Phần thưởng này không hổ là phần thưởng lớn nhất buổi gặp gỡ hằng năm.
Có thể rất nhiều người cảm thấy nó không thực dụng bằng những chiếc tivi cao cấp, game cao cấp hơn mười ngàn kia, suy cho cùng ti vi, máy tính có thể dùng rất nhiều năm, còn du lịch thì chỉ có thể sướng được năm ngày.
Nhưng nghĩ ngược lại, bản thân mua máy tính cắn răng cũng có thể ăn đất để mua máy tinh cao cấp hơn mười ngàn, nhưng bản thân đi du lịch ai lại nỡ ngồi khoang thương gia ở khách sạn năm sau chứ!
Càng huống hồ khoang hạng nhất và khách sạn năm sau cộng chi phí các khoản này lại, giá trị đã vượt hơn máy tính xách tây cao cấp hơn mười ngàn rồi.
Cho nên, đây mới là phần thưởng khiến người ta chú ý nhất.
Vả lại bởi vì gia tăng nhân số, năm ngoái phần thưởng lớn chỉ có ba phần, năm nay số phần thưởng đã biến thành 6, tỉ lệ trúng thưởng gia tăng.
Không ít người đều đang ôm ấp kích động nhìn lên trên màn hình lớn, mong chờ bản thân có thể là một trong sáu người hạnh phúc đó.
Rất nhanh hình ảnh trên màn hình lớn thay đổi, đã xuất hiện sáu hình ảnh.
Từ bên trái đếm qua hình ảnh thứ tư vậy mà lại chính là Bao Húc!
Năm hình ảnh khác đều là những gương mặt xa lạ, chắc là một vài nhân viên ở cấp cơ bản.
Dù sao hiện trường có gần hai ngàn người, người Bùi Khiêm quen biết đều là người ở cấp bậc quản lý, tính hết cũng chỉ có mấy mươi người, tỉ lệ rút thăm được rất thấp.
Nhưng mà Bao Húc...
Bao Húc là như thế nào vậy chứ?
Đúng thật là mỗi lần đi du lịch đều không thể thiếu ngươi sao?
Nhìn thấy hình ảnh Bao Húc xuất hiện trên màn hình lớn, hiện trường lập tức nổ ra một tràng cười lớn.
“Ha ha ha lại là anh Bao!”
“Anh Bao đâu rồi? Ta muốn nhìn thấy biểu cảm hiện tại của hắn!”
“Ở Los Angeles chứ đâu, bên đó lúc này chắc là sáng sớm, anh Bao qua thêm mấy tiếng nữa mới biết được tin dữ này.”
“Hoàn hảo rồi hoàn hảo rồi, nhìn thấy Bao Húc trúng thưởng, đúng là còn vui hơn cả bản thân ta trúng thưởng nữa!”
Bùi Khiêm cũng không khỏi âm thầm cảm khái, số mệnh, đây đều là số mệnh.
Người ở Los Angeles, cũng không thoát khỏi vận mệnh được bốc trúng thăm.
Vả lại, Bao Húc còn là người đứng thứ tư, cũng chính là nói, nếu phần lớn hôm nay chỉ có ba người được trúng, thì trong danh sách trúng thưởng sẽ không có hắn.
Chuyện này đúng vui.
Trong đội ở Los Angeles có không ít nhân viên nội bộ của tập đoàn Đằng Đạt, nhưng nếu đã là rút thăm trúng thưởng ở họp mặt thường niên, vậy thì loại bọn họ ra chắc chắn là không hợp lý, cho nên tuy những người này không có mặt, nhưng vẫn có tên trong danh sách rút thăm trúng thưởng.
Bao Húc cứ trúng thưởng như vậy, là vận mệnh của hắn không thể tránh khỏi.
Thêm hai ba ngày nữa, đợi đến khi giải đấu chung kết IOI toàn cầu bên phía Los Angeles hoàn thành, đám người Bao Húc chắc chắn sẽ quay về, vừa hay có thể kịp đón năm mới.
Có điều... sau khi đón xong năm mới, Bao Húc phải lập tức thu dọn hành lý, cân nhắc đích đến tiếp theo.
Bùi Khiêm không khỏi thầm mặc niệm thay cho Bao Húc.
...
Cuối cùng, cả quá trình của họp mặt thường niên cũng đã kết thúc.
Tất cả nhân viên đều tay xách nách mang về nhà, chơi đến mức cực kỳ vui vẻ.
Tặng nhiều quà đi như vậy, Bùi Khiêm cũng cảm thấy tâm trạng thoải mái, gánh nặng trên vai cũng nhẹ đi rất nhiều.
Chu kỳ kết toán này đang muốn lỗ thì vừa hay năm mới cũng đã đến, có thể dùng phương thức mở gặp mặt thường niên để tiêu ra hơn mấy triệu, khiến cho Bùi Khiêm có thể bớt nghĩ thêm mấy các tiêu tiền, tiết kiệm được không ít nơ ron thần kinh.
Tóm lại, nghỉ lễ thôi!
Xuân mới Tết đến, các quảng cáo được sắp xếp từ trước sẽ tràn ngập các thành phố như Kinh Châu, Đế Đô, và Ma Đô. Dựa theo tiến độ tiêu tiền hiện tại, đợi qua Tết chính thức đi làm chính thức kết toán, chắc có thể thua lỗ được không ít.
Lỗ nặng chắc chắn là không thể nào, nhưng thua lỗ tám chính triệu, chuyển hóa tám chín trăm ngàn, chắc không thành vấn đề?
Mọi người đồng loạt rời khỏi gặp gỡ thường niên, Bùi Khiêm không vội vã rời đi, ở lại chỗ ngồi móc điện thoại ra lướt một chút.
Nhưng mà sau khi nhìn thấy một dòng tin nhắn liên quan đến kế hoạch đường cùng, một chữ “đệt” thiết chút nữa phụt ra khỏi miệng.
Video tuyên truyền cho “Thủy Mặc Vân Yên” và “kế hoạch đường cùng”, bất ngờ nổi lên như cồn trên Ailidao!
Không hỉ như vậy, “Thủy Mặc Vân Yên” đã cập nhận bản demo chơi thử dài 10 phút trên nền tảng chính thức, đồng thời mở ra lượt đặt bán, chỉ vẻn vẹn trong thời gian một buổi chiều lượt tiêu thụ đã đạt đến năm chục ngàn phần!
Chuyện này đối với một tựa game độc lập không mất danh tiếng, đã là thành tích vô cùng khả quan rồi!
Một tuần tới thậm chí trong thời gian một tháng tới, theo độ tăng danh tiếng và khuếch tán độ hot, lượt đặt mua của tựa game này hiển nhiên vẫn sẽ tiếp tục gia tăng.
Biểu cảm của Bùi Khiêm dần dần cứng lại.
“Tình hình gì đây?”
“Tựa game này vẫn chưa làm xong đã mở lượt đặt rồi sao?”
“Còn có vương pháp không chứ?”
“Còn có luật phát không?”
“Khâu Hồng làm vậy không phải là thêm loạn cho ta sao? Còn có chút đạo đức nghề nghiệp gì không chứ?”
“Có ai bước ra quản lý chút đi chứ!”
Sau khi thoáng ổn định lại cảm xúc, Bùi Khiêm bấm mở CG tuyên truyền của “Thủy Mặc Vân Yên”.
Cả đoạn CG đều là phong cách thuỷ mặc truyền thống của Trung Quốc.
Một nét mực trên giấy tuyên thành màu vàng nhạt tỏa ra một quầng sáng, biến thành những đám mây đen tụ lại rồi phân tán. Một con dị thú với vẻ ngoài hung ác được sinh ra đang giương nanh múa vuốt bay lượn vòng trên bầu trời, từng đám mây đen bao trùm thành phố Trung Quốc cổ ở phía xa...
Cùng lúc đó, một giọng nói già nua và trầm thấp vang lên.
“Tương truyền, vào thời kỳ thượng cổ, ở Trung Quốc có một loại ác thú được sinh ra do oán hận, tên là Yểm. Nghe đồn, yểm thú có thể thêu dệt mộng cảnh, lấy nỗi sợ, thù hận, tuyệt vọng, oán ghét cùng các cảm xúc tiêu cực của con người làm thức ăn, và ngày càng lớn mạnh...”