Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2142 - Chương 2142. Làm Chuyện Xà Lơ! (2)

Chương 2142. Làm chuyện xà lơ! (2)
Chương 2142. Làm chuyện xà lơ! (2)

Người quản lý kia bèn đáp: “Kiều Lão Thấp nói! Hắn nói hắn đang trải nghiệm chế tác mới của ‘Quay Đầu Là Bờ’, game này có thể chơi thử rồi, chắc chắn đã nghiên cứu phát triển một thời gian rồi, tin tức này đáng tin nhỉ?”

“Thật nhỉ? ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’ thật sự được để ý, làm phần mở rộng của ‘Quay Đầu Là Bờ’?”

“Ngươi bình tĩnh ghê, tin lớn như vậy mà không nói sớm, game sắp hoàn thành rồi mà còn giấu!”

“Tác phẩm lần này của ngươi được làm thành game, chắc chắn những tác giả khác sẽ ghen tị nhỉ? Mỗi kỳ của lớp cảm hứng đều có một tác phẩm được làm game sao?”

Vu Phi xem mà ù ù cạc cạc.

Khoan, dừng.

Ủa là sao?

‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’ thật sự được tổng giám đốc Bùi chấm rồi, nghiên cứu phát triển làm DLC của ‘Quay Đầu Là Bờ’, nhưng bây giờ vẫn chưa nghiên cứu phát triển mà? Phải đợi đến tháng tám cơ!

Kiều Lão Thấp thật sự chơi game này?

Chắc chắn có hiểu lầm ở đâu đó rồi.

Vu Phi muốn thanh minh theo bản năng, nói với mọi người là tin này không chuẩn, hơn tháng nữa ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’ mới bắt đầu nghiên cứu phát triển, bây giờ vốn chưa có tin gì.

Nhưng hắn vừa gõ được phân nửa thì chợt ý thức được một vấn đề bèn xóa vội.

Không đúng, không thể tiết lộ!

Nếu hắn thanh minh thì há chẳng phải sẽ spoil chuyện bản quyền ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’ sao?

Tổng giám đốc Bùi đã nói rồi, thứ này trong vòng hơn một tháng nay phải giữ bí mật.

Bây giờ mọi người chỉ nghi ngờ thôi, không có bằng chứng gì cả.

Rốt cuộc Kiều Lão Thấp có spoil không thì Vu Phi không rõ, nhưng chắc chắn không thể spoil từ chỗ mình.

Nếu không nhật ký trò chuyện của mình và người khác sẽ truyền ra truyên mạng thành bằng chứng, chắc chắn tổng giám đốc Bùi thấy được sẽ không vui.

Nhưng nếu cứ khăng khăng không có chuyện này thì sao?

Cũng không ổn, lúc đó đối phương hỏi ngược lại “không có chuyện này thì mắc gì ngươi lại chỉnh sửa truyện như điên vậy”? Thế thì biết trả lời sao?

Với IQ đỉnh cao của cộng đồng mạng, một khi đã nghi ngờ thì chắc chắn phát hiện nhiều manh mối, bây giờ cứng mồm phủ nhận có khi còn phản tác dụng.

Giả bộ lặn cũng không có tác dụng, như vậy sẽ bị nghi ngờ.

Vu Phi nghĩ cẩn thận, hình như cũng không có cách gì tốt chỉ có thể đáp: “Đừng hỏi cái này nhiều, tình huống hơi phức tạp, đừng đoán mò, thậm chí có những suy nghĩ nào đó của các ngươi cũng sai lệch rồi đấy.”

Ý của hắn là chắc chắn Kiều Lão Thấp làm bậy rồi, hơn một tháng sau ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’ mới chính thứ bắt đầu nghiên cứu phát triển, chắc chắn bây giờ Kiều Lão Thấp không thể chơi game này được.

Sau khi trả lời xong Vu Phi tắt khung chat, quyết định không trả lời.

Nói nhiều sai nhiều, bớt nói bớt sai, trả lời một câu vậy chắc không phải spoil đâu.

Về phần cộng đồng mạng nghĩ thế nào thì đó là chuyện của bọn họ.

Chẳng mấy chốc nhật ký trò chuyện giữa hai người đã được đăng trong nhóm bạn đọc “Vĩnh Đọa Luân Hồi”, lại gửi về nhóm lớn của Kiều Lão Thấp.

“Bằng chứng thép! Bằng chứng thép!”

“Ta thấy thái độ và lời lẽ của tác giả có chuyện thật!”

“Đợi đã, rốt cuộc sao các ngươi thấy được chứng cứ? Chẳng phải tác giả nói suy đoán của các ngươi sai sao?”

“Hắn nói là ‘vài suy đoán nào đó là hiểu lầm’! Chứng tỏ phương hướng đi không có vấn đề!”

“À, thế cụ thể là suy đoán nào sai?”

“Ta đọc nhật ký trò chuyện… Kiều Lão Thấp đang chơi thử tác phẩm mới của  “Quay Đầu Là Bờ” là thật; Chắc tác phẩm mới này nghiên cứu phát triển dựa vào cốt truyện của “Vĩnh Đọa Luân Hồi” cũng là thật… Thế chỉ còn câu cuối thôi! ‘mỗi kỳ lớp cảm hứng đều sẽ có một tác phẩm làm thành game, cái này sai!”

“Nói cách khác là không chỉ có một tác phẩm?”

“Đúng vậy! Chắc chắn không chỉ là “Vĩnh Đọa Luân Hồi”, chẳng phải vẫn còn mấy quyển nữa đang được chỉnh sửa sao? Sách chỉnh sửa nhiều đều có kết hoạch bản quyền?”

“Ta từ nhóm fans của bồ câu tinh anh về! Hắn không trả lời trực tiếp nhưng cứ úp úp mở mở, chắc chắn có chuyện!”

“Mọi người đừng hỏi dồn nữa, rõ ràng chuyện này phải bảo mật, với lại chắc chắn chuyện nghiên cứu phát triển bản quyền không chỉ có một bộ, các tác giả trong lớp cảm hứng đều biết!”

“Ta hiểu vì sao mấy tác giả này đều như uống máu gà rồi, nếu chỉ có “Vĩnh Đọa Luân Hồi” được cải biên thành game, bọn họ có thể không kích động, nhưng nhiều tác phẩm được lên kế hoạch nghiên cứu phát triển, chắc chắn những tác giả khác sẽ bị kích thích!”

“Đúng rồi, đúng tất!”

“Ài, nói vậy, banner tuyên truyền lớp cảm hứng của trang web văn học mạng Điểm Kết kia có hàm ý sâu xa gì phải không?”

“Có hàm ý sâu xa gì? Chẳng phải tấm banner kia rất đơn giản sao, chẳng phải chỉ báo thành tích vài quyển sách của lớp cảm hứng sao? Với lại thành tích cũng không tốt, đầy khuyết điểm.”

“Ngươi chỉ mới suy nghĩ đến tầng đầu tiên thôi, nếu thêm tầng nữa thì sao? Thật ra banner này đang thể hiện rằng, nhìn xem, tuy thành tích mấy quyển sách của lớp cảm hứng thật sự rất rác, nhưng chúng đều có thể nghiên cứu phát triển bản quyền, làm thành game hoặc hình thức khác, đỉnh không?”

“Ể? Còn có thể hiểu vậy à?”

“Chắc chắn chỉ có thể hiểu như vậy! Tấm quảng cáo đó tràn ngập khắp[ nơi, trên mạng hay offline đều có. Ta nghĩ, chắc chắn quảng cáo của trang web văn học mạng Điểm Kết phải được người phụ trách bên kia quản lý, người làm tuyên truyền không biết mấy số liệu này, còn người phụ trách có thể không hiểu sao? Nhưng tấm banner này vẫn được đưa ra, treo nửa tháng rồi, còn chưa đủ chứng minh vấn đề sao?”

“Thì ra là vậy, banner này là để quảng cáo trước cho lớp cảm hứng!”

“Mà sau khi các ngươi nhớ đến banner này, nội dung nhiều thủy quân spam sao?”

“Ồ, ta nhớ rồi, nội dung đều tương tự, ‘lớp cảm hứng là cái nôi của đại thần, là cội nguồn linh cảm là nơi viên mộng’, cách thức tương tự, thật ngượng.”

“Bây giờ nghĩ lại thấy mấy seeders spam chuẩn không? Nói về tác phẩm được nghiên cứu phát triển bản quyền, có nơi nào sánh được lớp cảm hứng? Mấy seeders này spam tới spam lui như vậy, ngoài mặc là đang khen lố, nhưng thực tế câu nào cũng là nói thật hết!”

Hết chương 2142.
Bình Luận (0)
Comment