Cái tốt của việc làm này chính là nhà sản xuất có thể chịu ít rủi ro hơn, cho dù là phòng vé của phim có thảm hại, không thù hồi được vốn thì những tổn thất kia cũng sẽ do nhà phát hành gánh vác, mà nhà sản xuất còn có thể lấy được hơn 300 triệu từ chỗ nhà phát hành.
Nhưng nếu như phòng vé bùng nổ, vượt qua 1 tỷ, vậy thì số tiền bỏ ra kia chỉ có một phần nhỏ là đến tay của nhà sản xuất, phần lớn là bị nhà phát hành cầm hết.
Đương nhiên loại hiệp thương này không phải ai cũng có tư cách ký, thường thì là những đạo diễn nổi tiếng có hàng loạt các bộ phim mới có thể có được đãi ngộ như vậy.
Nhưng điều này cũng phản ánh một sự thật, đó là trong ngành điện ảnh, quyền ngôn luận của công ty phát hành là rất quan trọng. Một bộ phim nếu muốn hot thì phải bỏ lượng lớn tiền để tuyên truyền, đến thời điểm chia tiền bên phía nhà phát hành nhất định cũng sẽ không lấy ít đi đồng nào.
Nếu như nhà phát hành trả trước chi phí tuyên truyền của phim, vậy thì nhà phát hành sẽ thu của đại lý phát hành từ 12% đến 20% tiền bán vé, nếu như nhà phát hành chấp nhận các cách như giữ được gốc, mua đứt để phát hành, trả trước phí sản xuất thì phí của đại lý phát hành lại càng cao.
Rất nhiều nhà sản xuất phim vì để giảm bớt rủi ro thì đều sẽ không tự mình đảm đương chi phí tuyên truyền, vì thế cuối cùng thu nhập khủng của phòng vé sẽ đều là phí đại lý phát hành trả cho nhà phát hành.
Nhất nhiều bộ phim nhìn thì tiền bán vé có vẻ rất tốt, nhưng nhà sản xuất vẫn là phải chịu thiệt chính là vì nguyên nhân này.
Nhưng “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” lại khác, tiền bán vé mặc dù bùng nổ nhưng về mặt tuyên truyền lại không chi bao nhiêu tiền!
Dưới tình huống nhà phát hành không đảm nhận chi phí tuyên truyền thì chỉ có thể nhận được 5% đến 15% tiền bán vé của bộ phận phát hành phim, chiết khấu thành tỷ lệ có thể phân chia tiền bán vé vỏn vẹn chỉ có 2% đến 6%.
Tỷ lệ cụ thể sẽ điều chỉnh dựa theo mức độ nặng nhẹ về quyền ngôn luận của hai bên.
Mà có kinh nghiệm thành công của “Ngày Mai Tươi Đẹp”, lại cộng thêm quan hệ mật thiết của phòng làm việc Phi Hoàng và điện ảnh Thần Hoa rõ ràng là có quyền ngôn luận cao hơn.
Cũng chính là nói tiền bán vé của “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” có được 1,5 tỷ, khi phân chia thực tế ít nhất cũng có thể nhiều hơn những phim khác 10%!
Với loại tiền bán vé của cấp bậc này mà nói, cứ mỗi 1-2% như vậy, khác biệt có thể là lên tới hàng chục triệu.
Huống hồ những tính toán này đều là dùng 1,5 tỷ tiền bán vé hiện tại để tính.
Bộ phim vẫn còn cần kéo dài 2 tháng nữa cơ!
Đương nhiên, dựa theo những kinh nghiệm thông thường, cho dù là kéo dài thêm 2 tháng thì tiền bán vé cũng không có biến động quá lớn, kéo dài tiền bán vé có thể đạt tới một nửa của tổng tiền bán vé, cũng chính là 5%, như vậy cũng đã ok rồi.
1.5 tỉ tiền bán vé, nếu kéo dài nhiều nhất cũng được sáu bảy chục nghìn.
Bởi vì một bộ phim từ khi công chiếu cho đến khi hot rất là nhanh, sau khi công chiếu trong vòng một tháng thì người muốn xem đều xem rồi, người không muốn xem cũng sẽ không đi xem, chỉ dựa vào tiền bán vé của những “con cá lọt lưới” để chống đỡ cũng sẽ không có nhiều, hơn nữa rạp chiếu phim cũng sẽ không ngu ngốc mà sắp xếp nhiều phim như vậy.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ vì thời kỳ đầu “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” không có tuyên truyền, nên vốn dĩ dư âm khá được, tiền bán vé của 30 ngày đầu thể hiện rõ ràng là cao hơn mức trung bình, tỷ lệ tiền bán vé kéo dài phần lớn cũng là do tốt hơn những bộ phim khác.
Đây là một thủ thuật ngẫu nhiên nhưng tiền bán vé lại lên đến hàng chục nghìn!
Hơn nữa, kéo dài thêm thời gian công chiếu thì độ hot của phim cũng được kéo dài hơn, tiền bán vé nhiều hơn một chút thì tiến bán vé của phim trong nước cũng sẽ tăng lên một chút, rất nhiều nền tảng video trực tuyến trong nước muốn mua bản quyền của phim để phát trên nền trang web của nhà mình, giá đưa ra cũng sẽ cao hơn một chút….
Bùi Khiêm ngồi trên cái ghế ông chủ trong nháy mắt có chút không luyến tiếc điều gì nữa.
Vốn dĩ tưởng rằng “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” đã chiếu xong, bản thân cũng sắp toang, vì thế Bùi Khiêm mới chuẩn bị đến phòng vé xem một cái, tiếp nhận sự thật tàn khốc.
Nhưng sau khi xem mới phát hiện, vẫn chưa toang, vẫn phải thiêu thêm chút, lò hỏa táng mới vừa bắt đầu nóng lên thôi!
“Hỏng rồi, phúc lợi của lễ hội game 515 vẫn là hơi ít rồi….”
Bùi Khiêm có hơi bất đắc dĩ.
Chuyện đau xót nhất trên thế giới này đó chính là vốn dĩ cho rằng bản thân đã thành công hoàn thành xong nhiệm vụ, tiêu tốn một số tiền lớn, nhưng vào lúc này lại phát hiện có một khoản tiền vốn lớn nằm ngoài dự toán sắp vào tài khoản!
Phải làm sao đây?
Bùi Khiêm chỉ đành mở tệp tài liệu chi tiết của lễ hội game 515 ra một lần nữa, suy nghĩ xem rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể cứu vãn được.
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Đằng Đạt bao trùm một cảm xúc u buồn.
...
Cùng lúc đó, bên phía tập đoàn Long Vũ lại là một cảnh tượng hoàn toàn khác.
Triệu Húc Minh vui vẻ lao đến phòng làm việc gặp được Eric.
“Có tin tốt!”
“Đội ngũ phát triển của ‘Thợ Săn Vĩnh Hằng’ vừa tuyên bố vì lý do kỹ thuật, bọn họ quyết định lùi thời gian phát hành chính thức của game đến tháng sau!”
Eric bỏ công việc trong tay xuống, ngẩng đầu: “Hả?”
Trong mắt cũng tràn ngập sự bất ngờ.
Theo lý mà nói, nhà sản xuất game trả vé là chuyện rất bình thường, có lúc thì nhảy một hai tháng, cũng có lúc đến nửa năm, chỉ có càng nhiều hơn chứ không có nhiều nhất.
Những loại như chỉ bị nhảy vài tuần thực ra cũng không được tính là tin tức gì lớn.
Nhưng điều này đối với Eric và Triệu Húc Minh mà nói lại là một tin tức vô cùng tốt.