Mạnh Sướng nhìn những người trẻ tuổi này.
Bọn họ ai nấy đều tràn đầy năng lượng, sắc mặt tươi tắn, quần áo trên người, đồng hồ đeo tay hay điện thoại đều rất đắt tiền, trông có vẻ điều kiện kinh tế rất tốt.
Lương cao và phúc lợi tốt của Đằng Đạt không phải là bí mật gì, tất nhiên cũng không thể nào có chuyện bọn họ nghèo khổ được.
Mạnh Sướng nhìn những nhân viên Đằng Đạt không thiếu tiền này, rồi lại nghĩ tới bản thân nợ nần hàng chục triệu, không hiểu sao lại có cảm giác rất chua xót.
Những người trẻ tuổi này dẫn Mạnh Sướng đến khu vực văn phòng của bộ phận tiếp thị quảng cáo. Khu vực này không cùng tầng với các bộ phận khác của Đằng Đạt, mà là thuê một không gian độc lập khác trong tòa nhà.
Bởi vì số lượng nhân viên của Đằng Đạt tăng mạnh, tòa nhà ban đầu đã quá đông, cho nên trước khi xây dựng tòa nhà văn phòng mới cho riêng mình, bọn họ chỉ có thể mở rộng các tầng khác của tòa nhà văn phòng này.
Mạnh Sướng không khỏi nhướn mày.
Ban đầu hắn còn tưởng rằng mình sẽ làm việc tại trụ sở chính của Đằng Đạt, tức là làm việc ngay dưới con mắt của tổng giám đốc Bùi và các nhân viên khác, thế nhưng lại không ngờ rằng bản thân lại làm việc ở một nơi “không ai quản được mình” như thế này.
Thế thì hắn chỉ cần nhắm một mắt mở một mắt, để mặc những nhân viên này lười biếng, chẳng phải sẽ ảnh hưởng lớn đến hiệu quả của phương án tuyên truyền rồi hay sao?
Hơn nữa làm như vậy cũng không vi phạm quy định, người dưới trướng không nỗ lực làm việc, phương án đưa ra không quá xuất sắc, ta có thể làm được gì đây?
Nhìn thấy những đồng nghiệp này đều còn tương đối trẻ, ai nấy đều năng động hoạt bát, chắc là cũng sẽ khá ham chơi. Mạnh Sướng cho rằng chỉ cần hắn buông lỏng quản chế, lâu ngày bọn họ nhất định sẽ trở nên lười biếng, thiếu chăm chỉ.
Nghĩ đến đây, Mạnh Sướng cảm thấy tỷ lệ thành công của bản thân lại cao lên gấp mấy lần.
Sau khi ngồi vào vị trí làm việc của mình, Mạnh Sướng nhanh chóng tiến vào trạng thái động não.
Bởi vì đầu óc cực kỳ nhanh nhạy, cho nên hắn chỉ mất vài phút để nghĩ xong nội dung của đoạn video quảng cáo lần này.
Sau đó hắn đứng dậy, chuẩn bị nói ý tưởng của mình cho tất cả mọi người.
“Để ta giới thiệu sơ qua về nội dung đại khái của đoạn video quảng cáo mà chúng ta sẽ quay lần này.”
“Chủ đề của đoạn phim là: Xem livestream lãng phí cuộc đời như thế nào.”
“Trong đoạn video quảng cáo sẽ bao gồm bốn nhân vật, lần lượt là hai sinh viên đại học và hai nhân viên văn phòng, một người xem livestream và một người không xem livestream.”
“Mỗi ngày sinh viên đại học và nhân viên văn phòng kia đều dành rất nhiều thời gian xem livestream, tặng quà cho streamer, cuối cùng sinh viên đại học kia không tìm được việc làm sau khi tốt nghiệp, còn nhân viên văn phòng cũng bị công ty sa thải vì sai lầm trong công việc.”
“Trong khi đó, sinh viên đại học và nhân viên văn phòng không xem livestream lại tận dụng thời gian để học tập, trau dồi bản thân, cuối cùng sinh viên đại học tốt nghiệp với tấm bằng xuất sắc, còn nhân viên văn phòng thành công thăng chức tăng lương.”
“Tại phần cuối của đoạn video quảng cáo, chúng ta sẽ chèn logo của Tuwei Live, sau đó thêm một một thông điệp quảng cáo: Tất cả mọi người đều có thời gian như nhau, khác biệt nằm ở cách mà ngươi sắp xếp nó.”
“Đại khái sẽ là như vậy, các ngươi có thể trau chuốt tỉ mỉ hơn một chút rồi chuẩn bị dựng khung hình và quay chụp đi.”
Mạnh Sướng tràn đầy tự tin, đồng thời cũng bị thuyết phục bởi sự thông minh của chính bản thân mình.
Đoạn video quảng cáo này mà đăng lên tuyệt đối sẽ tạo thành hiệu quả trái ngược!
Livestream, nói trắng ra là một loại hình giải trí, một trò tiêu khiển. Mà bất cứ loại hình giải trí hay trò tiêu khiển nào cũng cần phải có giới hạn, nếu như quá mức thì sẽ lãng phí thời gian của bản thân.
Nền tảng livestream sẽ không bao giờ nhấn mạnh điều này, tất cả đều sẽ chỉ nhấn mạnh rằng việc xem livestream có thể giúp ngươi mở rộng tầm nhìn, thả lỏng tinh thần.
Hiển nhiên, đoạn video quảng cáo Tuwei Live của Mạnh Sướng sẽ khiến cho rất nhiều khán giả theo dõi livestream cảm thấy không thoải mái, thế nhưng nội dung của đoạn phim này lại không sai chút nào, hoàn toàn không thể phản bác.
Hệt như quảng cáo tuyên truyền về tác hại của Coca Cola đối với răng miệng, tuy rằng không đầu không đuôi, tuy rằng đang bôi đen chính bản thân, thế nhưng 100% nội dung lại không có vấn đề gì, thậm chí còn có ý nghĩa phổ cập khoa học và giáo dục nhất định, đương nhiên cũng làm giảm doanh số bán hàng của bọn họ.
Mạnh Sướng vốn dĩ cho rằng những đồng nghiệp này nhất định sẽ đặt một số câu hỏi, hắn cũng đã nghĩ xong câu trả lời để lừa gạt bọn họ, thế nhưng mấy người anh em này chỉ nhìn nhau rồi cái rồi thôi, không đưa ra bất kỳ câu hỏi nào.
“Được anh Mạnh, bây giờ bọn ta sẽ tiến hành điều chỉnh chi tiết phương án rồi đi tìm diễn viên và địa điểm quay chụp.”
Mọi người nhanh chóng làm nhiệm vụ của mình, ai nấy đều bắt đầu bận rộn.
Mạnh Sướng đứng như trời chồng, tất cả những lời mà đã chuẩn bị đều không thể thốt ra khiến hắn suýt chút thì bị sặc, sửng sốt một hồi lâu mới ngồi xuống.
“Kỳ lạ thật.”
“Nhân viên của Đằng Đạt đều làm việc như thế sao? Tất cả đều có ý thức chấp hành tốt, không thèm hỏi lấy một câu nào luôn?”
Mạnh Sướng bối rối gãi đầu. Lúc này, hắn cảm thấy bản thân như đang nằm vùng trong doanh trại của quân địch mà lại để lộ trăm ngàn sơ hở, kết quả là quân địch lại nhắm mắt làm ngơ trước sự khác thường của hắn, hơn nữa còn mỉm cười chào đón hắn, cảm giác này cực kỳ quái lạ.
Mạnh Sướng xoắn xuýt một hồi lâu cũng không hiểu được tình huống này, cho nên chỉ đành im lặng làm việc của mình.
Sau khi bật máy tính văn phòng lên, thứ đập vào mắt hắn chính là đủ loại trò chơi phủ kín màn hình máy tính.
“Thế này…”
Mạnh Sướng hơi hoang mang, lặng lẽ tạo một thư mục mới rồi nhanh chóng nhét tất cả biểu tượng game vào trong đó.(