Khu chợ nông sản này còn hẻo lánh hơn cả trong tưởng tượng của bọn họ, các con buôn bày sạp bán các loại nông sản nhỏ ở đây, mọi thứ chất đống khắp nơi, hoàn cảnh có thể dùng bẩn thỉu và lộn xộn để hình dung.
Hơn nữa, cả người bán hàng và khách hàng ở chợ nông sản chủ yếu là những người trung niên, chủ yếu là những cư dân già sống gần đó hàng chục năm, đến đây mua rau hàng ngày.
Thế nhưng với sự suy tàn của khu công nghiệp cũ, người trẻ tuổi Kinh Châu cơ bản đều không ở chỗ này, vì lẽ đó lượng người qua lại ở khu chợ nông sản này cũng càng ngày càng ít.
Những người bán hàng nhỏ không thể kiếm tiền, cũng không thiếu người chuyển tới những nơi khác, có lẽ vì điều kiện của nơi này ngày càng sa sút.
Khi đi khảo sát thực địa, đám người Trương Á Huy cũng gặp được chủ của khu chợ này, cho nên muốn trực tiếp mua lại nó, sau đó tập trung tiến hành cải tạo.
Đương nhiên, bọn họ cũng sẽ không đuổi những người bán hàng rong ban đầu, mà sẽ sắp xếp ở một địa điểm gần đó, sau khi hoàn thành cải tạo toàn bộ chợ sẽ cho giữ lại sạp hàng của bọn họ, tiền thuê sạp hàng cũng sẽ không thay đổi.
Trương Á Huy nói: “Hiện tại vấn đề mấu chốt là, toàn bộ khu Chợ Ăn Vặt nên quy hoạch như thế nào, nên chọn loại phong cách thiết kế nào.”
Lương Khinh Phàm suy nghĩ một lúc: “ Thực ra có rất nhiều phong cách có thể thiết kế. Phong cách đường phố ăn vặt truyền thống của Trung Quốc, hoặc một số phong cách nước ngoài cũng có thể làm được."
“Thế nhưng một khi xác định phong cách nào, những thứ liên quan nhất định phải thống nhất với nhau, nhất định không được thay đổi nữa, lựa chọn nhất chắc chắn cẩn thận.”
Ba người rơi vào trầm mặc ngắn ngủi.
Hệt như Lương Khinh Phàm nói, bất kỳ phong cách nào cũng có thể được thực hiện, điều quan trọng là phong cách nào sẽ hot hơn.
Đột nhiên Bao Húc nghĩ ra một ý tưởng: “Ừm, ta đột nhiên nghĩ đến một phong cách khá ổn.”
“Các ngươi có còn nhớ trước phim điện ảnh ‘Ngày Mai Tươi Đẹp’ mà tổng giám đốc Bùi quay trước kia hay không ? Trong đó có một cảnh tượng, chính là phong cách cyberpunk.”
“Ta cảm thấy phong cách kia rất hay.”
“Một mặt là có thể liên kết với ‘Ngày Mai Tươi Đẹp’, để mọi người có thể xem những cảnh trong phim ở Kinh Châu; mặt khác, phong cách cyberpunk cũng đủ độc đáo và phù hợp hơn với cốt lõi tinh thần của thị trường đồ ăn vặt.”
Hai mắt Lương Khinh Phàm không khỏi sáng lên: “Hả? Hợp lý!”
Nhưng Trương Á Huy hơi khó hiểu: “Hả... ngươi nói cảnh tượng nào cơ? Tuy rằng ta đã từng xem qua phim, nhưng trong đó có quá nhiều cảnh tượng, không cái nào ấn tượng cả.”
Lương Khinh Phàm ngay lập tức tìm kiếm bộ phim “Ngày Mai Tươi Đẹp” trên trang web của Ailidao, sau đó tua nhanh đến cảnh nam chính nữ chính hẹn hò ở thế giới bên ngoài.
Bên trong “Ngày Mai Tươi Đẹp” có bốn loại phong cách kiến trúc không giống nhau, bao không gian con nhộng (chật chội, nhỏ hẹp, có cảm giác khoa học kỹ thuật nhưng cùng với hóa chất nghiêm trọng), xóm nghèo bên ngoài thế giới (phong cách cyberpunk, có rất nhiều tiệm nhỏ, ăn chơi trác táng), khu trung tâm bên ngoài thế giới (rộng rãi, thoáng khí, phong cách bình thường về mặt ý nghĩa kiến trúc khoa học), khu nhà ở những kẻ thượng lưu (biệt thự cổ điển).
Chẳng qua khi đó phần lớn cảnh tượng đều được quay ra từ bối cảnh và phông xanh, không hề có cảnh thật.
Hiện tại nếu như Chợ Ăn Vặt có thể được sử dụng để khôi phục cảnh trong phim, đó chắc chắn là một mánh lới quảng cáo rất tốt.
Hơn nữa, chủ đề cyberpunk là “kết hợp giữa sinh hoạt cấp thấp cùng với khoa học kỹ thuật cấp cao”, thường có cấu trúc xã hội bị sụp đổ ở một mức độ nhất định dưới nền tảng của công nghệ phát triển cao.
Trong đề tài cyberpunk cũng không hề thiếu yếu tố Trung Hoa – một trong những đặc điểm nổi bật nhất là các ký tự chữ Hán khác nhau thường xuất hiện trên các bảng hiệu đèn neon đỏ.
Lý do là những nơi như Cửu Long Thành tại Hồng Kông đã có ảnh hưởng nhất định đến các tác giả lúc bấy giờ, đất ít, người đông, nhà cửa dày đặc. phong cách chung sống của những thứ mới và cũ phù hợp với cảm giác của cyberpunk, vì lẽ đó rất nhiều đề tài cyberpunk đều có một ít yếu tố Trung Hoa.
Sau đó, rất nhiều người đã thử kết hợp phong cách giữa cyberpunk với Trung Hoa, hiệu quả cũng rất tốt.
Nhìn những hình ảnh trong phim, cuối cùng Trương Á Huy cũng nhớ lại: “Kiểu phong cách này quả thật không tệ!”
“Mấu chốt là có thể liên kết với phim.”
“Làm như vậy, Kinh Châu lại có thêm một địa điểm thăm quan của Đằng Đạt. Du khách có thể tới Palpitation Hotel chơi trước, chơi chán rồi thì tới Chợ Ăn Vặt phong cách cyberpunk này thưởng thức nền văn hóa ẩm thực tới từ khắp nơi trên cả nước.”
Lương Khinh Phàm nói: “Đúng thế. Không chỉ có như vậy, chúng ta cũng có thể nghĩ biện pháp cải tạo lại đoạn đường từ khu Chợ Ăn Vặt đến Palpitation Hotel!”
“Hai nơi cách nhau không xa lắm, chỉ khoảng một hai km, nếu như chúng ta có thể mua lại tất cả những cửa hàng ven đường, hoặc là thuê lâu dài, sau đó cũng cải tạo lại.”
“Sau đó, những chủ sạp kinh doanh tốt hơn trong thị trường đồ ăn vặt có thể được chuyển đến những cửa hàng này trong tương lai. Làm như vậy, khi số lượng chủ sạp càng ngày càng nhiều, nói không chừng cả con đường cũng có thể biến thành phố ăn vặt, đồng thời tạo thành một khu vui chơi ăn uống phức hợp với Palpitation Hotel!”
Bao Húc nói: “Hơn nữa, ta cảm thấy có thể thiết kế thêm một vài ý tưởng trò chơi nữa.”
“Thí dụ như chúng ta để quầy hàng bên trong chợ chia làm các mức khác nhau, như bốn loại đồng, bạc, vàng, kim cương. Mức càng cao, vị trí càng tốt, chỗ ngồi càng nhiều. Nếu như liên tục ở mức kim cương một quãng thời gian, là có thể di chuyển cửa hàng ra bên ngoài .”
“Toàn bộ Chợ Ăn Vặt có thể tiến hành bình xét hoạt động định kỳ, ngẫu nhiên đổi mới mấy gian hàng trở thành khu trải nghiệm nửa giá hoặc khu vực tự do. Sạp hàng hiếm có thể thường xuyên đổi mới, cho phép khách hàng trải nghiệm cảm giác canh giữ NPC hiếm.”