Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1497 - Chương 1497. Tiêu Tiền Không Phải Chuyện Nhỏ (4)

Chương 1497. Tiêu tiền không phải chuyện nhỏ (4)
Chương 1497. Tiêu tiền không phải chuyện nhỏ (4)

Nói đi cũng phải nói lại, số tiền này không cách nào so được với tiền tài trợ hơi một tí là hơn trăm triệu, mấy trăm triệu trong ký ức của Bùi Khiêm.

Nhưng câu hỏi đặt ra ở đây là tại sao lại như vậy?

Tựa game GOG phát hành còn chưa tới một năm, trong nước căn bản không quá coi trọng Esports, bây giờ có thể nhận được phí tài trợ cao như thế, theo cách nhìn của Bùi Khiêm đã là cực kỳ không hợp lẽ thường!

Song cẩn thận ngẫm lại, điều này cũng có tính hợp lý nhất định.

Bởi vì có độ hot cyar trận chung kết thế giới GOG từ trước đó, mọi người đều nhìn thấy tiềm lực to lớn của thi đấu Esports, mà GPL lại làm quá tốt, hiện nay gần như không có đối thủ cạnh tranh.

Huống chi có công ty lớn như Thần Hoa sôi nổi gia nhập, các tin tức như slot giá trên trời của GPL, đều đang không ngừng khiêu khích thần kinh của khán giả, các nhà tài trợ nhìn thấy hiệu ứng quảng cáo mà độ hot to lớn mang đến, so sánh với báo giá của thể thao truyền thống, cảm thấy rất có lời, tự nhiên sẽ tới tấp gia nhập.

Bùi Khiêm lặng lẽ tính toán một hồi, GPL vô cùng có khả năng kiếm được số tiền hơn trăm triệu thông qua các khoản tài trợ và quyền phát trực tiếp giải đấu mùa xuân hè.

Tin tốt là, số tiền hơn trăm triệu này là cả năm kiếm được, chia ra mỗi tháng thì sẽ có vẻ hơi dễ chấp nhận hơn một chút.

Mà tin tức xấu là, tiền tài trợ sang năm có thể sẽ càng cao hơn.

Bùi Khiêm suy nghĩ, số tiền kia sợ là không đẩy đi được rồi.

Nếu đã như vậy, phải nói với Trương Nguyên một tiếng, để những nhà tài trợ này trả tiền theo kỳ, chia đều tiền mỗi tháng, tuyệt đối không được chuyển hết trong một lần, đặc biệt không được chuyển những lúc mấu chốt như sắp kết toán.

Nếu không, tổng giám đốc Bùi sẽ thăng thiên tại chỗ mất.

“Còn chuyện khác không?” Bùi Khiêm hơi cảm thấy mệt tim.

Nhân viên quản lý bồi dưỡng suy nghĩ: “Ờm, còn một chuyện nhỏ, liên quan tới bên câu lạc bộ FV. Có người nói bên tập đoàn Long Vũ muốn sắp xếp cho đội ngũ trong nước đến Los Angeles huấn luyện, nhưng chỉ bỏ lại chiến đội FV...”

Ngô Việt gọi điện cho Trương Nguyên thương lượng chuyện này, bởi vì không cần thiết phải bảo mật gì, do đó nhân viên quản lý bồi dưỡng cũng biết.

Bùi Khiêm nghe xong, hai mắt không khỏi sáng lên.

Chuyện này sao có thể gọi chuyện nhỏ chứ?

Tiêu tiền không phải chuyện nhỏ!

Ngô Việt này, Trương Nguyên này, hai người phải phê bình! Chuyện như vậy mà không lập tức báo cáo với ta, nghĩ gì thế?

Tập đoàn Long Vũ đưa hai đội ngũ tới Los Angeles, chỉ để lại câu lạc bộ FV?

Chuyện tốt!

Đây là một cơ hội tiêu tiền vô cùng quý giá!

Dựa theo chi tiêu bên Los Angeles, nếu như đưa nhiều người chút, đặt tiêu chuẩn ăn ở cao nhất mà hệ thống cho phép... như vậy có thể tiêu xài được không ít tiền!

Nghe xong nhiều tin tức xấu như vậy, cuối cùng cũng coi như có một tin tức tốt.

Sau khi hội nghị thường kỳ của nhân viên quản lý bồi dưỡng kết thúc, Bùi Khiêm lập tức gọi điện cho Ngô Việt.

...

Câu lạc bộ FV, Ngô Việt đang rối rắm vì chuyện đội ngũ huấn luyện thì nhìn thấy cuộc gọi của tổng giám đốc Bùi, bèn vội vàng nghe máy.

“A lô? Tổng giám đốc Bùi, có chuyện gì không?” Ngô Việt hỏi.

Tổng giám đốc Bùi đầu bên kia điện thoại dường như hơi không vui: “Chuyện câu lạc bộ khác tới Los Angeles, sao không nói cho ta?”

Ngô Việt ngẩn ra một thoáng, vội vàng giải thích: “Ờm, tổng giám đốc Bùi, loại chuyện nhỏ này không phiền người bận tâm, ta có thể xử lý tốt.”

Bùi Khiêm: “Ngươi có thể xử lý tốt cái gì? Ngươi có thể sắp xếp vé máy bay khoang hạng nhất và khách sạn 5 sao cho toàn bộ tuyển thủ, hay là có thể tìm được đối thủ huấn luyện cho đội ngũ?”

Ngô Việt: “Ta...”

Hắn ngẫm lại, thật đúng là không thể. Tuy rằng tiền trong sổ sách câu lạc bộ FV đủ, nhưng chuyện như tốn mấy trăm nghìn đến Los Angeles sớm, đúng là rất khó để hắn đưa ra quyết định này.

Bùi Khiêm nói: “Không phải rối rắm chuyện này, lập tức đi làm visa khẩn cho mọi người! Câu lạc bộ FV hiện nay có tổng cộng bao nhiêu người?”

Ngô Việt ngẫm nghĩ: “Tuyển thủ của đội 1 là 5 người, tuyển thủ của đội 2 cũng là 5 người, ngoài ra cộng thêm ta, quản lý Lục, nhân viên công tác khác của chiến đội, vân vân...”

“À, có điều cũng không dùng tới nhiều người như vậy, để các tuyển thủ và quản lý Lục đi là được, sáu người vừa vặn ba phòng tiêu chuẩn là đủ.”

Bùi Khiêm nghe xong cực kỳ không vui: “Sáu người sao được?”

“Có câu nói, binh mã chưa động, lương thảo đi đầu. Muốn hành quân đánh trận, hậu cần tiếp viện theo không kịp, vậy còn đánh cái gì?”

“Bên Los Angeles lạ nước lạ cái, phải tìm một người phiên dịch và một hướng dẫn viên quen thuộc đường xá, ăn uống bình thường ở cũng phải có chuyên gia sắp xếp mới được.”

“Ăn uống, tuyệt đối không thể qua loa, sang bên kia khảo sát, có món ăn Trung Quốc mùi vị tương đối ngon nào không, bảo đảm ẩm thực hằng ngày của các tuyển thủ không xảy ra vấn đề, đừng để ảnh hưởng đến trạng thái cơ thể.”

“Sau đó mời thêm bốn vệ sĩ, nghe nói trị an bên nước Mỹ không quá ổn, phải bảo đảm nhân thân của các tuyển thủ an toàn.”

“Sau đó dẫn thêm đội ngũ tập luyện cùng... Ta thấy SUG không tệ, thế này, ta chi tiền đưa toàn bộ tuyển thủ bên SUG đi chung với các ngươi luôn.”

“Như vậy đi, slot tổng cộng là 30 người, dựa theo tiêu chuẩn ăn ở bình quân một người 3000 đồng một ngày để sắp xếp, ở đến khi thi đấu kết thúc, tổng cộng sơ sơ năm tuần nhỉ?”

“Chỉ riêng tiêu chuẩn ăn ở, cũng phải 3,15 triệu. Ừm, các ngươi đến Los Angeles, có thể còn phải mua đồ, mua chút đặc sản mang về, sản phẩm kỹ thuật số gì đó, lại thêm chi phí tìm hướng dẫn viên, tìm vệ sĩ đã nói trước đó, cộng thêm một vài tình huống có thể xảy ra đột ngột...”

“Như vậy, tổng lại, 4 triệu là được rồi.”

Ngô Việt nghe mà nghẹn họng trân trối.

Tới Los Angeles một chuyến tốn hết 4 triệu?

Cả câu lạc bộ FV gộp lại cũng không đáng nhiều tiền như vậy!

Hết chương 1497.
Bình Luận (0)
Comment