Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1961 - Chương 1961. Mạnh Sướng Lại Nhận Lương Cơ Bản Một Lần Nữa

Chương 1961. Mạnh Sướng lại nhận lương cơ bản một lần nữa
Chương 1961. Mạnh Sướng lại nhận lương cơ bản một lần nữa

Mạnh Sướng thậm chí không hề xem kĩ chi tiết trong bản báo cáo phân tích, bởi vì hắn không muốn lại bị đánh thêm một lần nữa, hắn chỉ là nhìn qua một cái, sau đó nghiêm túc nhìn con số trong dự kiến rồi đưa laptop trả lại.

“Tổng giám đốc Bùi, nếu như không còn chuyện gì thì ta đi trước.”

Khi Mạnh Sướng quay người sắp rời đi.

Thực ra hắn không có lời nào để nói, phương án tuyên truyền là do hắn tự ý quyết định, cuối cùng không chỉ không đạt được mục tiêu, mà ngược lại lại trực tiếp đi vào đường cùng. Mặc dù phần lớn trong đó là do tổng giám đốc Bùi tác quái, nhưng ngoại trừ việc chấp nhận ra thì còn có cách nào khác sao?

Huống hồ, lần trước khi nhận lương cơ bản Mạnh Sướng đã bị tổng giám đốc Bùi xỉa xói một phen, tiếp tục ở lại lẽ nào vẫn còn muốn bị xỉa xói lần nữa sao?

Vậy thì thật là khó đỡ.

Nhưng tổng giám đốc Bùi lập tức gọi hắn lại: “Đợi đã.”

Mạnh Sướng dừng lại.

Bùi Khiêm nhìn dáng vẻ không nản lòng của Mạnh Sướng, bất giác cảm thấy đau đớn vô cùng.

“Mấy lần trước, ngươi vừa đến Đằng Đạt không lâu, cũng không hiểu rõ lắm về các hạng mục công việc của công ty nên xảy ra một vài chuyện không như mong muốn cũng là hợp tình hợp lý.”

“Ta cũng chưa nói gì với ngươi, chỉ là hy vọng ngươi có thể suy luận ra, nghiêm túc đúc kết kinh nghiệm và bài học, sau này có thể sửa chữa.”

“Kết quả thì sao?”

“Lần trước ngươi đến gặp ta, nhưng lại vỗ ngực đảm bảo rằng tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì. Sau đó thì sao? Sau khi xảy ra vấn đề thì ngươi trực tiếp mất hút? Nằm im giả chết sao?

“Ngươi tốt xấu gì thì cũng là một chuyên gia, có thể có chút chuyên nghiệp được không? Ngươi không thử nghĩ xem ngươi mặc kệ không làm nữa thì rất đơn giản nhưng mớ hỗn loạn mà ngươi để lại không phải là cần có người khác giải quyết hậu quả cho ngươi sao?”

Bùi Khiêm càng nghĩ lại càng tức giận.

Ban đầu là Mạnh Sướng vỗ ngực nói không có vấn đề gì, cần thần thần bí bí nói bản thân có một kế hoạch vô cùng hoàn hảo, tuyệt đối không có vấn đề gì nên Bùi Khiêm đã tin tưởng hắn.

Mãi cho đến khi độ hot của “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” tăng cao, Bùi Khiêm vẫn đang chờ đợi Mạnh Sướng có thể giữ lời hứa, xoay chuyển tình thế.

Kết quả đợi mãi đợi mãi, sau đó hoàn toàn không có tin tức, thậm chí ngay cả Mạnh Sướng cũng không tìm thấy!

Vậy mà lại dễ dàng từ bỏ như thế.

Trong lòng Bùi Khiêm rất coi thường, tự nhủ trong lòng những thất bại mà ta gặp phải không nhiều bằng ngươi? Không phải là lần nào cũng tốt lên sao?

Kết quả ngươi lại từ bỏ một cách rất thoải mái, tiền kiếm được vẫn phải để ta vắt óc suy nghĩ tiêu bớt, làm gì có cái lý đó!

Mạnh Sương khẽ nhếch miệng, cả người đều sốc, thậm chí người kiềm chế rất tốt như hắn lần đầu tiên tỏ ra thất lễ.

Hắn hoàn toàn bị mấy lời này của tổng giám đốc Bùi làm cho kinh ngạc.

Nếu như ở một ngữ cảnh bình thường thì những lời này của tổng giám đốc Bùi chợt nghe thì không có vấn đề gì, chẳng qua là một cấp trên cho rằng cấp dưới năm lần bảy lượt không đạt được yêu cầu của bản thân, không làm tốt công việc và chức trách của mình nên giáo huấn vài câu.

Nhưng Mạnh Sướng rõ ràng không cho rằng đây là ngữ cảnh bình thường!

Hắn cho rằng quan hệ giữa bản thân hắn và tổng giám đốc Bùi vẫn luôn là cạnh tranh, hắn là dựa vào việc phá hỏng buổi tuyên truyền để lấy tiền hoa hồng, mà tổng giám đốc Bùi lại hi vọng bán nhiều sản phẩm để kiếm tiền.

Trong tình huống này, tổng giám đốc Bùi nhất định sẽ âm thầm nghĩ cách ngăn cản, phá hỏng kế hoạch tuyên truyền của bản thân.

Bản thân vừa mới đến Đằng Đạt không lâu, lại chỉ phụ trách bộ phận marketing, một cánh tay nhỏ sao có thể buộc được chân của tổng giám đốc Bùi?

Có điều như vậy thì cũng thôi đi, điểm mấu chốt là mỗi lần tổng giám đốc Bùi đều giả vờ đứng ở vị trí của bản thân mà suy nghĩ, hình như còn vội vã hơn cả bản thân hắn.

Chỉ có thể nói rằng, ảnh đế chính là ảnh đế, kỹ năng diễn xuất này thật khó để biết là thật hay giả, nhìn thì có vẻ là giả nhưng biểu cảm lại rất thật, nhìn thì có vẻ là tình cảm chân thật nhưng nghĩ kỹ lại thì lại rất giả.

Vì thế trong chốc lát Mạnh Sướng không nói nên lời, phản bác thì hình như không đúng lắm, không phản bác thì hình như cũng không đúng lắm nên lập tức lúng túng.

Bùi Khiêm nhìn thấy biểu cảm không biết làm thế nào của Mạnh Sướng thì càng tức giận: “Không phải tài ăn nói của ngươi rất tốt sao? Sao bây giờ lại không nói gì?”

“Bỏ đi, có lẽ là quá nghiêm khắc với ngươi rồi.”

“Nhưng lần sau ngươi nếu như làm phương án tuyên truyền nữa thì để tâm chút có được không?”

“Sau khi làm xong phương án tuyên truyền nếu như cảm thấy không có tự tin thì đưa cho ta xem, mặc dù ta không chuyên nghiệp bằng ngươi nhưng cũng có thể đưa ra chủ ý gì đó cho ngươi mà.”

Mạnh Sướng chép chép miệng, cảm thấy rất khó tin.

Đưa ra chủ ý cho ta?

Ngươi chống lại ta còn ít sao?

Nhưng biểu cảm của tổng giám đốc Bùi quả thực là quá thành khẩn, tràn đầy sự chân thành, khiến cho Mạnh Sướng không biết nói gì trong giây lát.

Bùi Khiêm cạn lời: “Ngươi nói cái gì đi! Lẽ nào ngươi cảm thấy chuyện thành ra như bây giờ ngươi không có chút trách nhiệm nào sao?”

Người Mạnh Sương đều choáng váng, chuyện thành ra như này còn không giải do ngươi ở sau lưng dở trò sao?

Nhưng hắn cũng không có cách nào để trực tiếp vạch mặt, sau khi ấp a ấp úng nửa buổi mới nói: “Vâng, sau này ta sẽ tiếp tục cố gắng.”

Bùi Khiêm cũng coi như là nhận được phản hồi, tâm trạng đã tốt lên hơn một chút, nói rằng: “Được rồi, trong lòng ngươi có tính toán là tốt.”

“Tháng sau vẫn còn một vài hạng mục, điện thoại và máy nâng thông minh hoàn toàn tự động của bên phía khoa học kỹ thuật Âu Đồ có lẽ cũng sắp nghiên cứu xong rồi, ngươi tìm hiểu sớm một chút, chuẩn bị để tháng sau giành được nhiều tiền hoa hồng.”

“Mặc dù phương án tuyên truyền của ngươi tính đến hiện giờ tỷ lệ thành công rất thấp, nhưng ta vẫn rất tin tưởng ngươi.”

Hết chương 1961.
Bình Luận (0)
Comment