Hiện trường thi đấu, sắc mặt của Chretien và Triệu Húc Minh đều vô cùng khó coi.
Đánh thành tình cảnh hiện giờ, Chretien là người khó chịu nhất.
Chiến đội FV không đánh mạng nào khiến FRY lại trở thành trò đùa, chênh lệch về chiến thuật và IQ của hai bên liếc mắt một cái là rõ mồn một, kiếm một cái cớ cũng khó.
Hơn nữa, chiến đội FV dùng chiến thuật của GOG phá giải “chiến thuật lấy nhiều đánh ít” mà chiến đội FRY vô cùng tự tin, như vậy không phải nói trình độ chiến thuật GPL dẫn trước chung kết toàn cầu IOI?
Không phải nói rõ triết lý thiết kế game của GOG cao hơn IOI?
Nếu như chênh lệch thực lực hai bên nằm ở thao tác, vậy thì Chretien còn có thể đổ lỗi cho chiến đội FRY, nhưng tình huống bây giờ, chỉ có thể nói rõ chuyên viên cân bằng game của công ty Fingers và đoàn đội huấn luyện viên của chiến đội FRY tính gộp lại cũng không bằng đoàn đội chiến thuật của Đằng Đạt!
Bản thân Chretien chính là nhà thiết kế IOI, nhìn thấy cục diện bây giờ, trong lòng cũng hiểu rõ ván đầu tiên này chiến đội FRY xong rồi.
Nhưng hắn không làm được gì, ngoài trừ ở dưới khán đài xem mà không thể ra sức.
Chỉ có thể hi vọng bọn họ có thể mau chóng điều chỉnh trạng thái, đổi một hệ thống chiến thuật mới, sau đó có thể thắng trở lại!
Chretien lặng lẽ mà thở dài, lúc này so với các tuyển thủ FRY trên sân khấu, hắn còn sốt sắng hơn.
Vì trận kết quả cuối cùng của trận thi đấu này, rất có khả năng quyết định hắn còn có thể giữ được vị trí phụ trách IOI khu vực Trung Quốc hay không!
Mà Triệu Húc Minh lặng lẽ mà cảm thán trong lòng: Tổng giám đốc Bùi, lẽ nào đây chính là lá bài tẩy chân chính của ngươi sao? Ngươi đối với sự am hiểu chiến thuật game rốt cuộc cao đến trình độ nào, mới có thể khiến cho đội yếu như FV trong thời gian ngắn thay đổi lớn như vậy?”
Lúc này trong suy nghĩ của Triệu Húc Minh, hình tượng của Bùi Khiêm đã trở lên cao lớn không gì sánh được, thậm chí còn khiến người ta bất giác sinh ra sợ hãi.
Trình độ của chiến đội FV trước đây như nào, trong lòng Triệu Húc Minh rất rõ.
Thời điểm vòng đấu loại trong nước diễn ra, mặc dù đội ngũ này suôn sẻ giành được vị trí hạt giống số 1, nhưng cũng phải đánh đủ mười trận khó khăn trắc trở mới lấy được, thực lực so với đội khác trong nước, cũng chỉ có thể nói là sàn sàn như nhau.
Hơn một tháng ngắn ngủi, làm thế nào mà chiến đội FV có thể đi từ “đánh như gà mờ” ở vòng đấu loại trở thành “gặp Phật giết Phật” ở giải đấu thế giới.
Năm tuyển thủ này vốn dĩ đều có thực lực không hề yếu, nhưng để nói rằng họ có thể tự dựa vào bản thân mà bỗng nhiên giác ngộ, thực lực của mỗi người được cải thiện một khoảng đáng kể trong thời gian diễn ra giải đấu thế giới một cách khó hiểu?
Đó hoàn toàn là điều không thể
Chiến đội FV có thay đổi lớn như vậy, chắc chắn là do đoàn đội huấn luyện phía sau, mà đoàn đội huấn luyện này, là do tổng giám đốc Bùi sắp xếp.
Đoàn đội huấn luyện sửa đổi vài chiến thuật trong GOG, trực tiếp sát phạt bốn phương trong trận chung kết thế giới IOI, đủ để chứng minh người thiết kế GOG am hiểu game sâu sắc hơn người thiết kế của IOI.
Mà tổng giám đốc Bùi không chỉ là ông chủ của Đằng Đạt, mà còn là người chế tác trò chơi hạng nhất của Đằng Đạt, hắn đã làm ra rất nhiều game kinh điển, GOG chỉ là một trong số rất nhiều game của hắn mà thôi.
Nghĩ như vậy thì sự am hiểu về game, trình độ game của tổng giám đốc Bùi so với đoàn đội huấn luyện của FV e là còn cao hơn gấp mấy lần.
Nếu nghĩ như này thì tổng giám đốc Bùi cũng không phải là hoàn toàn tự thân xuất mã, chẳng qua là cử mấy người dưới quyền đi đối phó với trận chung kết thế giới IOI, l am hiểu game như này phải đáng sợ đến mức như nào?
Triệu Húc Minh không khống chế được mà rùng mình một cái, cảm thấy việc này không thể đào sâu thêm nữa, càng nghĩ càng thấy tuyệt vọng.
Từ sau chịu trách nhiệm điều hành server trong nước IOI, Triệu Húc Minh luôn tiếp xúc với Chretien. Chretien là nhà thiết kế của công ty Finger, vốn am hiểu về game cũng đã rất cao rồi, nhưng mà Triệu Trúc Minh vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được, sự hiểu biết về game của Chretien không thể so sánh với tổng giám đốc Bùi, hắn luôn chậm một bước, vẫn luôn bị tổng giám đốc Bùi dắt mũi.
Triệu Húc Minh bỗng nhiên có một dự cảm chẳng lành vô cùng mạnh, dường như kịch bản hôm nay đã bị tổng giám đốc Bùi sắp xếp ổn thỏa rồi, FV sẽ vô địch 3:0.
Loại linh cảm không lành này bao trùm lấy hắn, khiến hắn bất giác cảm thấy ớn lạnh sống lưng, thu mình trong bộ âu phục.
Nhưng trận thi đấu dù sao cũng chưa kết thúc, Triệu Húc Minh chỉ có thể tiếp tục kiên trì đến cùng mà xem tiếp.
...
Cùng lúc đó, “đầu sỏ” Bùi Khiêm đang đối mặt với màn hình điện thoại nho nhỏ mà lo lắng vô ích.
Cùng với bầu không khí hiện trường sôi nổi, so với màn hình lớn khổng lồ kia thì màn hình của điện thoại di động nhỏ đến mức đáng thương.
Nhưng tâm trạng của Bùi Khiêm thực sự không khác biệt lắm so với Triệu Húc Minh, đều là lo lắng suông nhưng lại không có cách gì hay.
Bùi Khiêm rất muốn hỏi, sao chiến đội FRY này lại gà như vậy!
Thả quái, thả trụ, thả rồng, thả tài nguyên... rõ ràng là ngươi muốn thả cả căn cứ của mình luôn!
Trận đấu không có tính thưởng thức chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất chính là thả liên tục, các ngươi thắng bằng mắt à!
Nhưng mà chiến đội FRY đang chần chừ, họ cảm thấy cứ kéo dài một chút, chờ đợi, chỉ cần chiến đội FV lộ ra sơ hở, họ sẽ nắm lấy cơ hội mà xoay chuyển tình thế.
Nhưng chiến đội FV đánh rất cẩn thận chặt chẽ, cắm mắt dày đặc xuyên vào khu vực rừng của chiến đội FRY, mỗi lần FRY muốn lao tới tìm cơ hội, chiến đội FV đều sẽ phá vỡ vô cùng tài tình, khiến ý đồ của chiến đội FRY hoàn toàn thất bại.”