Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1892 - Chương 1892. Tổng Giám Đốc Bùi Bị Spoil Rồi?

Chương 1892. Tổng giám đốc Bùi bị spoil rồi?
Chương 1892. Tổng giám đốc Bùi bị spoil rồi?

Kiều Lương tiếp tục đọc các bài đăng trên diễn đàn, sau đó đột nhiên ý thức được một vấn đề.

“Ê, tại sao lại ít người nhắc đến game vậy?”

Diễn đàn phim thì cũng thôi đi, ngay cả trên diễn đàn game hầu hết các bài đăng liên quan đến “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” cùng đều đang thảo luận về phim!

“Mọi người xem bộ phim mới ‘Sứ Mệnh và Lựa Chọn’ của Đằng Đạt chưa? Hay cực kỳ luôn! Thật sự không ngờ được rằng tựa game rác rưởi kinh điển này cũng có ngày hôm nay!”

“Ta xem rồi, thế nhưng sau khi xem xong lại càng khó hiểu hơn, chẳng phải đề tài này sẽ phù hợp với game hơn sao? Tại sao lại lựa chọn quay phim điện ảnh?”

“Nói không chừng có lẽ game cũng sắp phát hành rồi ấy chứ?”

“Khả năng cao là bọn họ cảm thấy game RTS đã hết thời, làm ra cũng hoàn toàn chẳng kiếm được đồng nào, cho nên mới không làm chăng? Tốt xấu gì phim điện ảnh cũng có thể kiếm được chút doanh thu từ phòng vé.”

“Ta không tin, thiên tài kinh doanh như tổng giám đốc Bùi làm gì mà không kiếm ra tiền?”

Nhìn thấy những người này đang thảo luận, Kiều Lương thực sự vừa lo lắng vừa buồn cười.

Mọi người vẫn còn đang đoán già đoán non khi nào game mới phát hành ư?

Đã phát hành rồi, chẳng qua các ngươi chưa phát hiện ra mà thôi!

Suy nghĩ đầu tiên của Kiều Lương là điều này thật không bình thường, trong nước có ít nhất mấy triệu người chơi game trung thành của tựa game độc lập đang nhìn chằm chằm vào Đằng Đạt, thế nhưng “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” đã phát hành rồi mà lại không một ai phát hiện ra? Hơn nữa mới chỉ có một mình hắn chơi thôi?

Điều này thật vô lý!

Nhưng mà Kiều Lương nghĩ lại, thật ra cũng có lý. Bởi vì hành động lần này của Đằng Đạt chẳng khác nào một chiếc máy sàng lọc cỡ lớn với nhiều lớp lọc.

Nếu như muốn trở thành người đầu tiên phát hiện ra bản remake của game “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” giống như Kiều Lương, ngươi cần phải đồng thời thỏa mãn các điều kiện sau.

Đầu tiên, ngươi phải mua bản gốc của “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” trong “bộ sưu tập các tựa game kinh điển trong nước”.

Thứ hai, ngươi phải giữ lại bản chính của tựa game sau khi mua, không được xóa.

Cuối cùng, vào sáng sớm hôm nay, ngươi phải kiểm tra nội dung cập nhật do “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” đẩy lên, hoặc là bật cập nhật tự động và chú ý tới nội dung tải xuống thì mới có thể biết được client gốc của “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” đã được thay thế!

Điều kiện đầu tiên đã đánh bay 99% người chơi. Tiền của mọi người cũng chẳng phải là lá cây, ai ai cũng biết “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” là một tựa game cực kỳ rác rưởi, bọn họ có thể mua được một số tựa game 3A giảm giá với cùng một mức giá đó, ai mà thèm đi mua tựa game rác rưởi này?

Tiền nhiều thì có thể tiêu xài hoang phí, thế nhưng chí ít vẫn phải có lý trí, mua tựa game rác rưởi này làm cái gì?

Điều kiện thứ hai và điều kiện thứ ba cũng rất khó, bởi vì nếu như mua để sưu tầm thì cũng không nhất thiết phải giữ client lại trong máy, cũng không cần quan tâm đến nội dung cập nhật của nó. Bởi vì tất cả người chơi đều biết rằng công ty phát hành tựa game này đã đóng cửa, sẽ không có ai đi cập nhật tựa game này.

Huống chi bây giờ mới là sáng sớm.

Bản cập nhật này được đẩy lên vào lúc nửa đêm, có lẽ là cùng thời gian với phim điện ảnh.

Những người chơi thực sự quan tâm có lẽ đều đã đến rạp chiếu phim xem phim ngay lập tức, còn những người chơi không mua được vé thì cũng đã đi ngủ hết rồi.

Những người chơi giống như Kiều Lương đánh bậy đánh bạ mở bản gốc của “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” ra xem chắc hẳn là rất hiếm.

Hiển nhiên, nếu như không có Kiều Lương, e rằng phải mất một thời gian dài nữa những người chơi khác mới phát hiện những cập nhật mới của tựa game “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”.

Nghĩ đến đây, Kiều Lương lập tức hăng hái hẳn lên.

“Quả nhiên, ta mới là tri âm tri kỷ của tổng giám đốc Bùi!”

“Tổng giám đốc Bùi nhọc lòng sắp xếp nhiều như vậy là vì cái gì đây?”

“Để ngăn người chơi phát hiện ra bản remake của ‘Sứ Mệnh và Lựa Chọn’? Giúp bọn họ tiết kiệm tiền?”

“Sao có thể như vậy được!”

“Nhất định là vì muốn mang lại một niềm vui bất ngờ cho mọi người!”

“Sự xuất hiện theo cách này mới có cảm giác nghi thức hơn!”

Kiều Lương đột nhiên hiểu ý của tổng giám đốc Bùi.

Nếu như chỉ phát hành một mình tựa game có tên là “bản remake Sứ Mệnh và Lựa Chọn”, thực ra hầu hết mọi người sẽ không liên tưởng nó tới “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”, mà sẽ nghĩ rằng đây là hai tựa game hoàn toàn khác nhau.

Thế nhưng sự thông minh của tổng giám đốc Bùi nằm ở chỗ, hắn để “bản remake Sứ Mệnh và Lựa Chọn” tái sinh trên chính xác chết của “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”, mang một ý nghĩa tượng trưng rất mạnh mẽ!

Nó tượng trưng cho sự kết thúc của một thời đại tủi nhục vào mười năm trước, tượng trưng cho sự tái sinh của tựa game “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”, đồng thời cũng cho tất cả người chơi thấy được sự xuất hiện của thời đại mới này!

Mà tất cả những điều này đều ẩn chứa trong “bộ sưu tập các tựa game kinh điển trong nước”, ẩn chứa trong tựa game “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”, chờ đợi người chơi khám phá.

Nghĩ đến đây, Kiều Lương quyết định đăng Weibo.

“Cảm ơn tổng giám đốc Bùi đã gửi tặng tất cả người chơi game độc lập một người chơi trong cả nước một món quà vào ngày đặc biệt này!”

Mà sau đó, hắn còn chụp màn hình máy tính, đó là dung lượng hàng chục GB hiện tại của “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”, đăng nó dưới dạng một bức ảnh trên Weibo.

Sau khi đăng Weibo, đồ ăn ngoài cũng đúng lúc giao tới.

Kiều Lương ăn xong bữa sáng, hắn cảm thấy thư thái, vui vẻ đánh một giấc.

Hắn đã hoàn thành sứ mệnh mang tính giai đoạn, để tất cả người chơi game trong nước đều biết đến sự tồn tại của bản remake “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”.

Tiếp theo đó hắn phải nghỉ ngơi thật tốt, nạp lại năng lượng, sau khi ngủ dậy thì ăn trưa, sau đó đi xem bộ phim “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”, xem xong phim thì sẽ chơi thử “bản remake Sứ Mệnh và Lựa Chọn”, cuối cùng sản xuất một tập “Tác Phẩm Phong Thần”.

Hết chương 1892.
Bình Luận (0)
Comment