Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1403 - Chương 1403. Đây Chính Là Thiên Đường Sao (2)

Chương 1403. Đây chính là thiên đường sao (2)
Chương 1403. Đây chính là thiên đường sao (2)

Ô Chí Thành ăn no uống say, vừa nấc cụt vừa uống trà sữa, trong lòng thầm nghĩ đây là môi trường làm việc thần tiên gì vậy chứ?

Lúc trước ăn vốn vẫn còn chút do dự rốt cuộc có nên đến đây làm việc không, một mặt là cảm thấy mỗi ngày đi bốn trạm tàu điện ngầm rất phiền, mặt khác là lo lắng sẽ không tự do.

Nhưng hiện tại nhìn thấy môi trường làm việc ở đây, Ô Chí Thành chỉ có một suy nghĩ: Đây chính là thiên đường sao?

Buổi chiều, Tịch Hạo, Ô Chí Thành và ba nhân viên hành chính khác cùng nhau họp.

Tịch Hạo giới thiệu đơn giản chức vụ của ba người này: Một người phụ trách thống kê tư liệu, quy hoạch tiến độ và nhắc nhở các bước nghiên cứu phát triển, một người phụ trách cung cấp và tìm kiếm nhu cầu tài nguyên mỹ thuật, người còn lại chịu trách nhiệm chi tiêu tài chính, thu thập in ấn dữ liệu muôn màu muôn vẻ các loại công việc khác.

Đây là khung sườn một nhóm hỗ trợ Khâu Hồng đã suy nghĩ tỉ mỹ chuẩn bị cho vườn ươm doanh nghiệp.

Các tổ của vườn ươm doanh nghiệp đều có ba người giống như vậy, mỗi tổ đều có thể phụ trách 4~6 hạng mục game độc lập.

Cũng chính là nói, dưới tình huống cả vườn ươm doanh nghiệp ở hiệu xuất cao nhất đồng thời có thể ươm mầm 12~ 18 hạng mục game độc lập, bảo đảm những hạng mục game này đều có được ủng hộ hoàn mỹ nhất.

Ba người trong tiểu đội phân công rõ ràng, trên cơ bản là chỉ ngoại thiết kế cách chơi và các nội dung chế tác cụ thể còn lại tất cả phụ trách hết.

Tịch Hạo là người phụ trách, nên đều phải hiểu biết về tất cả các hạng mục game độc lập, cũng phải quy hoạch, giám sát tất cả nhiệm vụ công việc của tổ.

Ô Chí Thành vẫn có chút căng thẳng.

Bởi vì từ khi bắt đầu làm game độc lập, hắn vẫn luôn ru rú ở trong nhà, trở nên rất ít giao lưu với người khác, đặc biệt là giao lưu trên mặt công việc gần như không hề có.

Hiện tại đối diện với bốn người tay cầm giấy bút nghiêm túc ghi chép, vẫn thỉnh thoảng có chút cảm giác sợ sệt.

Có điều Ô Chí Thành vẫn nhanh chóng điều chỉnh lại tâm thái, bắt đầu giới thiệu tình hình cơ bản của “Thủy Mặc Vân Yên”.

“‘Thủy Mặc Vân Yên’ là một tựa game hành động màn hình ngang, hiện tại ta đã quy hoạch được tổng cộng 10 level, mỗi một level đều có boss và quái nhỏ đặc biệt...”

Ô Chí Thành còn đại khái diễn giảng một lượt những nội dung lúc trước đã giới thiệu cho Khâu Hồng.

Bốn người đối diện vừa gật đầu vừa âm thầm ghi chép.

Tuy rằng bọn họ đã nắm vững một vài tài liệu cơ sở liên quan đến “Thủy Mặc Vân Yên”, nhưng vẫn nghe nhà thiết kế chính miệng giảng giải khá rõ ràng.

Tịch Hạo không ngắt lời Ô Chí Thành, mà là chờ đợi sau khi hắn một hơi nói hết toàn bộ, mới đưa ra nghi vấn của bản thân.

“Thời lượng đại khái của game, có quy hoạch không?” Tịch Hạo hỏi.

Ô Chí Thành sững người: “Ờm... vẫn chưa suy nghĩ đến vấn đề này.”

Tịch Hạo gật đầu, giải thích rằng: “Tuy rằng ngươi nói trong game sẽ có mười level, nhưng đây là một khái niệm khá chung chung. 10 phút đánh qua ải cũng được tính là một level, 2 tiếng đánh qua ải cũng có thể tính là một level.”

“Vì để bảo đảm nội dung game, cần phải quan tâm nhiều đến trải nghiệm game của người chơi, chúng ta vẫn nên quy hoạch thời gian game trước, rồi mới thông quan thời gian game điều chỉnh quy hoạch cụ thể của các level.”

“Bình thường mà nói những game độc lập qua ải bản ngang giống thế này, thời lượng game tốt là tầm 8~12 tiếng, không nên quá dài cũng không nên quá ngắn.”

“Kiến nghị của ta là thời lượng game tiêu chuẩn có thể định ở tầm 10 tiếng, level tổng thể phải tuân thủ nguyên tắc từ dễ đến khó, cho nên level càng về sau sẽ có thời gian dài hơn một chút.”

“Để làm dịu cảm xúc mệt nhọc của người chơi, ta kiến nghị có thể thiết kế các ải có độ dài khác nhau. Ví dụ như, phần mở đầu là một ải ngắn, để hướng dẫn người chơi thích ứng với cách chơi game, chừng khoảng 10 phút là có thể kết thúc; cửa đầu tiên là một cửa ải dài, trước khi đánh bại Boss cần tiến hành giải một câu đố phức tạp, muốn vượt qua ước chừng cần 1 giờ; cửa thứ hai lại là một cửa ải ngắn, có thể trực tiếp tiến vào đánh boss, sau đó trong quá trình đuổi đánh boss có thể chèn vào mấy bước giải câu đố, thời gian chơi ước chừng khoảng 30 phút; cửa thứ ba lại là một cửa ải dài, thời gian kéo dài đến 1 giờ 1 phút, sẽ càng có nhiều nội dung giải đố phức tạp hơn...”

“Thông qua kiểu thiết kế này, chúng ta có thể điều chỉnh cảm xúc của người chơi ở các màn khác nhau, mang đến hiệu quả thư giãn nhất định.” 

“Hơn nữa, căn cứ vào thời gian dài ngắn đã quy định của cửa ải, chúng ta có thể quyết định một màn cụ thể nào đó phải dùng tình cảnh nào, kết hợp đánh Boss, giải đố và thời gian qua màn với nhau, như vậy có thể lưu lại ấn tượng sâu sắc hơn cho người chơi.” 

Ô Chí Thành chớp mắt một cái: “Đúng vậy, rất có lý!”

Thật ra lúc trước hắn không nghĩ nhiều như vậy, chỉ ôm tâm tình góp cho đủ số lượng, lên kế hoạch 10 màn cho game, mỗi màn một bối cảnh khác nhau. 

Nhưng sau khi nghe Tịch Hạo phân tích, hóa ra chuyện này còn có thể có nhiều trò như vậy?

Độ dài của cửa ải có thể khống chế cảm xúc của người chơi, mang đến hiệu quả thư giãn nhất định, như vậy lúc người chơi đang chơi sẽ không đột nhiên cảm thấy buồn tẻ, nhàm chán, có thể mang đến trải nghiệm chơi game tốt hơn.

Hơn nữa, độ dài của game cũng quyết định hình thức của cửa ải: Là đánh boss sau một thời gian giải đố dài dằng dặc? Hay là trực tiếp đánh boss? Hay là chia ra nhiều giai đoạn đánh boss, lúc chuyển đổi giai đoạn thì kèm thêm giải đố?

Các hình thức khác nhau của cửa ải cũng mang tới cho người chơi game những trải nghiệm hoàn toàn khác biệt.

Nghe xong phân tích của Tịch Hạo, Ô Chí Thành cảm thấy những nội dung vốn còn rất mơ hồ trước đó đã trở nên rõ ràng hơn nhiều, chỗ không có manh mối cũng biến thành có dấu vết để lần theo.

Ô Chí Thành vội vàng ghi chép vào vở, chỉ sợ chờ lát nữa lại quên.

Hết chương 1403.
Bình Luận (0)
Comment