Hắn nhìn thấy Trùng tộc dũng mãnh không sợ chết bay trên bầu trời nhắm vào tinh hạm nhân loại và rất nhanh bị tiêu diệt hoàn toàn dưới hỏa lực mãnh liệt, nhưng vẫn còn rất nhiều Trùng tộc dẫm lên kẻ ngã xuống để vọt lên.
Tần Nghĩa ý thức được, đây giống như là cảnh tượng cuộc chiến đang xảy ra.
Điều khiến hắn cảm thấy kinh ngạc hơn là hình như bây giờ hắn nhìn qua thị giác của Trùng tộc!
Thậm chí Tần Nghĩa có cảm giác vô cùng đặc biệt. Trùng tộc che trời lấp đất như tay chân của hắn, hoàn toàn hoạt động theo ý chí của mình, nhưng “tay chân” không có bất kỳ tri giác nào, không cảm thấy đau, lại có thể phục hồi như cũ vô hạn.
Tần Nghĩa nỗ lực đuổi theo nguồn gốc của loại ý thức này, nhưng không thu hoạch được gì.
Đột nhiên, hắn cảm nhận được một loại cảm xúc đặc biệt không biết đến từ đâu, sự bi thương từ từ dâng lên từ đáy lòng và nhanh chóng lan rộng.
Lúc này, trong đầu hắn xuất hiện một ít hình ảnh khác.
Hắn nhìn thấy một hành tinh màu đỏ đậm vốn vô cùng hoang vắng và không hề có bất kỳ sinh mệnh nào tồn tại.
Trong quá trình phiêu lưu vũ trụ, Trùng tộc đến hành tinh này. Chúng bắt đầu sinh sản không ngừng trên hành tinh này, lập tổ trùng dưới lòng đất và dần dần dùng hành tinh này làm căn cứ để mở rộng ra xung quanh.
Nhưng không biết sau bao lâu, tinh hạm nhân loại cũng đến hành tinh này. Ngay khi nhìn thấy Trùng tộc, tinh hạm nhân loại lập tức phát động tấn công, nhưng đã bị Trùng tộc tức giận cắn nuốt nhanh chóng.
Nhân loại như gặp phải kẻ địch lớn. Bọn họ đã thành lập hạm đội liên hợp, hạm đội khổng lồ tập kết cách hành tinh này không xa và triển khai tấn công Trùng tộc kịch liệt.
Tần Nghĩa đã chứng kiến cảnh tượng tiếp theo: Vì vấn đề chỉ huy của nhân loại, hạm đội liên hợp sụp đổ dễ dàng trước Trùng tộc, khó có thể tổ chức một trận kháng cự hiệu quả.
Vì thế, thông qua thông tin Anse Bo và AEEIS, nhân loại lại tổ chức phản công. Hai bên bắt đầu giằng co kéo dài trên hành tinh này……
“Vì sao ta lại nhìn thấy những hình ảnh này?”
Lúc này, Tần Nghĩa cảm thấy giống như đang nằm mơ, có ý thức rõ ràng nhưng không thể nhúc nhích.
Điều kỳ quái hơn là khi ý thức của hắn đặt mình vào thân phận Trùng tộc để suy nghĩ vấn đề, hắn cảm thấy sợ hãi tinh hạm và pháo của nhân loại nhưng có cảm giác thân thiết và thương hại đối với rất nhiều Trùng tộc tử vong.
“Chẳng lẽ đây là… ý thức tổ trùng?”
“Đây là hình ảnh mà nữ hoàng Trùng tộc muốn ta nhìn thấy?”
“Hình ảnh hạm đội liên hợp tan tác mà ta nhìn thấy lúc trước khiến ta vô thức cho rằng Trùng tộc xâm lấn, hạm đội liên hợp bị bắt phải phòng ngự, nhưng chân tướng sự thật là hạm đội liên hợp chủ động tấn công?”
“Bây giờ nghĩ lại, lúc trước ta chấp hành nhiệm vụ ám sát nữ hoàng Trùng tộc, Trùng tộc không lập tức giết ta, mà đưa ta đến tổ trùng của nữ hoàng…”
Tần Nghĩa nhớ lại quãng thời gian ở tổ trùng, hắn và một thành viên khác may mắn còn sống sót bị đưa đến trước mặt nữ hoàng, không biết nữ hoàng Trùng tộc làm gì mà tên kia này lập tức gào thét thảm thiết và tử vong ngay sau gần hai phút.
Tần Nghĩa cũng chịu đối xử tương tự, giống như vô số cây kim đâm xuyên não hắn, nhưng hắn lại không chết, mà ngoan cường tiếp tục kiên trì…
Rất nhiều chi tiết trong đầu Tần Nghĩa xâu chuỗi với nhau.
Rõ ràng là những hình ảnh mà hắn có thể nhìn thấy nhất định có liên quan đến “ý thức tổ trùng”. Việc hắn có thể có được “ý thức tổ trùng” và thành lập mối liên hệ tinh thần với nữ hoàng Trùng tộc rõ ràng là có liên quan đến quãng thời gian hắn ở hang tổ trùng tộc lúc trước.
Tuy nữ hoàng Trùng tộc không trực tiếp đối thoại với Tần Nghĩa, nhưng Tần Nghĩa vẫn có thể cảm nhận rõ ràng ý thức của nữ hoàng Trùng tộc.
Nhân loại mới là kẻ xâm lấn…
Trùng tộc cũng tổn thất nặng nề trước thế công của nhân loại…
Nếu nhân loại và Trùng tộc có thể ngưng chiến thì hai bên đều không có thêm tổn thất…
Đặc biệt là khi Tần Nghĩa vô cớ và tự nhiên tự hỏi ở lập trường của Trùng tộc, ý tưởng này trở thành lý lẽ chính đáng và rõ ràng rành mạch.
Tần Nghĩa muốn thử giao lưu với Trùng tộc. Trong đầu hắn hiện liên rất nhiều ý nghĩ nhưng những ý nghĩ này lại không thể tiến vào mạng lưới của tổ trùng, hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng nào.
Rõ ràng là hắn có thể cảm nhận được mạng lưới của tổ trùng, không tử vong thảm thiết ngay lập tức đã là một điều ngoài ý muốn, hình thái sinh mệnh của nhân loại không đủ để phát huy toàn bộ năng lực của ý thức tổ trùng, hắn chỉ có thể tiếp thu và không thể truyền lại.
Đúng lúc này, Tần Nghĩa đột nhiên cảm giác tất cả hình ảnh đang nhanh chóng rời khỏi mình, ý thức của hắn đang khôi phục.
Giọng nói của AEEIS vang lên bên tai: “Quan chỉ huy, ta đã tiêm dinh dưỡng cho ngươi, ngươi có thể tiếp quản chiến đấu bất kỳ lúc nào.”
Hình ảnh trước mắt Tần Nghĩa dần dần rõ ràng, chiến tranh giữa nhân loại và Trùng tộc còn đang tiếp tục, lúc trước hẳn là AEEIS tiếp quản chiến đấu, đồng thời tiến hành cấp cứu cho hắn.
Tần Nghĩa cố gắng tập trung tinh thần. Hắn phát hiện mình còn có thể cảm nhận được ý thức tổ trùng đang thành lập mối liên hệ giữa bản thân và Trùng tộc, thậm chí hắn có cảm giác đặc biệt thân thiết với Trùng tộc.
Trên chiến trường, nhân loại và Trùng tộc còn đang giằng co.
Binh lính nhân loại liều chết chiến đấu để phòng tuyến của nhân loại không sụp đổ, nhưng muốn đánh bại hoàn toàn Trùng tộc nhất định phải tìm thấy nữ hoàng Trùng tộc để chém đầu.
Nhưng lúc này, nữ hoàng Trùng tộc không phái ra một số lượng lớn Trùng tộc để chém đầu quan chỉ huy nhân loại, áp lực mặt người chiến trường vô cùng lớn, nếu tiếp tục đánh thì không ai có thể dự đoán được kết quả cuối cùng của trận chiến này.
Vận mệnh đã định sẵn, hắn nảy ra một ý tưởng.
Thông qua bảng điều khiển, Tần Nghĩa ra lệnh cho toàn bộ quân đội đang chiến đấu ác liệt tạm thời ngưng chiến và lui lại phía sau!