Diệp Chi Chu, Vương Hiểu Tân và Thái Gia Đống cầm tài liệu lên rồi đọc kỹ một lượt.
Trước đó lão Tống đã đưa ra rất nhiều ý tưởng khác nhau dựa theo kinh phí nghiên cứu và phát triển và giá bán cuối cùng, sau đó sắp xếp thành mấy bản phương án.
Trong đó, bản phương án mà mọi người ưng ý nhất đã bị tạm gác lại vì không đủ kinh phí nghiên cứu và phát triển, song bây giờ đã có đủ kinh phí, đương nhiên không còn phải do dự gì nữa.
Lâm Vãn giới thiệu: “Kính VR này sẽ áp dụng phương án AIO+phát trực tuyến không dây/có dây+hệ thống định vị đầu dạng ống nhòm 6 DOF, ống kính có độ phân giải 4K, tốc độ làm mới cao nhất là 120hz, góc nhìn 120 độ, dung lượng pin là 5000mAh có thể dùng cho hai tiếng rưỡi chơi game liên tục…”
Tuy rằng hiện tại không có nhiều thiết bị VR, hơn nữa chủ yếu là ở nước ngoài, thế nhưng phương hướng phát triển của kính VR đã có sự phân cực rõ ràng.
Loại thứ nhất là kính VR thuần túy bắt buộc phải kết nối với máy tính và trạm gốc định vị thì mới có thể sử dụng, còn loại thứ hai là VR AIO được tích hợp chip có thể sử dụng độc lập.
Cả hai loại phương pháp này đều có ưu và nhược điểm riêng.
Nói một cách tương đối, kính VR thuần túy chắc chắn sẽ có trải nghiệm tốt hơn, trọng lượng nhẹ hơn nhưng giá tiền cũng sẽ cao hơn, chẳng hạn như trong trí nhớ của Bùi Khiêm, so với thông số của chiếc kính VR có góc nhìn 200 độ và độ phân giải đạt đến 8K, tất cả các loại kính VR AIO khác đều trở nên lép vế.
Thế nhưng VR AIO cũng có ý nghĩa tồn tại của riêng nó, bởi vì nó có nhiều trường hợp có thể sử dụng hơn.
Kính VR thông thường phải được kết nối với máy tính cấu hình cao để sử dụng, hơn nữa còn phải kết nối bằng dây cáp, điều này có nghĩa là người dùng không thể xem hình ảnh VR một cách độc lập, cũng không thể cách máy tính quá xa, bên cạnh đó mức giá tương đối cao cũng là một trong những rào cản khiến hầu hết người chơi không có ý định mua sản phẩm này.
Nói một cách tương đối, kính VR AIO có trọng lượng nặng hơn vì bên trong có chip và một viên pin lớn, tuy nhiên nó lại không cần phải kết nối bằng dây cáp nên linh hoạt hơn hẳn. Hơn nữa, nó có thể được tích hợp sẵn một số chương trình, có thể chơi một số tựa game VR với cấu hình tương đối thấp tương tự như game mobile mà không cần máy tính.
Mà để chơi được game PC cấu hình cao, VR AIO có thể sử dụng phương pháp phát trực tuyến không dây hoặc có dây để giải quyết vấn đề này.
Đây chính là thế mạnh của tập đoàn Thần Hoa.
Bởi vì tin tưởng vào công nghệ phát trực tuyến không dây và có dây của chiếc kính này, cho nên lão Tống mới có xu hướng nghiêng về giải pháp sử dụng phương án AIO này hơn.
Trên thực tế, những thông số cụ thể này đều được lão Tống hoàn thiện sau khi suy nghĩ nhiều lần.
Hệ thống định vị đầu kiểu ống nhòm 6 DOF được AIO sử dụng, nói một cách đơn giản là không cần định vị trạm gốc, thay vào đó hai camera phía trước kính sẽ chụp môi trường thực và tiến hành định vị theo bức hình đã chụp.
Tuy độ chính xác kém hơn trạm gốc một chút, song sự khác biệt lại không quá rõ ràng, người chơi bình thường hầu như không cảm nhận được.
Hơn nữa, hai camera này còn có công dụng đặc biệt khác. Khi người chơi rời khỏi khu vực an toàn hoặc trong một số trường hợp đặc biệt, chiến kính sẽ không hiển thị hình ảnh game nữa mà sẽ hiển thị hình ảnh thực do camera ghi lại.
Tuy nhiên hình ảnh này sẽ khá mờ, khá giống với những gì mà người bị cận ba bốn độ nhìn thấy.
Mà một thông số rất quan trọng khác chính là chất lượng màn hình.
Độ phân giải của kính VR quyết định trực tiếp đến trải nghiệm sử dụng của người chơi. Thế hệ kính VR đầu tiên sử dụng độ phân giải 2K, thế nhưng rõ ràng độ phân giải 2K vẫn chưa đủ mà phải nâng lên 4K.
Trên thực tế, ngay cả độ phân giải 4K cũng không thể loại bỏ hoàn toàn hiệu ứng rasterize của VR, song nếu tăng độ phân giải lên nữa thì cái giá phải bỏ ra quá lớn, trình độ công nghệ hiện tại khó có thể đáp ứng được.
Để có được trải nghiệm chơi game tốt nhất, tốc độ làm mới cũng phải là 120hz, nếu như chỉ là 60hz thì trên thực tế sẽ hơi có cảm giác giật lag, không thể có được trải nghiệm chơi game mượt mà nhất.
Nếu như chức năng chính là xem phim thì chỉ cần 60hz là đủ, thế nhưng nếu như muốn chơi game thì chắc chắn phải dùng 120hz.
Trường nhìn chính là góc nhìn của kính VR, nếu như góc nhìn quá nhỏ thì người chơi sẽ có cảm giác như nhìn mọi thứ qua khe cửa, khá tù túng.
Thế nhưng trường nhìn không thể quá rộng, bởi vì góc nhìn càng lớn đồng nghĩa với việc ống kính càng lớn, mà ống kính càng lớn thì không chỉ có giá cả đắt hơn mà độ phân giải ban đầu cũng sẽ bị giảm xuống.
Chẳng hạn như trường nhìn là 100 độ có thể duy trì được độ phân giải 4K, nhưng nếu trường nhìn là 200 độ thì độ phân giải sẽ chỉ còn là 2K.
Trường nhìn thị giác hai mắt của mắt người là 124 độ, phạm vi nhìn thấy khi tập trung tiêu cự là 25 độ, còn góc nhìn ngang tối đa của mắt có thể đạt đến 188 độ.
Tức là sau khi đạt được trường nhìn là 200 độ, kính VR sẽ mang lại cho người chơi cảm giác đắm chìm hoàn toàn, trong góc nhìn sẽ không xuất hiện bất kỳ một khung viền đen nào.
Thế nhưng xét cho cùng, làm như vậy quá đắt đỏ, đây không phải là phương án có thể áp dụng trong giai đoạn này.
Lão Tống đặt trường nhìn ở 125 độ, phù hợp với trường nhìn thị giác của hai mắt bình thường. Tuy rằng khóe mắt có thể thoáng nhìn thấy một số khung viền đen, thế nhưng sẽ không còn cảm giác tù túng khi nhìn đồ vật qua khe cửa nữa.
Mà chất lượng màn hình như vậy cộng thêm con chip AIO rõ ràng sẽ khiến mức tiêu thụ năng lượng của kính VR tăng lên đáng kể, cho nên viên pin 5000mAh chỉ đủ để chơi trong 2 tiếng rưỡi.