Rõ ràng nắm trong tay game online có địa vị thống trị như GOG, rõ ràng game vẫn đang trong thời gian nghiên cứu phát triển, mức độ ưu tiên của những việc nghiên cứu phát triển này chắc chắn cao hơn nhiều so với những tựa game cũ này?
Kết quả tổng giám đốc Bùi lại rút người ra để đi duy trì những tựa game cũ đã gần như không còn chút nhiệt độ nào, không còn mấy người chơi, thật đúng là quá đáng!
Đây chính là không bỏ cuộc, không vứt bỏ sao?
Là người chơi cũ của Đằng Đạt thật hạnh phúc, công ty game khác sẽ có thái độ lơ là người chơi cũ, game cũ vốn sẽ không cập nhật, hoàn toàn đợi vòng đời kết thúc.
Còn Đằng Đạt ngược lại, dù game cũ cỡ nào cũng sẽ không bỏ, chỉ cần người chơi cũ vẫn kiên trì thì vẫn có thể đợi được nội dung mới!
Rất khác biệt.
Nhưng ngoài cảm thán, Kiều Lương cũng không khỏi hơi tò mò, vì trong thông báo cập nhật của hai game này đã viết rõ, ở đây có vài trứng màu.
“Cũng được, vừa hay gần đây không có gì làm, chiều có thể chơi thử, xem thử DLC của mấy game này có nội dung gì mới.”
Kiều Lương gom dụng cụ ăn của Takeaway Netfish đặt ở cửa, đợi mấy anh trai giao hàng gom về, sau đó mở máy tính mua DLC của hai game, chuẩn bị để chiều chơi thử.
“DLC của “Con Đường Sa Mạc Cô Độc” bán giá năm đồng, đắt hơn bản ban đầu năm lần? Kỳ lạ.”
Kiều Lương mua DLC của hai game này ngay, bắt đầu tải tài nguyên game của DLC xuống.
Đầu tiên là xem thử DLC bán năm đồng của “Con Đường Sa Mạc Cô Độc”.
Nội dung cập nhật chủ yếu lần này là chế độ online và các kiểu cảnh khác nhau, lượng tài nguyên mỹ thuật và nội dung cách chơi nhiều hơn bản ban đầu của game nhiều, nên giá của DLC cũng tăng.
Chế độ online có thể chơi cùng bạn bè mình, chơi thử “Đoàn Xe Sa Mạc Không Cô Độc”, nhưng Kiều Lương không ưng cách chơi này, vì bây giờ hắn không muốn lái xe tám tiếng đồng hồ nữa, huống chi hắn cũng cảm thấy không thể tìm được bạn bè muốn ngồi cùng mình lái xe suốt tám tiếng.
Nhưng chắc nền tảng chính thích cũng suy nghĩ đến điều này, nên mới thay đổi thêm nhiều cái khác: Có thể ghép đội ngẫu nhiên với bạn trên mạng để giải quyết vấn đề không ai lái xe cùng; Có thể chat voice để giải quyết vấn đề khá vô vị khi lái xe trên đường; khi xe hỏng có thể đợi bạn bè mạng giải cứu, giải quyết vấn đề một khi thất bại phải bắt đầu lại, khiến người chơi cảm thấy quá đỗi chán nản.
“Thật ra thay đổi thế này cũng được lắm.” Kiều Lương khẽ gật đầu, tỏ ý tán thưởng với thay đổi này của kênh chính thức.
Xem xét từ vẻ ngoài, hình như mấy thay đổi này có vẻ đi ngược với mục đích ban đầu hướng đến của game “Con Đường Sa Mạc Cô Độc” này, dù sao thì game này cũng là một game chuyên ngược người chơi, nên nó hot lên nhờ một nguyên nhân rất quan trọng, tám tiếng lái xe không thể có một lần thất bại nào, nếu không sẽ bắt đầu lại, kích thích tâm lý thích ngược và thích điều mới lạ của người chơi.
Nếu không phải vì điều kiện khắc nghiệt, con game sơ sài thế này cũng không thể bộc lộ tài năng, hot vì một video của Kiều Lương.
Nhưng đến giờ, độ khó đến thế này đã không cần thiết rồi.
Vì “Con Đường Sa Mạc Cô Độc” đã biến thành game lâu đời rồi, người chơi muốn mua đã mua cả rồi, hy vọng người chơi mới chịu ngược vào game đã không thể nào rồi.
Đã vậy, chi bằng đổi cách chơi khắc nghiệt ban đầu, cho người chơi tìm được niềm vui khác.
Đối với những người chơi mới, nếu muốn chịu ngược thì đừng mở chế độ online, chế độ một người chơi vẫn khó như trước; Nếu cảm thấy mình không kiên trì nổi thì có thể mở chế độ online chơi cùng những người khác, xe hỏng còn có thể đi nhờ xe, xem như là có thêm bạn.
Tuy trong lòng Kiều Lương hơi kháng cự với việc chạy lại lần nữa, nhưng vẫn kéo mấy người trong nhóm fans, cùng thử chế độ online của “Con Đường Sa Mạc Cô Độc”.
Vì hắn muốn xem thử cái gọi là trứng màu của “nhà lữ hành Bao Húc”.
Đừng nói, trong nhóm fans thật sự có thể tìm được người tình nguyện lái xe cùng, chẳng mấy chốc đã đủ đội. Tổng cộng tám người, mỗi người đều chọn skin xe khác nhau thành đoàn xe, xếp thành một hàng dài trên Con Đường Sa Mạc Cô Độc, một lát sau thành hình chữ S… không ổn lắm, vì chỉ có một con đường.
Vừa nói chêm chọc cười vừa tiến về trước theo lộ trình đã định.
Nhưng trong quá trình càng lái càng ít xe.
Vì một khi mất tập trung, xe sẽ bị hỏng trong sa mạc, chỉ có thể đi nhờ chiếc sau, sau một tiếng mới có thể sửa chữa. Vừa bắt đầu là tám chiếc xe, lái tới lái lui thành bảy chiếc, rồi lại thành sáu chiếc…
Có vài người lái xe vì không tập trung mà xuất hiện sai lầm, mà có vài người đơn giản là vì lười lái xe, nên cố ý lái vào sa mạc, đợi đi nhờ người khác.
Đương nhiên, xe khác nhau có thể dẫn hành khách khác nhau, trong tình huống cực đoan nhất có thể sẽ xuất hiện tình huống nhóm xe không có chỗ ngồi, thế thì chỉ có thể cô độc đợi xe sau đi qua mới có thể đi nhờ xe.
Mọi người nói nói cười cười, đột nhiên cảm thấy hình như game này cũng không hành xác đến thế.
Sau khi lái một lúc, “ảo ảnh” của DLC xuất hiện.
Hai bên vẫn là sa mạc, nhưng trong sa mạc có thể thấy được phong cảnh khác nhau, có thành phố châu Âu, có Kim Tự Tháp sa mạc, có ốc đảo, có rừng mưa nhiệt đới,...
Bây giờ Kiều Lương biết năm đồng này đắt ở đâu rồi, đắt ở phong cảnh.
Sau khi lái thêm một lúc nữa, trên được xuất hiện một người đeo balo lữ hành, da nâu, hắn đứng bên đường, bên cạnh không có xe hỏng, chứng tỏ không phải người chơi.
Mắt Kiều Lương sáng rỡ: “Chắc đó là nhà lữ hành Bao Húc, phải đón hắn nhanh thôi, chắc có trứng màu!”
Sau khi “Bao Húc” lên xe, nói mấy câu với mọi người, cảm ơn bọn họ đã tình nguyện cho mình đi nhờ xe.
Mỗi lần thấy ảo ảnh mới xong, Bao Húc sẽ có mây lời thoại, giọng điệu thoáng vẻ từng trải.