Ngô Việt lập tức hiểu ý: “Ta hiểu rồi, tổng giám đốc Bùi, ý ngươi là sắp thi đấu, nên ít đăng lại, tránh lôi kéo thù hận, ảnh hưởng tâm trạng của các tuyển thủ? Vậy để nói với bọn họ, để bọn họ tạm dừng đăng Weibo.”
Bùi Khiêm xua tay: “Không! Ta không phải có ý này.”
“Ta là nói, chuyện này làm rất tốt, nhất định phải gia tăng cường độ!”
“Mỗi ngày đều phải đăng Weibo cường độ cao, nhất định phải tạo cảm giác tồn tại trước mặt người chơi.”
“Không chỉ có vậy, còn phải làm mấy chuyện khác người ở trên Weibo, trào phúng chiến đội khác, đánh giá trận đấu vừa kết thúc, chuyên môn bới móc khuyết điểm của đội ngũ thắng.”
“Video ngắn, meme, có thể đăng đều đăng hết lên! Lưu lượng cao thế nào thì làm thế đó!”
Ngô Việt có chút sững sờ: “Hả? Tổng giám đốc Bùi, làm thế này là kéo thù hận đó!”
Hắn có thể nghĩ tới kết quả khi đăng những nội dung này lên, chắc chắn sẽ bị người chơi chửi, hơn nữa còn sẽ bị các người chơi screenshot đủ loại!
Trước mắt câu lạc bộ FV là hạt giống số một, trước tứ kết cũng có thể tọa sơn quan hổ đấu, trêu chọc đội ngũ khác đương nhiên không thành vấn đề, nhưng như vậy nhất định cũng sẽ đắc tội với fan đội ngũ khác, thậm chí tạo thành ác cảm với fan qua đường.
Đến lúc đó, câu lạc bộ FV thắng thì còn may, nếu như thua thì chẳng phải là bị nhắm vào chửi hay sao?
Ngô Việt hơi do dự: “Tổng giám đốc Bùi, chuyện này... hình như không hay lắm đâu, người chơi trong nước không thích loại hành vi kiêu căng này.”
Bùi Khiêm suy nghĩ: “Hửm... ý của ngươi là, người chơi trong nước không thích, người chơi nước ngoài thích? Ừm, cũng đúng, ngươi nói rất có lý.”
“Vậy thế này nhé, câu lạc bộ các ngươi sẽ đăng ký tài khoản những trang web nước ngoài như Twitter gì đó, đồng bộ làm mấy chuyện khác người với Weibo, đăng bản tiếng Anh!”
“Vừa vặn bên bọn ta có đầu tư một số câu lạc bộ nước ngoài, ta để tài khoản chính thức của bọn họ tương tác với các ngươi, không lo không ai xem.”
“Được rồi, cứ quyết định như thế, hôm nay sau khi thi đấu kết thúc phải bắt đầu đăng, ngày mai ta kiểm tra. Cúp trước đây.”
Ngô Việt: “Tổng giám đốc Bùi...”
Hắn còn chưa nói hết, video call đã bị ngắt.
Ngô Việt có phần bất đắc dĩ, nhưng cũng không có biện pháp khác, chỉ có thể nghe theo.
Trong khách sạn, nhóm phân tích dữ liệu của câu lạc bộ FV đang thảo luận cùng với các thành viên nhóm để phân tích trận đấu ngày hôm nay.
Hôm nay các thành viên nhóm câu lạc bộ FV chỉ đến tham gia lễ khai mạc, xem xong bốn trận thi đấu đầu thì quay về. Xem thi đấu trực tiếp chủ yếu là vì muốn làm quen sớm với bầu không khí trên sân thi đấu, xét cho cùng, các thành viên cũng chưa từng góp mặt trong một đấu trường lớn như vậy trước đây, so tài dưới sự cổ vũ của 20 000 khán giả.
Sân chơi mới, cho nên áp lực trên mình các thành viên đương nhiên cũng khác đi.
Ở nơi có hàng nghìn người theo dõi, tiếng vỗ tay và reo hò của khán giả như tiếng hét trên núi, nếu còn là một vòng đấu quan trọng, áp lực của các tuyển thủ sẽ cứ vậy tăng theo cấp số nhân.
Dưới tình huống đó, phần lớn tuyển thủ sinh ra cảm giác căng thẳng, tay run, tạo thành phản ứng bốc đồng, nhưng có một số ít tuyển thủ lại thấy phấn khích, càng tập trung hơn, chơi vượt trình độ phát huy bình thường.
Đó là cái mà người ta gọi là tuyển thủ siêu nhân, giá trị của tuyển thủ trong một giải đấu lớn nằm ở đó.
Đương nhiên, tuyển thủ có khả năng đáng kinh ngạc hay không là trời sinh, vài người mới hơn mười mấy tuổi đánh chuyên nghiệp lần đầu tiên đã nổi tiếng, mà một số người chơi lâu năm nhưng tâm lý vẫn cứ vừa sờ đã vỡ.
Tuy nhiên ở một mức độ nào đó, loại trở ngại tâm lý này còn có thể sửa đổi được.
Hôm nay tuyển thủ trong câu lạc bộ FV chủ đích đến cảm nhận không khí tại hiện trường, xây dựng tinh thần trước một chút, trạng thái hẳn là sẽ ổn hơn lúc ra sân thi đấu tứ kết.
Tất nhiên, trọng tâm của cuộc thảo luận tập trung chủ yếu vẫn là ở nội dung tranh tài.
”Nay trận đầu tiên không cần phải nói, thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, phiên bản cùng chiến thuật đều hiểu sai, cho nên không có giá trị tham khảo gì.”
“Trận thứ hai, song phương thi đấu diễn ra khá tốt, nhưng sách lược giai đoạn giữa rõ ràng quá ẩu, còn rất nhiều chỗ có thể cải thiện…”
Chu Bằng Viễn, nguyên là huấn luyện viên của câu lạc bộ DGE, đang tiến hành đánh giá lại mấy trận đấu này, những người khác trong đội ngũ phân tích dữ liệu, bao gồm cả các thành viên, cũng đang liên tục đưa ra quan điểm và nhận định riêng của mình.
Phân tích xong, Chu Bằng Viễn đưa ra tổng kết đơn giản sơ lược.
“Đánh giá từ cục diện trong ngày đầu tiên của vòng đấu bảng, sự hiểu biết về phiên bản và lối chơi của các đội này vẫn khác biệt rất lớn so với chúng ta.”
“Thật khó để nói giữa chúng ta và bọn họ, rốt cuộc ai mới là người hiểu chính xác phiên bản, chúng ta cũng không thể quá tự tin một cách mù quáng.”
“Cho nên, đợi đến ngày mai, hai đội SUG và FV mỗi người luyện riêng lại lối đánh chủ đạo từng xuất hiện ở vòng bảng, sử dụng phong cách chơi này để đánh đấu tập với đội khác, theo dõi hiệu quả như thế nào.”
“Chúng ta không nhất thiết phải học lối chơi của người khác, nhưng ít nhất có thể hiểu biết tường tận điểm mạnh và điểm yếu của cách đánh này.”
Chu Bằng Viễn sắp xếp nhiệm vụ, từng người tự ghi nhớ phần việc của mình.
Ngày mai các thành viên trong đội không xem thi đấu nữa, mà đội phân tích dữ liệu sẽ đi quan sát trận đấu, nghiên cứu nhận xét, sau đó thảo luận trực tiếp với các tuyển thủ về kết quả tranh tài và bản phân tích đánh giá vào buổi tối.
Nhóm tuyển thủ phải tiếp tục đến huấn luyện, cố gắng nghiên cứu qua kịch bản lối chơi của đội khác, mở rộng ao tướng của mình, duy trì cảm giác.
Sau khi sắp xếp xong tất cả nhiệm vụ, mọi người từ giải tán, trở về phòng mình để nghỉ ngơi thật tốt.
Ba người quay phim đã quay xong tư liệu hôm nay, cũng dự định về phòng chỉnh sửa ảnh, biên tập video rồi đăng lên Weibo.