Chỉ có điều, khi nhìn thấy ba diễn viên chính trên đó, Bùi Khiêm luôn cảm thấy người đàn ông đẹp trai ở trung tâm trông hơi quen, hình như đã gặp hắn ở đâu rồi.
Nhưng trước đó là tóc dài, bây giờ đã biến thành tóc ngắn rồi.
“Diễn viên nam chính: John Stanton?”
“Cái tên này sao lại hơi quen nhỉ.”
Bùi Khiêm bỗng nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, bèn vội lấy điện thoại ra bật app Dog Eye, bấm vào trang chi tiết phim “Chiến Hạm Thủ Lĩnh” rồi bấm vào không gian cá nhân của nam diễn viên chính.
Quả nhiên, bộ phim của diễn viên chính John Stanton trước khi đóng “Chiến Hạm Thủ Lĩnh” chính là “Hành Trình Của Ngôi Sao Bay”!
“Tại sao lại là ngươi chứ!”
Bùi Khiêm suýt nữa đã ngất xỉu tại chỗ.
Hắn nhớ đã từng đọc phần giới thiệu phim “Hành Trình Của Ngôi Sao Bay”, trong đó nói rằng vì để diễn tốt vai cựu sĩ quan Tim, diễn viên chính John Stanton rất cố gắng hoàn thành những huấn luyện cơ thể khắc nghiệt trong quá trình quay, và đã hoàn thành các cảnh quay trong tình trạng bị tra tấn đau đớn, vả lại hắn còn giảm xuống hẳn 25 pound, có thể được mệnh danh là tấm gương kính nghiệp mẫu mực.
Trước khi công chiếu “Hành Trình Của Ngôi Sao Bay”, đạo diễn Daryl và diễn viên chính John Stanton đã được thổi lên tận mây xanh. Bùi Khiêm những tưởng rằng bộ phim này vừa được chiếu ít nhất cũng phải gặt được một tỷ đô phòng vé? Nhưng cuối cùng, phòng vé trong nước chỉ thu về chưa tới ba trăm triệu, phòng vé toàn cầu thậm chí còn thua nhà bà ngoại nữa.
Kết quả là tại sao người này lại đóng “Chiến Hạm Thủ Lĩnh” vậy hả?
Đạo diễn sẽ không phải là...
Bùi Khiêm nhìn lại danh sách diễn viên của “Chiến Hạm Thủ Lĩnh”, phát hiện đạo diễn không phải là Daryl thì mới thở phào một hơi.
Tốt rồi tốt rồi.
Tưởng phải cạnh tranh với đám người này nữa chứ!
Cạnh tranh quả thật không phải tin xấu nhưng điều quan trọng là ekip “Hành Trình Của Ngôi Sao Bay” của các ngươi trước đó quá kém hiệu quả khiến tổng giám đốc Bùi khó thể tin tưởng các ngươi được.
Lý lịch của đạo diễn hiện tại cũng tạm ổn, từng quay vài bộ phim khá có danh tiếng.
Bùi Khiêm không khỏi cho diễn viên chính John Stanton một like.
Có vẻ như anh chàng này đủ khôn ngoan để biết rằng mình không thể mãi treo cổ trên một thân cây, phải thử đổi thêm vài cái cây khác. “Hành Trình Của Ngôi Sao Bay” lần trước thất bại hiển nhiên là do đạo diễn, lần này đổi đạo diễn khác nên vấn đề hẳn sẽ không lớn.
Bùi Khiêm bước vào rạp phim với đầy ắp chờ mong.
...
Hai tiếng sau, Bùi Khiêm đờ đẫn bước ra.
Mình vừa xem cái gì thế này?
Theo lý thuyết, hiệu ứng đặc biệt trong bộ phim này thật sự không tồi, đặc biệt là khi chiến hạm đang trôi dạt trên biển, và khi đại bác bắn ra, hoả lực dữ dội bốc lên, sóng xung kích làm mặt biển rung chuyển với từng lớp gợn sóng, cảnh này là hiệu ứng hình ảnh rất rúng động.
Trong phim, tạo hình áo giáp của người ngoài hành tinh và chiến hạm coi như không tồi, rất công nghệ cao.
Ngoài ra còn có một cảnh thảm hoạ, trong đó một phi thuyền ngoài hành tinh đâm sầm vào vệ tinh nhân tạo địa cầu và rơi xuống thành phố, đây đúng là một cảnh tượng hoành tráng chuẩn phim thảm hoạ và có hiệu quả xuất sắc.
Vậy nhưng... bên cạnh những pha đổ vỡ có hiệu ứng khá hoành tráng và đáng nhớ ra thì phần còn lại đâu mất rồi?
Mấu chốt là logic kịch bản của phim này có vẻ như không mượt cho lắm?
Bùi Khiêm lấy điện thoại di động ra thử lên mạng tìm kiếm bình luận về phim “Chiến Hạm Thủ Lĩnh”.
“Đúng là phim giáo dục chủ nghĩa yêu nước điển hình kiểu Mỹ mà, chồng thật nhiều hiệu ứng nhưng vẫn không che giấu được loại kịch bản thiểu năng, ngoài hiệu ứng ra thì thật sự chẳng có gì hay ho để kể cả.”
“Người ngoài hành tinh các ngươi xâm lược có thể đem theo vài quân nhân IQ cao và vũ khí tiêu chuẩn được không vậy? Loại chuyện bị súng bắn tỉa bắn vỡ phi thuyền pha lê là chuyện mà con người làm ra được hay sao?”
“Có quá nhiều thứ để chê, nhưng cũng hợp lý thôi, dù sao phim này tuyên truyền hải quân, và hầu hết người hâm mộ chỉ muốn xem chiến hạm trôi dạt thôi. Với những khẩu đại bác mười sáu tấc khai hoả trên màn ảnh thì việc nó bắn vào ai chẳng còn quan trọng nữa.”
“Phim kịch bản thiểu năng xem chẳng hiểu gì! Người ngoài hành tinh rõ là tới Trái đất với mục đích hữu nghị, họ bị tấn công cơ mà...”
“Ta thiết nghĩ một bộ phim nếu đa số khán giả xem không hiểu cốt truyện, vậy hẳn là vấn đề về đạo diễn rồi. Trước đó có ít nhất nửa tiếng quay đủ thứ vô nghĩa không liên quan gì đến cốt truyện chính, nhín chút thời gian ra giới thiệu thêm về bối cảnh cơ bản chẳng phải sẽ tốt hơn sao?”
“Sao mà nhiều fan bộ đội khen phim này đẹp vậy? Phim này rõ là được gắn tag ‘khoa học viễn tưởng’ mà! Ta cũng đến xem phim này vì chủ đề khoa học viễn tưởng đó, kết quả là chỉ thế thôi ư? Một chiếc tàu ngoài hành tinh du hành giữa các vì sao bị đánh chìm bởi một con tàu chiến đã ngừng hoạt động của con người, đùa nhau đấy à?”
“Thú thật, trước đó ta không cho rằng kịch bản của ‘Sứ Mệnh Và Lựa Chọn’ hay ho gì đâu, khi đó ta cũng nghĩ loại phim giống ‘Sứ Mệnh Và Lựa Chọn’ chỉ xem hiệu ứng thôi là đủ rồi, kịch bản gượng gạo chút cũng không quan trọng. Kết quả là sau khi xem hết ‘Chiến Hạm Thủ Lĩnh’, ta phát hiện đây mới gọi là ‘ngoài hiệu ứng ra thì chả có gì sất’ này... Kịch bản của ‘Sứ Mệnh Và Lựa Chọn’ mạnh hơn nó nhiều nhé...”
“Phải kể đến diễn xuất của diễn viên nữa, ta nghĩ John Stanton cũng là ngôi sao Hollywood uy tín lâu năm mà lại đi đóng cái này á? Nhân vật chính trong phim đó não bị liệt mới ra lệnh cho người của mình tấn công tàu chiến của người ngoài hành tinh lấy trứng chọi đá hại chết cả một đoàn người, còn phải nhờ cấp dưới bóp cổ hắn rồi hét to mới có thể làm hắn tỉnh táo lại, đây là sự chuyên nghiệp của một người lính đây sao? Ta không biết rốt cuộc do kịch bản hay diễn viên, nhưng với đội trưởng Tần Nghĩa, đây quả thực là sỉ nhục quân nhân...”