Bởi vì từ sau khi công nghệ trí tuệ nhân tạo của khoa học kỹ thuật Tấn Khoa đột phá, đã có mấy công ty đều đã cho ra sản phẩm trí tuệ nhân tạo tương tự, nhưng độ hot cũng không coi là cao, càng không có người thảo luận cái gọi là “thiết lập”.
Bởi vì mọi người đều biết những thứ này là trí tuệ nhân tạo thiểu năng, giữa hai bên cũng không có khác nhau quá lớn, chẳng qua là tên không giống nhau, hình tượng hơi có chút khác nhau mà thôi, không có gì đáng để thảo luận.
Nhưng so sánh giữa AEEIS với những trí tuệ nhân tạo này, lập tức trở nên vô cùng đặc biệt, bất ngờ giành được sự yêu thích và sáng tác nhiệt tình của quần chúng ăn dưa!
Bùi Khiêm cả người tựa vào ghế, cảm giác người có chút choáng váng.
Hỏng rồi!
Livestream này không chỉ không dập tắt được sự nhiệt tình mua sắm của mọi người, ngược lại là đổ thêm dầu vào lửa! Lúc trước rất nhiều người hoàn toàn không biết đến máy nâng thông minh cũng đều có hứng thú với nó rồi, bắt đầu mua mua mua!
Thứ sáu, ngày 20 tháng 1.
Hôm nay là ngày mở cuộc họp thường niên của Đằng Đạt, Đằng Đạt, đồng thời cũng là ngày cuối cùng đi làm của năm trước.
Mười giờ sáng, Bùi Khiêm bò dậy khỏi giường ngáp một cái, vẫn hơi mơ hồ chưa tỉnh ngủ.
Livestream của Lão Mã hôm qua là một đòn đả kích không lớn không nhỏ đối với hắn, máy nâng thông minh hoàn toàn tự động tích trữ trước đó lại bán ra được một mớ, khiến Bùi Khiêm tức đến mức buổi tối cứ lăn qua lộn lại, khó khăn lắm mới chợp mắt được.
Nên hôm nay mới dậy muộn.
Nhưng sau khi ngủ một giấc, Bùi Khiêm cũng chấp nhận được hiện thực rồi, máy nâng thông minh bán được như điên thì đã sao, có nghĩ cách để người tiêu dùng nhiệt tình chùn chân thì cũng không được, vẫn nên chú ý đến khía cạnh khác vậy.
Đã quyết định kế hoạch tiêu tiền đột xuất rồi, chút chuyện ngoài ý muốn nho nhỏ này vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được.
“Cũng không biết cụ thể cuộc họp thường niên năm nay làm thế nào, thôi, đương nhiên đến hiện trường sẽ biết rồi.”
Quả nhiên hôm qua Bùi Khiêm đã quên sạch phương án cuộc họp thường niên trợ lý Tân đưa mình rồi, cứ nghĩ đến livestream của lão Mã suốt, kết quả để phương án trong phòng làm việc, cũng chưa kịp xem rốt cuộc phương án cuộc họp thường niên là sao.
Nhưng cũng không phải vấn đề gì to tát.
Vì cuộc họp thường niên năm ngoái làm rất thành công, trước khi bắt đầu làm cuộc họp thường niên năm nay Bùi Khiêm đã nói rồi, vẫn tiếp tục làm theo tôn chỉ nhất quán của cuộc họp thường niên năm ngoái, cốt lõi không thay đổi, hình thức tổ chức thì cứ mạnh dạn đổi mới thử, quan trong nhất là kéo dự toán lên cao.
Chỉ riêng giải thưởng mà cuộc họp thường niên năm ngoái đã chuẩn bị dự toán hơn bốn trăm nghìn, cái này là chưa tính tiền địa điểm, búp bê làm bằng tay bắt trong trò chơi...
Cuộc họp thường niên năm nay, đương nhiên dự toán sẽ cao hơn, vì quy mô Đằng Đạt rộng lên từng ngày, nhân viên cũng tăng vọt. Toàn thể nhân viên năm ngoái tham gia cuộc họp thường niên chưa đến một nghìn người, năm nay đã đạt đến tầm nghìn bảy nghìn tám rồi.
Đương nhiên, mô hình nhân viên bên trong rất phức tạp, ví dụ như mấy nhiên viên chuyển phát bên Logistics Nghịch Phong, mấy huấn luyện viên thể hình của phòng tập thể hình Thác Quản, mấy nhân viên giao đồ của Takeaway Netfish, đều bếp, quản lý net ở quán cà phê Internet Netfish...
Ngoài mấy người này, nhân viên của bộ phận cốt lõi, ví dụ như nhân viên nghiên cứu phát triển của Game Đằng Đạt, Game Thương Dương, phòng làm việc Phi Hoàng, khoa học kỹ thuật OTTO chỉ chiếm phần nhỏ.
Đối với nhân viên nhà mình, Bùi Khiêm vẫn luôn bình đẳng, dù là lao động trí óc hay lao động chân tay thì đều được tham gia cuộc họp thường niên cùng, hưởng thụ phúc lợi giống nhau.
Đương nhiên có vài nhân viên không ở Kinh Châu thì không thể tham gia được.
Ví dụ như các cửa hàng ở thành phố khác như vườn ươm doanh nghiệp, Cô Gái Mì Lạnh, quán cà phê Internet Netfish, mấy cái này đều là dự toán, để người phụ trách tự động sắp xếp, ăn cơm cũng được, đến thẳng cuộc họp thường niên sẽ cũng được, cứ tiêu lên người nhân viên là được.
Đội ngũ khổng lồ gần một nghìn tám trăm người, Bùi Khiêm vẫn không biết làm cuộc họp thường niên ở đâu được.
Cuộc họp thường niên năm ngoái bao cả khách sạn, cả trăm bàn, khó khăn lắm mới nhét được nhiều người như vậy.
Nhưng số người năm nay tăng gấp đôi, e rằng khách sạn to cỡ nào cũng không chứa nổi.
Nhưng nếu chia mấy người này ra mấy sảnh hoặc chia ra các phòng bao riêng thì cũng hơi kì. Cuộc họp thường niên sẽ có rút thăm, không thể mở rút thăm ở mấy sảnh được nhỉ? Hơi sai sai.
Nên, Bùi Khiêm cũng không biết cụ thể trợ lý Tân sắp xếp thế nào, nhưng phương án trước đó của trợ lý Tân đã bị hắn bỏ quên trong văn phòng rồi, chỉ có thể đợi đến cuộc họp thường niên rồi xem thôi.
…
Chưa đến mười một giờ, Tiểu Tôn đã có mặt đúng giờ dưới lầu, đón Bùi Khiêm đến chỗ cuộc họp thường niên.
Bùi Khiêm ngồi trong xe cúi đầu chơi điện thoại một chút lại ngẩng đầu lên, đột nhiên cảm nhận được tuyến đường này sao mà quen thuộc?
Bùi Khiêm không tự lái xe, đương nhiên sẽ không nhớ đường, tuy sống ở Kinh Châu hơn hai năm, nhưng vẫn chưa quen thuộc thành phố này.
Nhưng hôm nay tuyến đường này lại vô cùng quen thuộc, vì hình như hắn từng đi qua rất nhiều lần rồi.
Xem kỹ một chút, phía trước chẳng phải là Trời Đất Bao La sao?
Trời Đất Bao La là trung tâm thương mại lớn thứ hai Kinh Châu, đồng thời cũng là nơi tổ chức thi đấu giải giao hữu GOG thế giới.
Bùi Khiêm vừa định hỏi có phải đi nhầm rồi không, nhưng nghĩ lại thì không thể, Tiểu Tôn làm việc vẫn luôn đáng tin, không thể phạm phải sai lầm cấp thấp thế này được.
Nói cách khác, chẳng lẽ cuộc họp thường niên lần này ở Trời Đất Bao La?
“Có thể thế thật. Giải mùa xuân GPL đã kết thúc rồi, phải đến mùa xuân sau mới đánh, địa điểm của GPL đang bỏ trống, chỗ ngồi cũng đủ, làm cuộc họp thường niên rút thưởng các kiểu cũng rất thích hợp.”
“Nhưng… ăn cơm thế nào?”