Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1417 - Chương 1417. Thánh Địa Esports (3)

Chương 1417. Thánh địa Esports (3)
Chương 1417. Thánh địa Esports (3)

“Tổng giám đốc Bùi!” Quản lý Thôi vui hơn mong đợi, bất chợt cười tươi như hoa.

Hắn tiến lên, bắt tay Bùi Khiêm, thật sự còn thân hơn người thân thân nhất.

Bùi Khiêm thoáng sững sờ, không phản ứng được vì sao quản lý Thôi lại vui vẻ như vậy.

Quản lý Thôi vui vẻ nói: “Vừa hay tổng giám đốc Bùi đến, ta mời mới mang đến chút quà nho nhỏ thăm hỏi giám đốc Trương, vốn muốn đến tận nơi để thăm hỏi ngươi, nhưng giám đốc Trương nói ngươi bận quá, nên ta chỉ có thể đến trụ sở chính của Đằng Đạt tìm ngươi. Nào ngờ lại gặp, chẳng phải trùng hợp sao!”

Bùi Khiêm hơi hoang mang nhìn Trương Nguyên: “Sao vậy?”

Trương Nguyên cười cười, hời hợt nói: “Ồ, không phải chuyện lớn gì đâu, tổng giám đốc Bùi.”

“Chẳng phải gần đây các câu lạc bộ GOG đều chuyển đến Kinh Châu sao, biệt thự ở đây rất thích hợp để làm căn cứ huấn luyện câu lạc bộ, với lại hầu hết các câu lạc bộ đều ở cùng, hẹn đấu tập hoặc luyện bình thường cũng tiện.”

“Sau này bất động sản này đều tăng giá, kể cả những quán lân cận, bãi đậu xe cũng tăng lên, đương nhiên quản lý Thôi vui vẻ rồi.”

Trương Nguyên quang đầu nhìn về phía quản lý Thôi: “Nhưng quản lý Thôi ngươi cũng đừng lo lắng, đối với tổng giám đốc Bùi đây đều là chuyện nhỏ, không đủ nhét kẽ răng, không đủ nhét kẽ răng.”

Quản lý Thôi vội nói: “Ài, không thể nói vậy được, đối với tổng giám đốc Bùi đây chỉ là chuyện nhỏ nhưng đối với sơn trang Minh Vân chúng ta đó là chuyện động trời!”

“Tổng giám đốc Bùi sau này có vấn đề gì cần bọn ta phối hợp thì cứ lên tiếng, tuyệt đối sẽ sắp xếp sao cho ngươi hài lòng!”

Trên mặt quản lý Thôi lộ ra nụ cười hạnh phúc, cũng không biết là lấy được bao nhiêu tiền thưởng từ chỗ ông chủ nữa.

Biểu cảm Bùi Khiêm cứng đờ, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: “Đừng khách sáo…”

Quản lý Thôi cười nói: “Được, thế ta không làm phiền nữa, tổng giám đốc Bùi, giám đốc Trương, các ngươi cứ từ từ trò chuyện, ta đi trước.”

“Có chuyện gì có thể tìm ta bất cứ lúc nào! Đừng khách sáo!”

Quản lý Thôi cảm ơn rối rít rồi đi.

Trương Nguyên cười cười: “Quản lý Thôi này, hơi khách sáo quá rồi, có phải chuyện lớn gì đâu.”

“Nhưng nghĩ cũng phải, tổng giám đốc Bùi tùy tiện đưa ra quyết sách mà lợi ích mang đến cho sơn trang Minh Vân bọn họ lại lớn thế này, nếu ta là quản lý Thôi, nằm mơ ta cũng có thể cười đến tỉnh.”

“Ặc… tổng giám đốc Bùi?” Bây giờ Trương Nguyên mới chú ý đến hình như tổng giám đốc Bùi hơi chểnh mảng.

Bùi Khiêm lắc đầu: “Không sao.”

Trên miệng nói không sao như thực tế trái tim đang rỉ máu.

Biệt thự của sơn trang Minh Vân lại tăng giá gấp đôi ấp ba?

Há chẳng phải ý là tài sản cố định của mình lại tăng lên sao?

Đương nhiên, người vui vẻ nhất là giám đốc Lý, dù sao thì trong tay Bùi Khiêm chỉ có mỗi chỗ ở sơn trang Minh Vân này thôi, mà trong tay giám đốc Lý lại tận mấy chỗ.

Nhưng đối với Bùi Khiêm, đây cũng xem như là tin xấu không lớn không nhỏ.

Nhưng dù sao thì Bùi Khiêm cũng từng thấy các kiểu phong ba bão táp rồi, chút khó khăn này sẽ khắc phục được nhanh thôi, nói: “Hôm nay không có chuyện gì đặc biệt, chỉ muốn xem tình hình các câu lạc bộ chút thôi.”

Trương Nguyên gật đầu ngay: “Được rồi, thế ta dẫn ngươi dạo xung quanh.”

Tuy câu lạc bộ khác đều chọn căn cứ huấn luyện ở nơi khác trong Kinh Châu, nhưng đa số các câu lạc bộ vẫn chọn ở gần sơn trang Minh Vân.

Bên đường có năm sáu người trẻ tuổi đang đi dạo, sau khi thấy Bùi Khiêm là trước mắt sáng rỡ sáng qua.

“Ầy, chẳng phải đây là diễn viên đóng tổng giám đốc Bùi sao? Xin chào xin chào, có thể chụp ảnh cùng không?”

“Được.” Bùi Khiêm cũng không phải lần đầu gặp phải tình huống thế này, trước đó uống cà phê ở quán cà phê Internet Netfish cũng thường gặp phải chuyện có người xin chụp ảnh cùng, nên cũng lộ ra nụ cười giả tạo vô cùng hình thức, chụp ảnh cùng đám người này.

Sau khi chụp xong, mấy người trẻ tuổi này cảm ơn rối rít rồi mới đi.

Trong cả quá trình Trương Nguyên giả bộ làm người qua đường không liên quan, nhìn tổng giám đốc Bùi và mấy người trẻ tuổi nhiệt tình chụp ảnh xong, mới tiếp tục dẫn tổng giám đốc Bùi vào câu lạc bộ.

Bùi Khiêm cảm thấy hơi thắc mắc: “Mấy người này đến làm gì vậy? Sao giống như đang tham quan vậy?”

Trương Nguyên cười cười: “Tổng giám đốc Bùi, bọn họ đang tham quan đó. Bây giờ các câu lạc bộ Esports đều đang tập họp ở đây, rất nhiều người chơi thích chơi GOG đều đến đây xem thử. Tuy không vào câu lạc bộ được, nhưng có thể gặp được đội viên ăn uống, rèn luyện cơ thể.”

“Nên đến đây ăn uống, đến quán cà phê Internet chơi, thuật tiện xem căn cứ các câu lạc bộ cũng tuyệt lắm.”

Bùi Khiêm cau mày nói: “Thế quản lý Thôi bọn họ có thể vui không?”

Trương Nguyên nói: “Có gì mà không vui, vốn dĩ hai căn của quán ăn vô danh để dùng ở và làm ăn, bên kia còn có cửa hàng, dòng người bây giờ cũng tăng lên, quản lý Thôi vui vẻ còn không kịp nữa là!”

“Về phần huấn luyện ở các câu lạc bộ cũng không cần lo lắng, ở đây cuối tuần cũng nhiều người, với lại các câu lạc bộ quản lý khép kín, các đội viên sẽ không bị ảnh hưởng.”

Bùi Khiêm trầm mặc một chốc: “Được rồi.”

Không biết vì sao, Bùi Khiêm cứ cảm thấy mọi người đều vui vẻ, ai nấy cũng có được thứ mình muốn, chỉ có mình mình gánh hết tất cả.

“Tổng giám đốc Bùi, tòa này và tòa kia đều là của câu lạc bộ SHG thuộc Thần Hoa.”

Trương Nguyên chỉ chỉ tòa biệt thự trước mặt rồi lại chỉ tòa bên cạnh.

Bùi Khiêm thoáng sững sờ: “Cụ thể là tòa nào?”

Trương Nguyên nói: “Cả hai tòa, giám đốc Lâm thấy không tồi, với lại hắn nói câu lạc bộ sẽ nuôi thêm vài tuyển thủ. Đội ngũ GPL nuôi mười người, đội ngũ GDL nuôi mươi người, hai mươi ngươi chẳng phải cần hai căn biệt thự sao?”

Bùi Khiêm: “Không cảm thấy lãng phí sao?”

Trương Nguyên cười cười: “Ta cũng hỏi giám đốc Lâm vấn đề này, giám đốc Lâm nói không đắt, sân và tòa nhà của câu lạc bộ bóng đá Thần Hoa đều tự xây, cầu thủ nổi tiếng viện trợ bên ngoài đều ở ký túc xá trong biệt thự. Bây giờ mua thêm hai căn biệt thự có là bao.”

Hết chương 1417.
Bình Luận (0)
Comment