“Như vậy tương đương có ba phần, hai bên tường bên ngoài tầng hai ba bốn đều là màn hình lớn, khu vực hình cong phía trên tường kính cũng là màn hình lớn, kết nối thành một thể một cách tự nhiên, giống như hình dạng của một đôi cánh.”
“Nếu tính như vậy thì... đại khái có thể có một nghìn mét vuông.’
“Màn hình càng lớn giá ưu đãi càng tăng, nhưng cộng thêm giàn kết cấu bằng thép thi công ở tầng cao nhất và những chi phí tạp nham khác... đoán chừng khoảng bốn trăm năm mươi là có thể làm được.”
Bùi Khiêm lập tức vỗ bàn: “Đúng, chính là cái này!”
Không thể không nói, Lương Khinh Phàm làm việc ở Đằng Đạt lâu rồi, lá gan quả thực cũng lớn hơn nhiều.
Nếu ban đầu Bùi Khiêm để làm phương án màn hình lớn, thì có thể hắn sẽ chỉ làm bốn trăm, năm trăm mét vuông. Nhưng bây giờ, chạy thẳng tới một nghìn mét vuông luôn.
Đây chính là sự phát triển!
Làm một màn hình đã có thể tiêu năm triệu? Không phải là rất có lợi ư.
Đương nhiên, Bùi Khiêm cũng biết rất rõ màn hình lớn này sẽ đưa tới hiệu quả quảng cáo nhất định.
Nhưng cửa hàng trải nghiệm này có thể giấu nổi sao?
Căn bản không thể!
Có lẽ ngay sau ngày khai trương, tất cả mọi người đều biết trong đây có một cửa hàng trải nghiệm Đăng Đạt cỡ lớn rồi.
Nếu đã không giấu được, vậy chi bằng làm một cái màn hình lớn chi thêm chút tiền, dù sao cũng chẳng khác biệt mấy.
Hơn nữa tiền điện sau này của màn hình này, còn cả các loại bảo trì bảo dưỡng, cũng cần một số tiền lớn, đây là một khoản chi dài hạn.
Màn hình lớn của những tòa nhà khác, đều sẽ nhận quảng cáo, sau khi cho các công ty bên ngoài thuê còn có thể kiếm tiền.
Nhưng Bùi Khiêm chắc chắn không định cho công ty bên ngoài thuê để kiếm tiền, thà tặng không cũng không cho thuê!
Đến lúc đó thì gắn vài logo đơn giản lên đó, bỏ tiền mua màn hình led, trên thực tế thì tốt hơn nhiều so với việc in poster!
Cuối cùng Bùi Khiêm cũng gặp được một chuyện hài lòng, nói với Lương Khinh Phàm: “Được, vậy hình dạng cụ thể của màn hình lớn này như thế nào, phương án thì ngươi tự đưa ra đi.”
Phương án tạo hình trước mắt mới chỉ là phương án sơ bộ, cụ thể là làm thế nào mới có thể hòa làm một thể với cả tòa nhà, hơn nữa còn phải đẹp, vẫn phải để Lương Khinh Phàm lên kế hoạch tiếp.
Bùi Khiêm lại nhìn Điền Mặc: “Khoảng thời gian trước vẫn luôn là Lương Khinh Phàm làm, nhưng thực sự thì hắn cũng có những công việc khác. Sau này, ngươi cũng làm cùng với Lương Khinh Phàm đi, phụ giúp tỏng khả năng cho phép, nhanh chóng nhận toàn bộ công việc bên phía cửa hàng trải nghiệm.”
“Về phần mặt tiền cửa hàng, thì giao cho Trang Đống xử lý là được.”
Bùi Khiêm phát hiện, Lương Khinh Phàm thực sự rất có năng lực, dù sao người ta cũng là thiên tài kiến trúc sư chân chính, sắp xếp mình tới mức sửng sốt.
Cứ vậy thì không được, phải tranh thủ cho tên Điền Mặc lơ mơ này tiếp quản, cố gắng khiến cửa hàng trải nghiệm bắt đầu thì cao, sau thì đi xuống, ngày càng sa sút mới được.
Lương Khinh Phàm và Điền Mặc đều gật đầu.
Hai người cũng cảm thấy tổng giám đốc Bùi sắp xếp rất chính xác.
Đối với Lương Khinh Phàm mà nói, việc bên phía cửa hàng trải nghiệm hắn đã làm gần hết, chỉ còn lại một số công việc dở dang, quả thực nên bàn giao.
Hơn nữa, công việc của hắn ở chợ ăn vặt và chung cư Sloth vẫn chưa xong, cứ chạy giữa hai bên như vậy nữa, thì cũng hơi căng.
Đối với Điền Mặc mà nói, hắn sớm muộn gì cũng phải tiếp nhận cửa hàng trải nghiệm này, cho nên phải nhân cơ hội học hỏi Lương Khinh Phàm nhiều hơn, mau chóng lên tay, như vậy thì về sau mới không làm lỡ dở công việc vì vội vã bàn giao.
Bùi Khiêm hỏi: “Chừng lúc nào cửa hàng trải nghiệm chính thức khai trương?”
Lương Khinh Phàm tính toán kỳ hạn công trình một chút: “Thực ra bên trong hơn một tuần nữa là được. Nhưng màn hình lớn bên ngoài, lắp đặt cần phải tốn thêm thời gian nhất định nữa, cho dù làm cấp tốc, thời tiết cũng thích hợp, thì ít nhất cũng phải một tháng.”
Bùi Khiêm gật đầu: “Được, cứ như vậy đi, chủ nhật hai tuần sau, cũng là mùng mười tháng sáu, cửa hàng trải nghiệm thử vận hành trước. Màn hình lớn bên ngoài tranh thủ thời gian lắp đặt, cố gắng chính thức khai trương vào cuối tháng sáu!”
Sáng sớm thứ bảy, ngày 26 tháng 5.
Cảng Thành.
Lâm Gia Cường đang đổ mồ hôi như mưa trên giá phơi đồ tập thể hình thông minh.
Nếu Mạnh Sướng nhìn thấy Lâm Gia Cường bây giờ chắc chắn sẽ rất kinh ngạc, bởi vì so với lúc trước chụp quảng cáo giá phơi đồ tập thể hình thông minh, Lâm Gia Cường rõ ràng gầy đi nhiều!
Chính xác là hai tuần giảm 4kg.
Đối với thể trọng 100kg của Lâm Gia Cường, tuy 4kg không nhiều, nhưng giảm được từng đó trong vòng hai tuần đã rất nhanh.
Giảm béo không thể chỉ yêu cầu nhanh chóng. Về cơ bản, mỗi tuần giảm 1kg là một tốc độ tương đối an toàn và khỏe mạnh, nếu nhanh hơn thì có thể sẽ tiềm ẩn một số nguy cơ sức khỏe.
Tuy 4kg không nhiều so với cân nặng của Lâm Gia Cường, nhưng ngoại hình của hắn lại thay đổi khá rõ.
Bởi vì Lâm Gia Cường giảm cân bằng cách thực rất nhiều bài rèn luyện thể thực với giá phơi đồ tập thể hình thông minh, không đơn thuần chỉ giảm mỡ, trong khi cân nặng giảm xuống, khối lượng cơ cũng tăng lên.
Cơ bắp tăng trưởng, đồng nghĩa với việc cân nặng tăng lên.
Mật độ của cơ gấp ba lần mật độ của mỡ. Nói cách khác, nếu một người béo phì 100kg rèn luyện bản thân thành một người cơ bắp 100kg, tuy cân nặng không thay đổi, nhưng thân hình lại hoàn toàn khác biệt.
Lâm Gia Cường đã giảm được rất nhiều mỡ và luyện ra rất nhiều cơ bắp, nên tuy cân nặng giảm không nhiều, nhưng trông khá rõ ràng.
Hơn nữa, sắc mặt của hắn cũng khỏe mạnh hơn nhiều.
“Đừng quá mệt mỏi, chú ý nghỉ ngơi. Ta đi lên xem bọn nhỏ.”
Bà xã của Lâm Gia Cường đặt chai nước thể thao trong tầm tay của Lâm Gia Cường rồi lên lầu.
Cầu thang này không phải cầu thang ở biệt thự xa hoa, mà cầu thang ở một song lập bình thường.