Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2129 - Chương 2129. Làm Sao Mà Trông Giống Như Con Nhím Đang Rải Tiền Ra Vậy?

Chương 2129. Làm sao mà trông giống như con nhím đang rải tiền ra vậy?
Chương 2129. Làm sao mà trông giống như con nhím đang rải tiền ra vậy?

Vì thế mà lượng tiêu thụ rất kém, nhìn qua đã thấy rất nhiều chi phí, hoạt động kinh doanh lại thật sự chưa chắc đã kiếm được bao nhiêu.

Dù cho không thể so sánh với quái vật khổng lồ như Pineapple, nhưng cho dù là so sánh với nhãn hiệu điện thoại trong nước thì số liệu này cũng vẫn không thể chấp nhận được.

Trong nước có rất nhiều hãng điện thoại có cửa hàng bán lẻ diện tích chỉ chừng ba bốn trăm mét vuông, nhưng lượng doanh thu có thể lên đến hơn triệu, so ra còn kiếm được nhiều hơn là cửa hàng thử nghiệm cao cấp, thanh lịch và sang trọng của Đằng Đạt.

Số liệu thực tế này vẫn rất lạc quan, Bùi Khiêm cảm thấy có chút khó tin.

Nhưng khi hắn bình tĩnh suy tính lại, nhận ra kiểu trường hợp kiểu này chủ yếu là xuất phát từ mấy nguyên nhân sau.

Thứ nhất, đa phần những sản phẩm bày bán bên trong cửa hàng thử nghiệm của Đằng Đạt đều được bán từ trước ở trên mạng, lại có thêm cả sự tồn tại của Nghịch Phong Logistics khiến khách hàng của Đằng Đạt càng thích mua từ trên mạng hơn.

Vì thế mà khách quen đến cửa hàng thử nghiệm của Đằng Đạt hơn phân nửa chỉ ở tình trạng đi thăm quan thôi chứ không mua.

Thứ hai, Bùi Khiêm đã sắp xếp để khuyến khích nhóm Điền Mặc lười biếng làm việc, mặc dù chưa có tác dụng rõ rệt nhưng đã có tác dụng làm giảm chi phí.

Rất nhiều khách hàng đến chỉ chăm chăm vào việc đi thăm quan, nhìn thế nào cũng không thấy có sự mua bán gì, kể cả việc họ không nhớ đến phải mua thứ gì, chỉ đi loanh quanh thôi cũng không có bất cứ cảm giác áy náy nào.

Hơn nữa nhóm bán hàng không có khoản hoa hồng, chỉ có tiền lương cơ bản, đương nhiên là vì thực hiện nghiêm ngặt theo chỉ thị của Bùi Khiêm, tiến hành “dịch vụ trong sạch”.

Một điểm cuối cùng và cũng là điểm mấu chốt nhất, toàn bộ cửa hàng thử nghiệm hoạt động dựa vào trài nghiệm là chính.

Những cửa hàng của điện thoại Pineapple và các hãng điện thoại nội địa khác đa phần là cửa hàng bán lẻ, khách hàng đến vì mục đích mua hàng là chính, hơn nữa nhóm khách hàng sử dụng những thương hiệu này rất lớn, mức tiêu thụ đương nhiên phải cao.

Còn cửa hàng của Đằng Đạt thì không phải cửa hàng bán lẻ, đa số khu vực đều dùng để trải nghiệm, bất kể là chơi game hay là xem phim thì gần như không phải chi tiền.

Đa số người chơi mang tâm lý đó đến nên không có ý định mua gì.

Cứ như vậy, mặc dù cửa hàng thử nghiệm của Đằng Đạt rất lớn nhưng không kiếm được bao nhiêu tiền.

Đương nhiên, cửa hàng thử nghiệm của Đằng Đạt mới đang ở giai đoạn hoạt động thử nghiệm, chưa chính thức triển khai quảng cáo, đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến lượng doanh thu bị thấp.

Nhưng ngay cả khi như vậy, Bùi Khiêm suy nghĩ trong chốc lát cảm thấy tình huống vẫn tương đối lạc quan.

Nếu như lại tuyển thêm nhân viên bán hàng, rồi cho nhóm này tăng ca luân phiên, mức lương chung sẽ tăng lên, hoặc là thêm một vài chi phí khác cho cửa hàng thử nghiệm.

Làm như vậy chẳng phải có thể chi tiền nhiều hơn hay sao?

Ngoài ra, dù sao đây cũng là cửa hàng thử nghiệm đầu tiên lớn nhất vùng, do Đằng Đạt mở tại địa bàn Kinh Châu, cho nên mới có lượng người dồi dào như thế.

Nếu như mở càng nhiều cửa hàng thử nghiệm ra, quảng bá không được tốt như ban đầu, trang trí không được huyền ảo như vậy, nhân viên chăm sóc khách hàng cũng không nhiều, chi phí vẫn như cũ…

Chẳng phải là, có hi vọng mất tiền hay sao?

Bùi Khiêm đang cân nhắc, liệu có nên mở thêm nhiều cửa hàng thử nghiệm hơn hay không.

Không thể chỉ vì mới gặp chút trắc trở đã vội nghi ngờ mình.

Hoặc có thể đi đến các thành phố khác, mở thêm mấy chi nhánh ở khu vực trung tâm để xác minh xem sao.

Đâu phải cửa hàng nào cũng được chiết khấu và miễn giảm tiền thuê như ở quảng trường Kim Thịnh này đâu?

Mở ra ở một chỗ có giá thuê và giá đất cao ngút trời, lượng doanh thu lại không tăng mấy, chẳng phải có thể lỗ vốn hay sao?

Sau khi liên tục suy xét, Bùi Khiêm quyết định quan sát tiếp, không thể nhận thua dễ dàng như vậy được.

Trước mắt không nhắc đến chuyện của cửa hàng thử nghiệm, Bùi Khiêm mở trang web ra, chọn vào mục tin tức mới nhất.

“Hửm? Chiến đội FV đã cho ra mắt bộ skin quán quân rồi à?”

“Hơn nữa tập đoàn Long Vũ còn tạo ra hoạt động nhắm vào bộ skin quán quân này à?”

“Quá hay, tổng giám đốc Ngải, tổng giám đốc Triệu, các ngươi yên lặng bấy lâu nay, cuối cùng cũng có hành động rồi!”

Bùi Khiêm trông thấy phía tập đoàn Long Vũ tung ra tin tức trên trang web thì không khỏi mừng thầm.

Từ sau lễ hội game 515, hắn vẫn đang chờ công ty Finger và tập đoàn Long Vũ đốt tiền, kết quả thì sao, chờ mãi vẫn không thấy gì, khiến hắn sốt ruột muốn chết.

Skin quán quân lần này không định giảm giá đến 80% như các skin khác, mà quyết định luôn là 50%!

Đồng thời cũng ra thông cáo chính thức rằng, sẽ giảm giá ngang với bộ skin trong mùa hè, những người chơi cứ yên tâm mua hàng.

Hơn thế, sau khi giải đấu ICL kết thúc, đội ngũ sử dụng bộ skin quán quân sẽ được giảm giá đến 85%.

Nhưng cân nhắc đến việc còn hơn nửa tháng nữa là đến giải đấu mùa xuân của giải đấu ICL, cho nên người chơi chờ không được có thể mua ngay bộ skin quán quân này.

Dù sao từ 50% lên thành 85%, lợi nhuận không được mấy đồng, mua sớm hưởng sớm.

Ngoài ra, đội ngũ đoạt giải quán quân trong giải đấu mùa xuân của giải đấu ICL, không nhất định phải dùng đến bộ skin quán quân này, đến khi đó, liệu 85% này có duy trì nổi hay không lại là một chuyện khác.

Tóm lại, hoạt động nhắm vào bộ skin quán quân lần này của công ty Finger và tập đoàn Long Vũ có thể nói là vô cùng táo bạo, mười phần thành ý.

Đó cũng là do bị Đằng Đạt dồn ép.

Nếu không phải có GOG, một đối thủ cạnh tranh thường xuyên phát điên bán tống bán tháo skin, thì công ty Finger và tập đoàn Long Vũ đã không phải dốc hết vốn liếng làm một đợt giảm giá sâu đến như vậy.

Bùi Khiêm hài lòng gật đầu.

Rất tốt, có đối thủ như vậy, đốt tiền mới thật đã tay!

Hết chương 2129.
Bình Luận (0)
Comment