Tuy rằng đã mua vé không xem thì hơi phí, nhưng xét thấy ba trận BO5 điên cuồng hôm nay đã hoàn toàn xứng với giá vé bỏ ra, nên tâm lý họ không cảm thấy quá lỗ.
Tóm lại tổng hợp đủ loại nhân tố, khán giả bắt đầu đồng loạt rời trận, ghế ngồi tại hiện trường xuất hiện vô số chỗ trống.
Bùi Khiêm co quắp ngồi tại chỗ, ngửa mặt nhìn trời với tâm trạng phức tạp.
Thi đấu cả ngày quả thật như lăng trì xử tử mà!
Lúc đầu muốn xem câu lạc bộ FV thua hai trận BO5 rồi vui vẻ về nhà, kết quả không ngờ câu lạc bộ FV càng đánh càng hăng, thắng hết cả hai trận BO5, giờ đã biến thành vua của các trận thắng rồi!
Mỗi lần Bùi Khiêm cảm giác FV sắp không xong thì những thành viên nọ sẽ kiên cường tìm cơ hội trong nghịch cảnh, thành công lật bàn đối thủ.
Bùi Khiêm cũng chỉ đành thở dài một tiếng.
Hết cách rồi, không thể xông lên sân khấu thi đấu đè tay các thành viên áp tải họ đi đúng không?
Nhìn đồng hồ đeo tay, bây giờ đã là chín giờ hơn.
Vậy câu hỏi đặt ra là sau đó phải làm gì đây?
Những khán giả khác rời đi từ sớm vì chỗ họ sống xa nhà thi đấu và cần bắt kịp tàu điện ngầm về nhà. Nhưng khách sạn Bùi Khiêm ở ngay tại trung tâm mua sắm gần đây, chỉ mất năm phút đi đường.
Chín giờ rõ là còn quá sớm mới tới thời gian ngủ của Bùi Khiêm, bây giờ về khách sạn thì chẳng có việc gì để làm.
Lúc này, điện thoại di động của Bùi Khiêm reo lên, là Ngô Việt gọi tới.
“Tổng giám đốc Bùi! Ngươi đang ở đâu vậy? Ta định đưa các tuyển thủ đi ăn khuya ở gần đây rồi về tham gia nghi thức ra trận, ngươi cũng mau tới đây góp vui nhé!”
Trong giọng nói của Ngô Việt thể hiện sự kích động và vui mừng khôn xiết.
Với hắn, một tháng trước câu lạc bộ FV có thể đạt được thành tích này là tuyệt không thể tưởng tượng nổi!
Câu lạc bộ FV từng là một câu lạc bộ nhỏ không có danh tiếng gì, không có thành viên nổi tiếng, cũng không có tài chính hùng hậu chứ đừng nói gì đến tiếng tăm.
Ngay cả trong IOI - một môn thể thao điện tử không hề hot trong nước - câu lạc bộ FV cũng không nằm trong top đầu, có thể nói nó chỉ đơn thuần là mang tính chất chơi hối phiếu và không có tương lai.
Nhưng sau khi tổng giám đốc Bùi bơm tiền vào, mọi thứ đều được cải thiện!
Có thành viên nổi tiếng, có thành tích, có độ chú ý, mọi chuyện đều tốt lên!
Lần này lấy được suất hạt giống số một giải vô địch thế giới IOI, đã chứng minh câu lạc bộ FV là câu lạc bộ mạnh nhất trong nước hiện nay và hẳn sẽ nhanh chóng nhận được nhiều sự chú ý cũng như fan hâm mộ.
Một khi tạo dựng được thành tựu tại giải vô địch thế giới, vậy sẽ thu được càng nhiều fan hâm mộ!
Chỉ cần có thể duy trì thành tích này trong một khoảng thời gian ngắn, với tư cách là câu lạc bộ hàng đầu của IOI, FV chắc chắn sẽ nhận được nhiều tài trợ và đại ngôn hơn, fan hâm mộ cũng sẽ ngày càng nhiều. Mọi thứ đều sẽ tốt hơn!
Vì vậy, Ngô Việt vô cùng phấn chấn, muốn mời các thành viên đi ăn tiệc.
Tổng giám đốc Bùi đang ở chỗ thi đấu, vậy chắc chắn phải đánh tiếng hỏi tổng giám đốc Bùi rồi.
Ngô Việt không chắc tổng giám đốc Bùi có đi không, có lẽ tổng giám đốc Bùi bận những chuyện khác, cũng có thể mình không mời nổi vị Đại Phật này, nhưng vẫn cần phải hỏi một câu, đây là lễ phép cơ bản nhất.
Khoé miệng Bùi Khiêm hơi co rúm.
Sao hả? Sau trận đấu còn muốn một chầu ăn, lại lấy roi quất ta một trận nữa à?
Bùi Khiêm quả quyết từ chối: “Ta còn phải xem tiếp trận đấu, không đi góp vui được rồi.”
“Hôm nay nhân vật chính trên sân khấu là các thành viên trong đội, cho họ ăn thật ngon và nghỉ ngơi thật tốt đi.”
Ngô Việt thấy thái độ của tổng giám đốc Bùi kiên quyết nên không kiên trì nữa: “Được rồi tổng giám đốc Bùi, ngươi có chuyện thì cứ gọi điện thoại cho ta.”
Cúp điện thoại, Bùi Khiêm yên lặng thở dài.
Bây giờ mà về ngủ thì còn quá sớm.
Nếu tiếp tục ở lại xem hai trận nữa, tầm khoảng mười một giờ về ngủ, thời gian vừa đúng.
Giải đấu tiếp tục, còn lại hai đội tranh suất cuối cùng vào vòng sau.
Dù các bình luận viên rất có tinh thần nghề nghiệp, vẫn cố dùng giọng khản đặc để khuấy động bầu không khí tại hiện trường hết mức có thể, nhưng vẫn có khán giả lục tục lặng lẽ rời đi.
Ngay cả Bùi Khiêm cũng hơi không vực dậy nổi tinh thần, không còn tâm trạng chú ý vào trận đấu nữa.
Hết cách rồi, hôm nay xem quá nhiều trận nên mọi người đều sắp chết lặng cả, có thể ở lại hiện trường nghe tiếng đã là rất nể tình rồi.
Bùi Khiêm đánh cái ngáp, lấy điện thoại di động ra muốn tuỳ tiện lướt đại một trang web nào đó.
Hắn mới không để ý một chốc lại có thêm mấy tin nhắn, tất cả đều do nhóm Trương Nguyên gửi tới.
“Tổng giám đốc Bùi, chiêu này của ngươi thật sự quá cao siêu! Lấy mình làm mồi nhử, câu được cá lớn!”
“Tập đoàn Long Vũ cứ tưởng mình là ngư dân, thật ra họ mới là cá! Hiện giờ tất cả nhiệt độ mà tập đoàn Long Vũ hao hết tâm sức khuấy lên đều thành kiếm lời cho câu lạc bộ GPL và FV rồi, tổng giám đốc Bùi không cần tốn nhiều sức xoay chuyển tình thế dư luận, năng lực bố trí này thật sự là quá lợi hại!”
Đọc vài tin nhắn, trên đầu Bùi Khiêm xuất hiện một loạt dấu chấm hỏi.
????
Nghĩa là sao?
Trước đó, chẳng phải dư luận trên Internet là điên cuồng giẫm đạp câu lạc bộ FV và GPL sao?
Sao thế này? Chẳng lẽ hướng gió thay đổi nhanh vậy ư?
Hắn vội vàng mở Weibo và từng diễn đàn game lên, xem xét những bài thảo luận của người chơi.
“Ta coi mà buồn cười, đấu vòng loại IOI chỉ thế thôi hả? Đứa bại não nào nghĩ ra cái lịch đấu thiểu năng cỡ đó vậy? Đánh từ sáng tới khuya mà mẹ nó còn chưa đánh xong, ngày kế đánh full BO10, đừng nói tuyển thủ, cả khán giả cũng chẳng chịu nổi đâu!”
“Đến cuối trận, cả hai bên đều mắc nhiều lỗi, phong độ sa sút quá nghiêm trọng, trận đấu mất đi tính thưởng thức, ban tổ chức nên chịu trách nhiệm vụ này đi, tạo ra chế độ thi đấu bất ổn như thế là định đi đầu thai cho lẹ hả?”