Thứ năm, ngày 15 tháng 3.
Bùi Khiêm tới quán cà phê Internet Netfish, sau khi ăn sáng xong, hắn vừa uống cà phê, vừa tính toán tình hình của các ngành khác.
“Ừm... Hình như đã lâu chưa nghe tin gì về Cô Gái Mì Lạnh nhỉ.”
“Không biết gần đây tình hình thế nào rồi.”
Ấn tượng của Bùi Khiêm về Cô Gái Mì Lạnh còn dừng lại ở một tháng trước, khi đó các ngành công nghiệp thực thể của Đằng Đạt bắt đầu tiến quân vào Đế Đô, Bùi Khiêm cố tình bảo Nhuế Vũ Thần mở một cửa hàng Takeaway Netfish đối diện cửa hàng Cô Gái Mì Lạnh.
Tính thời gian, cửa hàng này cũng đã chính thức vào giai đoạn kinh doanh mới đúng.
Thật ra, Cô Gái Mì Lạnh xem như được Bùi Khiêm chú ý nhiều hơn so với các dự án trọng điểm khác, nhưng dù sao khoảng thời gian này trọng tâm chính của hắn là Tuwei Live. Vả lại Đế Đô quá xa Kinh Châu, hắn không thể thường xuyên chạy tới thị sát nên mới hơi bị chậm thông tin.
Nhưng Bùi Khiêm không hoảng hốt, chỉ mới qua hơn một tháng mà thôi, trên mạng không tiếp tục lan truyền thông tin gì to tát liên quan tới Cô Gái Mì Lạnh cả.
Nếu Mạnh Sướng còn là sếp của Cô Gái Mì Lạnh thì mới cần phải đề cao cảnh giác, dầu gì Mạnh Sướng rất có thể sẽ gây sự. Tuy nhiên, bây giờ Mạnh Sướng đã bỏ mặc rồi, nhân viên của Cô Gái Mì Lạnh hẳn sẽ mất đi ý chí chiến đấu, mỗi ngày sống mơ mơ màng màng mới đúng nhỉ?
Dẫu vậy, vì lý do an toàn, Bùi Khiêm vẫn sử dụng điện thoại di động tìm kiếm từ khoá “Cô Gái Mì Lạnh” trên mạng thử.
Nhưng một video được đăng trên trang Ailidao thình lình xuất hiện vào tối qua.
“Sạp Hàng Muôn Màu: Tập 1”!
Trong video này có từ khoá “Cô Gái Mì Lạnh” và có vẻ nó khá nổi trên trang web Ailidao nên được tìm kiếm ra.
Trong vô số bài viết lộn xộn Cô Gái Mì Lạnh ké fame từ truyền thông, video này quả là tươi mát và thoát tục, không ăn khớp chút nào.
Bùi Khiêm sửng sốt.
Đây là cái quái gì thế?
Hắn vội bấm mở video ra xem thử.
Mở đầu video là một bức tường thành cổ kính, những viên gạch dưới tường đã rêu phong, cơn mưa phùn lất phất rơi và bầu trời cũng sắp về đêm.
Người đi đường vội vã, nhưng trong các con đường và ngõ phố của thành phố cổ, có rất nhiều cửa hàng nhỏ đông như trẩy hội, dù mưa phùn tí tách cũng không thể át đi bầu không khí phồn hoa.
Cùng với video, một giọng nam điềm tĩnh và êm tai cất lên.
“Khói lửa là sữa đậu nành và bánh quẩy từ cửa hàng ở góc phố, là khoai nướng trên bếp lò, là xâu thịt dê trong quán đồ nướng, là mì lạnh nướng trên sạp hàng...”
“Món ăn bốn phương chỉ là một bát khói lửa nhân gian mà thôi.”
“Văn hoá ẩm thực Trung Quốc có lịch sử lâu đời, danh tiếng của nhiều khu chợ đêm đã lan rộng khắp cả nước. Chợ đêm là nơi tập trung những hàng quán ẩm thực và cũng là nơi tốt để dựng gian hàng.”
“Mỗi khi đêm lại, tiếng người huyên náo, đầu đường cuối ngõ và trong phố xá là nơi chung tình của rất nhiều người. Chỉ giữa vòng vây khói bếp, nhiều người mới có thể thả lòng thần kinh căng thẳng, quên đi mệt mỏi trong ngày, thỏa thích giải phóng cảm xúc của mình...”
Video không ngắn, tổng cộng khoảng ba mươi phút.
Video này được quay ở Trường An, về cơ bản có các phân đoạn dài mười phút. Phân đoạn đầu tiên là giới thiệu ngắn gọn về văn hoá ẩm thực và các món ăn địa phương khá nổi tiếng ở Trường An; phần thứ hai tập trung vào một con phố nào đó, chủ yếu giới thiệu một số cửa hàng và người bán hàng rong trên đường, giới thiệu kinh nghiệm sống và quá trình khốn khó của họ; phần thứ ba là giới thiệu món ngon có một không hai của họ.
Toàn bộ cảnh quay làm nổi bật lên một loại khói lửa. Tất cả các cảnh được chọn đều vào buổi tối, là lúc phố xá và các quầy hàng vỉa hè nóng nhất, có nhiều thực khách đến rồi đi. Và lúc quay đến món ngon, những cảnh quay cận chuyển động chậm đã thể hiện một cách tinh tế màu sắc và hương vị của món ăn.
Mới đầu, nhạc nền của video thoải mái và nhàn nhã, cùng những nụ cười sảng khoái của các thực khách tại sạp hàng đã cảm được khán giả; nhưng sang phần thứ hai, khi nội dung nói về những trải nghiệm cuộc sống của các chủ quán và người bán hàng rong thì lại khá xót xa; cuối cùng, khi đến phần trưng bày món ngon, mọi cảm xúc bị kìm nén trước đó cuối cùng cũng được giải toả, và rồi cảm xúc của khán giả được đẩy lên đỉnh điểm.
Cuối video, logo của Cô Gái Mì Lạnh xuất hiện trên màn hình đen với một dòng chữ nhỏ ở bên dưới: “Phòng thí nghiệm ẩm thực Cô Gái Mì Lạnh, mang đến cho bạn hương vị địa phương nguyên bản!”
...
Bùi Khiêm xem thử, video này được đăng vào hôm qua, đến bây giờ độ hot đã cực kỳ nóng rồi, lượt xem đã vượt qua một triệu!
Trong video, với hằng hà sa số bình luận đã nói rõ mức độ nó được hoan nghênh thế nào.
“Thèm muốn khóc rồi!”
“Ta là dân Trường An bản xứ mà còn không biết có những món ngon như vậy nữa...”
“Có một số nhà hàng rất nổi tiếng, nhưng thật sự không ăn nổi. Trái lại, một vài quán nhỏ vô danh ở đầu đường cuối ngõ lại rất ngon!”
“Ekip thật có tâm quá, đoạn video này đúng là tràn đầy thành ý mà.”
“Trông ngon quá đi thôi, có cơ hội nhất định ta phải đến nếm thử!”
“Trước đây ta luôn cho rằng những chủ quán này làm ăn phát đạt vậy, chắc chắn phải kiếm được cả bộn tiền, nhưng bây giờ mới biết ngay từ đầu hầu hết họ bày hàng cũng chỉ vì cuộc sống ép buộc thôi, thật chẳng dễ dàng gì.”
“Rất cảm động, loại phim thực tế này đúng là vô cùng dễ động lòng người mà!”
“Thấy mà ta thèm luôn á, nhưng ta không ở Trường An, không ăn được rồi!”
“Đây là đoạn phim Cô Gái Mì Lạnh quay à? Tình trạng của Cô Gái Mì Lạnh sao rồi, đổi nghề từ quán ăn sang quay phim tài liệu hả?”
“Ta nhớ trước đây chẳng phải Cô Gái Mì Lạnh cứ vài ba ngày lên một hot search sao, yên lặng mấy tháng tưởng rằng đã flop luôn rồi, không ngờ lại tung ra một đoạn phim tài liệu như thế!”