Đương nhiên, cũng có rất nhiều người vẫn giữ vững quan điểm của mình, vì thế hai bên đã xảy ra tranh chấp kịch liệt, cãi nhau túi bụi.
Không ai thuyết phục ai, bởi vì vấn đề mà hai bên đang tranh luận căn bản là rất khó để chứng thực.
Rốt cuộc có phải là “cột mốc” hay không, có được coi là “mô hình công nghiệp nặng” hay không thì điều này thực ra là ý kiến của mỗi người, cho dù là ủng hộ bên nào thì cũng đều có thể tìm ra rất nhiều căn cứ, mà trong quá trình tranh luận mạng thường sẽ trở thành tự quyết, tự công kích lẫn nhau, vì thế phần bình luận mới cãi nhau đến mức gà bay chó chạy, chẳng ai thuyết phục được ai.
Còn đối với những seeder thì đương nhiên là rất thích điều này, bởi vì công việc của bọn họ chính là quậy đục nước, gầy ra hiểu lầm nhiều hơn với khán giả.
Vì thế càng xuất hiện tình huống này thì càng chứng tỏ bọn họ đã làm việc rất xuất sắc, những người này đương nhiên sẽ càng ra sức nỗ lực hơn nữa.
Kiều Lương không nhịn được mà nhíu mày.
“Những người này vậy mà lại nghi ngờ tố chất nghiệp vụ của mình?”
“Thật là sao có thể như vậy được!”
“Ta đã học lịch sử phát triển của các game trong nước, lại hiểu rất nhiều khái niệm thiết kế game như vậy, lần diễn giải này về “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” cũng vô cùng khách quan, tỉ mỉ.”
“So những người này lại nói giống như là ta đang lòe thiên hạ vậy?”
Kiều Lương ăn được hai miếng thì đã hoàn toàn mất hết khẩu vị, tức đủ no rồi!
Hắn không phải là đang tức cho bản thân mình mà hắn đang tức thay cho tổng giám đốc Bùi!
Là một tác giả làm video thông thường, điều mà Kiều Lương quan tâm đó là lượng phát sóng và số xu của video. Mặc dù hai bên cãi nhau có nghĩa là video của hắn đang tồn tại tranh luận, nhưng nhiệt đồ cũng sẽ tăng.
Vì thế, đứng trên lập trường của một tác giả làm video thì Kiều Lương không cần thiết phải tức giận.
Nhưng đứng trên lập trường của tổng giám đốc Bùi thì đây là điều không thể chấp nhận được!
Tổng giám đốc Bùi đã đầu tư số tiền khổng lồ để remake lại “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn”, phải đứng trước bao nhiêu áp lực, bỏ ra bao nhiêu tâm huyết!
Là một người đã thành công tạo ra game, tổng giám đốc Bùi không thiếu tiền cũng không thiếu danh tiếng, hoàn toàn có thể chọn ra một vài game dễ thành công để có thể kiếm tiền một cách ổn định hơn.
Nhưng tổng giám đốc Bùi vẫn không chút do dự đầu tư số tiền lớn để tẩy trắng “tựa game ô nhục”, đây là một loại tinh thần chủ nghĩa anh hùng!
Là một người chơi game trong nước, cho dù là không thích game của Đằng Đạt thì cũng nên duy trì sự tôn trọng nhất định chứ?
Vậy mà hành động của tổng giám đốc Bùi lại không được những người này hiểu cho, đây là một chuyện đáng buồn biết bao!
Kiểu Lương cảm thấy thân là một tác giả làm video, hắn có thể không lên tiếng vì bản thân mình nhưng nhất định phải lên tiếng cho tổng giám đốc Bùi!
Nhất định không thể để cho anh hùng đổ mồ hôi rơi nước mắt!
Vậy thì… nên làm thế nào đây?
Kiều Lương biết rõ hiện giờ bản thân đi đính chính hay biện luận thì cũng chẳng có ý nghĩa gì, giống như là lặp lại lời bản thân nói một lần nữa.
Hắn cần có bằng chứng thuyết phục, ví dụ như quan điểm của người nào đó trong ngành, thậm chí là quan điểm của người trong nội bộ của Đằng Đạt!
“Nếu như tổng giám đốc Bùi có thể đích thân bày tỏ thái độ thì tốt biết bao, nhưng….”
“Tổng giám đốc Bùi nhất định sẽ không đồng ý.”
“Bởi vì tính cách của tổng giám đốc Bùi từ trước đến nay đều là ‘người đời có vu cáo hay ca ngợi ta thì đều không mảy may để bụng’, hắn căn bản không thèm để ý bên ngoài công kích hay chửi bới hắn, nhất định không thể vì chuyện này mà lên tiếng được.”
“Vậy điều tốt nhất là chỉ có thể tìm người phụ trách của hạng mục này thôi.”
“Ừ, nghe ngóng xem sao.”
Hiện giờ Kiều Lương cũng không rõ cái game “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” này cụ thể là ai phụ trách, theo lý mà nói thì là Hồ Hiển Bân của bộ phận game, nhưng đầu tư một hạng mục lớn như vậy thì cũng có khả năng là có những người khác tham dự nữa.
Không chắc thì cũng không sao vì rất nhiều nhân viên của Đằng Đạt là bạn tốt của Kiều Lương, nghe ngóng một chút là có thể biết ngay.
…
…
Thứ ba, ngày 17 tháng 4.
Bùi Khiêm vừa tỉnh dậy đã cầm điện thoại lên kiểm tra tình hình ở phần bình luận của “Tác Phẩm Phong Thần” số mới.
Sau đó trên mặt hắn lộ ra nụ cười.
“Ừm, rất tốt, không lãng phí tiền!”
Mặc dù đã giảm 20% nhưng dù sao những seeder đã mua đều chất lượng cao, quỹ đen của Bùi Khiêm mất một khoản lớn, đã tiêu mấy chục nghìn đồng nhưng hiệu quả thì lại thấy ngay.
Chiều hướng của phần bình luận đã có chuyển biến rõ ràng!
Hoài nghi “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” không xứng với tiếng tăm của “cột mốc” và “mô hình công nghiệp nặng” đã dần dần lớn lên, mặc dù vẫn chưa đến mức phổ biến nhưng chí ít cũng có thể thổi phồng là địa vị ngang nhau.
Nếu muốn nắm quyền ngôn luận hoàn toàn trong tay là điều không thể, suy cho cùng thì Kiều Lương cũng có rất nhiều fan, người đông thế mạnh, nếu chỉ dựa vào mấy chục nghìn đồng mua seeder này mà muốn làm giảm tiếng tăm xuống thì chỉ có nằm mơ giữa ban ngày.
Nhưng có thể làm đến mức độ như hiện tại cũng đã khiến cho Bùi Khiêm hài lòng rồi.
Điểm mấu chốt là dắt mũi được những quần chúng ăn dưa không rõ chân tướng kia thôi.
Rất nhiều người xem video thực ra là không hề có chính kiến rõ ràng, xem những gì Kiều Lương nói thì cảm thấy rất có lý, nhưng lại xem những ý kiến không giống nhau ở phía dưới phần bình luận rồi cũng cảm thấy rất có lý.
Chỉ cần làm cho quần chúng ăn dưa đưa đi đưa lại giữa hai quan điểm, đảm bảo ở mức nào đó thì cái video này không thể nào đột phá được, Bùi Khiêm cũng có thể khiến tổn thất của bản thân giảm xuống mức thấp nhất.
Bùi Khiêm đang lướt bình luận của video thì đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại của Hoàng Tư Bác gọi đến.
“Hử?”
“Hoàng Tư Bác gọi tới làm gì?”
“Không lẽ bên phía bộ phim lại có tin vui gì?”