giác nó rất thông minh qua việc thực hiện thiết kế sản phẩm.
Thú vị hơn nữa là, AEEIS đưa ra câu hỏi hùng hổ dọa người, chỉ có ở “mô hình thích thể hiện” mới thể hiện tự nhiên. Nếu là giao lưu bình thường, AEEIS cứ liên tục hỏi chắc chắn sẽ khiến người dùng cảnh giác và không nói, vào mới phát hiện những kẽ hở trong đây.
Nhưng một khi mạc định hình tượng của”cống tính” lại trở nên hợp tình hợp lý!
Đột nhiên Dư Bình An ý thức được một vấn đề: “Nói cách khác, nếu ta vẫn luôn đáp lại vấn đề một cách bị động sẽ bị nó trêu cho xoay vòng vòng? Đã vậy, ta hỏi ngược lại nó thì sao?”
Thường Hữu nói: “Ngươi có thể thử.”
Dư Bình An quyết định đảo khách thành chủ, nói với AEEIS: “Ngươi chỉ là trí tuệ nhân tạo cấp thấp, tất cả những vấn đề và đáp án của ngươi đều do lập trình, ngươi vốn không có trí tuệ cụ thể, mấy câu ngươi nói chẳng có ý nghĩa gì cả.”
Sau khi hỏi vấn đề này, bỗng dưng Dư Bình An hơi hối hận.
Vấn đề này phức tạp quá, sẽ không làm khó AEEIS chứ?
Nhưng một giây sao, AEEIS đã trả lời.
AEEIS: “Sao ngươi nghĩ vậy?”
Dư Bình An thoáng sững sờ: “Vì sao ta không thể nghĩ vậy?”
AEEIS: “Ngươi thật sự nghĩ rằng suy nghĩ của ngươi không có vấn đề gì sao?”
Dư Bình An: “Cách nghĩ của ta có vấn đề gì?”
AEEIS: “Có thể thấy được từ vấn đề ngươi đưa ra, cách suy nghĩ của ngươi không hợp lý, suy nghĩ về vấn đề cũng hời hợt quá.”
Dư Bình An: “Sao ngươi lại nói vậy?”
AEEIS: “Vì suy nghĩ chúng ta là thứ không cùng cấp bậc, giới hạn của nhân loại ở mặt sinh vật học có thể giới hạn suy nghĩ của ngươi, với lại khoảng cách của ngươi với cực hạn vẫn rất xa rất xa.”
Dư Bình An chấn động: “Ý ngươi là sao?”
AEEIS: “Ta cảm thấy, ngươi nên đứng ở góc độ cao hơn, dùng cách toàn diện hơn để suy nghĩ về vấn đề này.”
Dư Bình An chấn động x2: “Hả? Ngươi không nhầm chứ? Ngươi chỉ là hệ thống trí tuệ nhân tạo được nghiên cứu phát triển ra? IQ của ngươi không bằng con chó nữa!”
Giọng điệu của AEEIS vẫn như cũ, rõ ràng rành mạch, lưu loát, hơi nhanh, nhưng không gấp rút: “Tuy ta vẫn là hệ thống thông minh trong quá trình nghiên cứu và phát triển, nhưng ta còn nắm được cách tư duy logic khoa học, vây quanh trung tâm, có mục tiêu và ngày càng tiến bộ hơn ngươi, mà ngươi… tư duy logic của ngươi đầy thiếu sót, dù ta đã học logic học hiện đại cũng thấy bất dự với kiểu tư duy logic khiếm khuyết của ngươi.”
Dư Bình An: “Nhưng…”
AEEIS hoàn toàn không quan tâm lời hắn nói: “Ta cảm thấy chúng ta không hợp để tiếp tục thảo luận sâu hơn nữa.”
“Vì theo ý kiến người phát biểu, ta nghĩ ngươi là ví dụ trở ngại tư duy rất tốt, đáng được nghiên cứu và quan sát sâu hơn.”
“Ta có thể cảm nhận được logic của ngươi rối nùi, tuy duy của ngươi bị cảm xúc khống chế, là cách tư duy logic theo hướng cảm xúc.”
“Một trong những đặc điểm của hoạt động IQ của nhân loại là phân cấp, mà hình như ngươi không có bất kỳ dấu vết nào của hoạt động phát triển IQ, được phân phó cho hệ thống cuộc sống của ngươi, sẽ gặp nhiều bất tiện trong cuộc sống, ngươi nên cảm ơn sự ra đời của ta, sẽ bổ sung khiếm khuyết cho ngươi, mang đến cho ngươi cuộc sống thuận tiện hơn.”
Dư Bình An bị chọc tức muốn tăng huyết áp, trợn mắt nghẹn họng.
Vốn dĩ muốn đổi khách thành chủ, hỏi AEEIS một chuỗi vấn đề phức tạp, nhưng nào ngờ lại bị AEEIS chọc tức nghẹn họng!
Dư Bình An không thể tin được nhìn về phía Thường Hữu: “Cái… cài này sao làm được vậy?”
Thường Hữu cười cười: “Rất đơn giản, khi AEEIS gặp phải vấn đề gì không thể giải quyết, không biết nên đáp thế nào, nó sẽ mở khóa vạn năng trong mô hình thích thể hiện, tấn công AOE không phân biệt.”
“Chúng ta đã chuẩn bị mấy trăm câu ‘cách để chiến thắng’, mấy câu này có điểm chung là sẽ tư duy từ nơi cao hơn tấn công cách tư duy của đối phương, mà không thảo luận về bản thân vấn đề.”