Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1696 - Chương 1696. Thiết Bị Chuyên Nghiệp Của “Lớp Cảm Hứng”!

Chương 1696. Thiết bị chuyên nghiệp của “lớp cảm hứng”!
Chương 1696. Thiết bị chuyên nghiệp của “lớp cảm hứng”!

Dù chỉ vùng lên trong phút chốc còn hơn le lói suốt trăm năm.

Nhưng cũng không hiệu quả mấy.

Với lại chán hơn nữa là thời gian trước “Trò Chơi Bươm Bướm” đã hoàn thành rồi.

Tin tức tốt là, quyển sách này vẫn hoàn thành bình thường, không kết thúc dở dang, tuy phần cuối viết vô cùng nhanh, nhưng cuối cùng vẫn viết được gần ba triệu chữ, viết ra được kết cục khiến đa số độc giả đều hài lòng.

Đối với Thôi Cảnh đây là đột phá mang tính lịch sử, đối với độc giả bị hắn hố vô số lần cũng là chuyện khiến người ta ngạc nhiên.

Tin tức xấu là, tất cả linh cảm hắn tích lũy trước đó đã bị dùng sạch rồi, Sách mới viết mấy cái mở đầu nhưng hắn xem mấy lần đều cảm thấy hoàn toàn không hài lòng, nên xóa hết, đến hôm nay cũng không có viết sách mới.

Như vậy càng khiến Thôi Cảnh cảm thấy sự sáng tạo của mình rơi vào cảnh lúng túng, đam mê sáng tạo ngày càng giảm sút.

Đương nhiên ngoài thân phận cậu ấm và tác giả trang web văn học mạng thì Thôi Cảnh còn có một thân phận khác là người giám sát đặc biệt của tập đoàn Đằng Đạt.

Thân phận người giám sát đặc biệt này khiến hắn thu thập rất nhiều dữ liệu cho “Trò Chơi Bươm Bướm”, cũng giúp Ngô Tân của bộ phận nhân sự rất nhiều trong bản chú giải “Sổ Tay Tinh Thần Đằng Đạt”.

Nhưng trong lòng Thôi Cảnh có nhiều số B, hắn biết mình chỉ là tác giả văn học mạng, không hiểu nghiệp vụ cũng không hiểu quản lý, nên cũng chỉ ngẫu nhiên thu thập tài liệu các bộ phận Đằng Đạt, không có việc người ngoài ngành chỉ đạo người trong ngành ảnh hưởng đến công việc các bộ phận Đằng Đạt.

Nên hắn có thân phận là “người giám sát đặt biệt” cũng chỉ cho hắn chứng nhận thông hành tự do qua lại các bộ phận Đằng Đạt mà thôi.

Thời gian trước, Thôi Cảnh đóng đô ở lớp học của trang web văn học mạng Điểm Kết rất lâu nhưng không có làm ra gì, không có gì để viết sách mới.

Thế là mùa xuân Thôi Cảnh về nhà nghỉ mấy ngày, ngày nào cũng ngủ thẳng cẳng rồi đọc tiểu thuyết, vứt hết chuyện sách mới.

Kết quả chẳng được mấy ngày, Thôi Cảnh lại nhận được tin từ chủ biên Chu Hưng An rằng trang web văn học mạng sắp làm “lớp cảm hứng”.

Với lại còn phát thư mời cho hắn, hỏi hắn có muốn viết bán đứt không, còn nói tổng giám đốc Bùi rất để ý đến chuyện này, chỉ mặt đặt tên phải ưu tiên thông báo cho Thôi Cảnh.

Vừa nghe nói viết bán đứt, Thôi Cảnh đã thấy không vui theo bản năng rồi.

Ta là một tác giả không thiếu tiền, sách ta viết có mục đích theo đuổi riêng!

Bây giờ ngành văn học mạng đã phát triển một khoảng thời gian nhất định rồi, bán đứt và chia phần đều tồn tại song song.

Các tác giả đã nhất trí: Ngoài một số ít tác giả bán đứt có thể viết tiếp trình, đôi bên cùng có lợi, đa số những tác giả bán đứt khác hoặc là lỗ, hoặc là toang.

Mấy tác giả bán đứt này có thể viết ra tác phẩm đình đám, nhưng bán đứt có nghĩa là ngoài thu nhập bản quyền cố định thì bọn họ không liên quan gì nữa, đối với tác giả chuyện đó là lỗ sặc máu, mà có nhiều tác giả không muốn lỗ nên không viết hết 100% thực lực, kết quả ngày càng sa sút, phá hủy sách, người cũng tiêu đời, quay về viết phần trăm thì chẳng ai coi.

Nên Thôi Cảnh vừa nghe thấy mời mình viết bán đứt thì phản ứng đầu tiên là từ chối.

Mà sau khi Chu Hưng An giới thiệu với hắn một phen, Thôi Cảnh mới phát hiện bán đứt của web văn học mạng Điểm Kết khác với web khác, hình như khác biệt rất lớn, hoàn toàn không phải một thứ.

Khác biệt lớn nhất chính là, số chữ ít giá cao!

Xét từ khía cạnh của Thôi Cảnh, nếu chỗ khác đào hắn, cùng lắm cũng chỉ cao hơn nhuận bút bây giờ một chút mà thôi, dù sao thì Thôi Cảnh đã là tác giả hàng đầu của web văn học mạng Điểm Kết rồi mà, nhuận bút rất cao, thực tế đã không có chỗ để tăng quá nhiều nữa, đối với những web khác cũng là chuyện quá mạo hiểm, được không bù nổi mất.

Nhưng bên trang web văn học mạng Điểm Kết lại yêu cầu trong một trăm nghìn đến năm trăm nghìn, không thể viết quá năm trăm nghìn chữ, với lại một nghìn chữ sẽ có nhuận bút gấp ba lần bình thường!

Với lại sau khi dùng hình thức bán đứt mới này vẫn có thể có được ưu tiên trải nghiệm “lớp cảm hứng”.

Tuy Thôi Cảnh cũng không rõ cụ thể “lớp cảm hứng” là nơi thế nào, nhưng “lớp học” thật sự có hiệu quả với việc sáng tạo của hắn, giúp hắn tiến hóa từ một con gà thành một tác giả bình thường có quyển hoàn chỉnh, có ý mới.

“Lớp cảm hứng” lần này có thể cứu vãn linh cảm đã sắp đi đời của hắn không?

Thôi Cảnh vô cùng tò mò.

Thôi Cảnh đến Kinh Châu lần nữa với tâm trạng phức tạp.

Chẳng mấy chốc xe taxi đã dừng ở đích đến.

Lần này “lớp cảm hứng” cùng tòa với “lớp học tập” ban đầu, có điều khác tầng thôi.

Lớp học tập trước đó vô cùng thành công, đã làm nhiều kỳ rồi, với lại mô hình cũng dần được mở rộng, ban đầu chỉ có một lớp, bây giờ đã mở rộng lên ba lớp rồi.

Dù vậy, các tác giả web văn học mạng Điểm Kết vẫn tham gia nhiệt tình, số lượng mỗi lần báo danh đều bùng nổ, phải có các biên tập viên chọn lọc tỉ mỉ.

Slot “lớp cảm hứng” càng ít, với lại phải là tác giả hàng đầu của trang web văn học mạng Điểm Kết mới có thể tham gia.

Sau khi Thôi Cảnh đến nơi, theo thói quen đặt vali ở khách sạn trước rồi mới đến “lớp cảm hứng”.

Tuy nói ngày mai “lớp cảm hứng” mới chính thức mở, nhưng dù sao thì Thôi Cảnh đã đến lớp học nhiều lần lắm rồi, quen đường quen lối rồi, rất dễ tìm được cửa vào.

Đến tầng lầu của “lớp cảm hứng”, Thôi Cảnh thấy mấy biên tập viên quen thuộc đang sắp xếp.

Mấy biên tập viên đều quen với Thôi Cảnh, sau khi chào hỏi hắn thì bảo hắn vào tự do tham quan khu vực “lớp cảm hứng”.

Cảm giác đầu tiên của Thôi Cảnh là không gian quá rộng!

Tuy cùng một tòa, nhưng lớp học tập và “lớp cảm hứng” khác tầng, diện tích sử dụng cũng khác nhau.

“Lớp cảm hứng” chỉ có một phần hai số người của “lớp học tập” thôi, nhưng diện tích lại gấp đôi diện tích lớp học tập!

Hết chương 1696.
Bình Luận (0)
Comment