Đồ miễn phí thì tốt hơn mà, giải đấu nhà mình không phát sóng mà lại cứ thích chi nhiều tiền cho giải đấu của đối thủ là sao?
Đây là diễn tuồng gì thế không biết?
Hoàn toàn không thể hiểu được.
Đã đoán trước được phản ứng của Trần Vũ Phong từ sớm, Bùi Khiêm không khỏi mỉm cười: “Không sao, ta gọi điện thoại cho Eric, nhất định có thể mua được.”
Không phải hắn cho rằng mình có giao hảo gì với Eric, chủ yếu là hắn khá tự tin vào khả năng tiền bạc của mình thôi.
Eric không chịu bán? Dễ thôi, thêm tiền là được chứ gì.
Trên thương trường, không có bạn bè vĩnh cửu, cũng không có kẻ địch vĩnh hằng, mà chỉ có lợi ích là vĩnh viễn.
Tập đoàn Đằng Đạt là đối thủ cạnh tranh của công ty Finger, có huyết hải thâm cừu... thì cứ thêm tiền!
Bùi Khiêm tin rằng chỉ cần mình đưa giá và tuyên truyền đồng bộ có liên quan đủ chân thành thì Eric chắc chắn sẽ dao động.
Thấy vẻ mặt đầy tự tin của tổng giám đốc Bùi, Trần Vũ Phong chẳng biết nói gì.
Nếu tổng giám đốc Bùi đã ung dung như thế thì chắc chắn hắn đã sắp xếp sẵn mọi thứ rồi.
Vậy còn gì để nói nữa đâu? Xem hành động của tổng giám đốc Bùi là được.
Huống nữa, Trần Vũ Phong cảm thấy công ty Finger và tập đoàn Long Vũ chắc chắn sẽ không bán phát sóng độc quyền ICL cho Đằng Đạt đâu, cuộc điện thoại đó của tổng giám đốc Bùi quá nửa là sẽ bị sập cửa vào mặt.
Bùi Khiêm không ngần ngại, điện thoại hắn có thông tin liên lạc của Eric, hắn gọi thẳng video trò chuyện qua.
Hồi lâu sau, Eric mới bắt máy.
Hiển nhiên, Eric hoàn không không đoán được tổng giám đốc Bùi sẽ chủ động liên hệ với mình, trong phút chốc hắn không biết nên phản ứng thế nào. Sau một lúc do dự, hắn mới bắt máy.
Trên màn hình điện thoại xuất hiện hình của Eric, xem ra hắn đang ở văn phòng của mình.
Vẻ mặt của Eric rất đặc sắc, rõ là hắn đang moi ruột gan nghĩ ra một câu dạo đầu thích hợp, nhưng lại cảm thấy chào hỏi thế nào cũng kỳ lạ cả.
Bùi Khiêm không nhiều lời với hắn mà đi vào vấn đề: “Giám đốc Eric, đã lâu không gặp. Hôm nay tìm ngươi là muốn bàn về bản quyền phát sóng ICL ấy mà.”
Eric hơi sửng sốt, tỏ vẻ khiếp sợ.
Ngươi mẹ nó còn không biết xấu hổ bàn bạc bản quyền phát sóng ICL với ta à?
Cũng vì ngươi đăng tải video đó, không chỉ hại ta phải chi thêm 20 - 30 triệu, mà giá cả cho bản quyền phát sóng với các nền tảng livestream khác cũng bị giảm đáng kể, cho đến giờ vẫn chưa thống nhất được đây này!
Cảm giác lúc này của Eric như thể hắn bị người đánh cho một trận tơi tả, sau đó đối phương lại chạy đến bệnh viện giả mù sa mưa thăm hỏi.
Hắn vừa tức giận vừa không hiểu, bỗng chốc không biết nên phản ứng ra sao.
Bùi Khiêm nói tiếp: “Ta nghe nói các ngươi và các nền tảng livestream khác chưa nhất trí với nhau hả? Rắc rối lắm phải không? Không giấu gì ngươi, Tuwei Live đang muốn mua bản quyền phát sóng ICL độc quyền, giám đốc Eric hãy ra giá đi.”
Eric hơi ngỡ ngàng.
Tổng giám đốc Bùi muốn mua quyền phát sóng ICL? À không, bản quyền phát sóng độc quyền ư?
Chỉ khác một từ, nhưng giá cả sẽ chênh lệch gấp mấy lần đấy!
Vả lại, rốt cuộc tổng giám đốc Bùi đang diễn tuồng gì thế? Thấy bộ dạng đầy tự tin của hắn, sao ta lại cảm thấy ta nhất định sẽ bán cho hắn vậy?
Eric hoàn toàn không hiểu rốt cuộc tổng giám đốc Bùi đang nghĩ gì.
Nhưng nếu tổng giám đốc Bùi đã hỏi, báo một cái giá tương đối cao để dọa hắn lùi bước là được.
Eric nghiêm túc ngẫm nghĩ.
Sau mấy ngày giằng co, Eric thầm biết rõ rằng 11 triệu sẽ không thể bán bản quyền phát sóng, tuy 9 triệu là cái giá khá lý tưởng nhưng cũng rất khó bán, cuối cùng chỉ có thể bán được khoảng chừng 8 triệu mà thôi.
Xét tình hình hiện tại, chỉ có ba hoặc bốn nền tảng thực sự quan tâm đến bản quyền phát sóng ICL với giá chào bán cuối cùng dao động từ mức thấp nhất khoảng 24 triệu đến mức cao nhất khoảng 32 triệu.
Còn mấy nền tảng khác, tuy ngoài mặt tỏ ra hứng thú nhưng thực tế họ không hề kiên quyết, đưa giá hơi cao một chút thì họ đã từ bỏ rồi, chẳng trông cậy được gì.
Vậy phát sóng độc quyền khoảng 35 triệu đã là một mức giá tương đối cao rồi, tổng giám đốc Bùi tính toán tỉ mỉ thế chắc hẳn sẽ không đồng ý đâu.
Eric trả lời: “Tổng giám đốc Bùi muốn mua phát sóng độc quyền? Đơn giản thôi, giá 35 triệu, nếu tổng giám đốc Bùi đồng ý với cái giá này...”
Bấy giờ, Bùi Khiêm gõ nhịp tay: “35 triệu à? Không thành vấn đề.”
Thật ra Bùi Khiêm dự trù là 40 triệu, không ngờ giá Eric báo thấp hơn so với dự tính của mình, bỗng chốc hắn có cảm giác như mình được hời.
Nửa câu sau của Eric lập tức bị nghẹn lại, hắn nhìn màn hình điện thoại di động mà chìm vào im lặng.
Tổng giám đốc Bùi đồng ý luôn rồi à???
Xét thấy mấy ngày nay Eric và Triệu Húc Minh giằng co với các nền tảng livestream, cái giá 35 triệu cho phát sóng độc quyền đã xem như không thấp rồi.
Vậy mà tổng giám đốc Bùi đồng ý không hề nghĩ ngợi sao?
Sau khi loại trừ khả năng tổng giám đốc Bùi cố ý lấy mình ra làm trò cười, Eric thực sự không thể nghĩ ra là tại sao.
Chẳng lẽ... đằng sau có âm mưu gì ư?
Hay là, giải đấu ICL có giá trị đặc biệt mà ta không phát hiện, những nền tảng livestream khác cũng không phát hiện, chỉ có tổng giám đốc Bùi phát hiện ra thôi?
Tổng giám đốc Bùi đồng ý dứt khoát như thế lại làm cho Eric không tài nào nói tiếp được.
Chẳng lẽ gõ nhịp một cái là ký hợp đồng luôn đấy à?
Eric tuyệt nhiên không hi vọng bán quyền độc quyền phát sóng ICL cho tổng giám đốc Bùi, hắn cực kỳ lo ngại tổng giám đốc Bùi sẽ làm ra hành động gì sau lưng hắn.
Nhưng người ra giá là mình, tổng giám đốc Bùi cũng đồng ý rồi, lúc này lại đổi giọng bảo không bán, hình như không hợp lẽ cho lắm.
Eric vội vàng bổ sung thêm: “35 triệu chỉ là cơ bản nhất, bọn ta còn có rất nhiều điều kiện đi kèm. Chẳng hạn, nhất định phải đảm bảo livestream ổn định, không thể xuất hiện tình huống gián đoạn, giật lag; nhất định phải vận dụng tất cả các tài nguyên quảng cáo tuyên truyền cho ICL; không thể ấn định phí bồi thường vi phạm hợp đồng quá cao nếu đơn phương chấm dứt hợp đồng.”