“Làm việc sau khi làm xong việc tốt, phải dọn bớt vật cản cho dự án tiếp theo!”
“Ngươi không chú ý đến những điều nhỏ, chẳng phải thất bại là điều đương nhiên sao?”
Mạnh Sướng thoáng sững sờ, hơi hoang mang.
Biểu cảm của hắn bây giờ giống như học sinh tiểu học bị giáo viên chủ nhiệm dạy dỗ vậy.
Tổng giám đốc Bùi dạy dỗ cũng khá đúng!
Nếu để chuyện này tiếp tục lên men, cảm xúc của cộng đồng mạng không được giải tỏa, chắc chắn nhiệt độ sẽ càng tích lũy càng nhiều, tương lai sẽ gây ra phản ứng hóa học khó lường.
Chuyên gia ra tay là biết có hay không.
Ban đầu Mạnh Sướng còn tưởng tổng giám đốc Bùi đang giễu cợt mình, nói là làm một phương án tuyên truyền cho mình nhưng tổng giám đốc Bùi là người bận rộn, còn phải sắp xếp nhiều chuyện khác, nào có thể dốc hết sức làm phương án tuyên truyền cho mình?
Nên Mạnh Sướng cũng không trông mong quá nhiều.
Nhưng bây giờ thấy thái độ của tổng giám đốc Bùi rõ ràng muốn chỉ dẫn mình từng li từng tí?
Thậm chí Mạnh Sướng còn thấy được cưng mà sợ, trong thoáng chốc nảy sinh lỗi giác tổng giám đốc Bùi có ơn nặng tựa núi với mình.
Đương nhiên chỉ trong thoáng chốc thôi.
“Thế… Tổng giám đốc Bùi, phải làm sao đây? Nơi nói đi, ta sẽ đi làm.” Mạnh Sướng rất khiêm tốn nghe chỉ dẫn.
Bùi Khiêm khẽ gật đầu.
Ừm, đứa trẻ có thể dạy dỗ, trạng thái này mới đúng này!
Chỉ cần Mạnh Sướng hiểu được cách nghiêm túc học hỏi, thì hắn vẫn là nhân tài có thể đào tạo.
Bùi Khiêm nghĩ nghĩ: “Phải bình ổn nhiệt độ, nhất định phải làm đơn giản, dứt khoát.”
“Nói quá nhiều sẽ khiến người chơi tự bổ não.”
“Nên, dùng tài khoản weibo chính thức của Đằng Đạt để đăng bài làm rõ là được, chủ yếu là ngươi phải làm rõ hai điểm trước đó ta nói: “Vĩnh Đọa Luân Hồi” chỉ là DLC, với lại tháng tám mới chính thức nghiên cứu phát triển. Như vậy thì người chơi sẽ không chăm chăm vào chuyện này nữa, độ hot sẽ có thể giảm dần.”
“Phải nói đơn giản, nghiêm túc một chút.”
Tuy kênh chính thức của Đằng Đạt không uy tín gì mấy khi chơi trò “sói đến rồi” hơi nhiều, nhưng có nói rõ ở đây cũng có độ tin cậy khá cao, chắc người chơi sẽ tin.
Mạnh Sướng thoáng sững sờ: “Tổng giám đốc Bùi, ngươi xác định làm vậy không có vấn đề gì chứ?”
Bùi Khiêm hỏi ngược lại: “Có vấn đề gì?”
“Ặc… không có gì.”
Mạnh Sướng chỉ lờ mờ có cảm giác hơi bất ổn, nhưng trong thoáng chốc không nghĩ ra được bất ổn ở chỗ não.
Đã là phương án của tổng giám đốc Bùi thì cứ làm thôi, rốt cuộc có vấn đề gì hay không thì hồi sau sẽ rõ.
…
Mười lăm phút sau, Mạnh Sướng đến gõ cửa.
“Tổng giám đốc Bùi, viết xong bài thanh minh rồi, ngươi qua xem thử đi.”
Bùi Khiêm cầm điện thoại xem đoạn văn weibo.
“Tập đoàn Đằng Đạt, bộ phận Game Đằng Đạt chú ý đến nội dung liên quan đến ‘sản phẩm kế tiếp của “Quay Đầu Là Bờ”’ trong những bài thảo luận của trang giải trí game và cộng đồng mạng, có vài thông tin sai không rõ nguồn gốc, tránh để người chơi hiểu lầm, bọn ta đưa ra lời giải thích như sau:”
““Vĩnh Đọa Luân Hồi” không phải phần tiếp của “Quay Đầu Là Bờ”, mà chỉ là DLC bình thường của “Quay Đầu Là Bờ”, giữa hai cái có sự khác biệt rất lớn. Game Đằng Đạt đang trong giai đoạn tới, tạm thời chưa có kế hoạch nghiên cứu phát triển phần mới của “Quay Đầu Là Bờ”.”
“Bây giờ “Vĩnh Đọa Luân Hồi” chưa bước vào giai đoạn chuẩn bị thiết lập, thời gian chính thức để thiết lập là tháng tám, chứ không phải ‘đã bước vào giai đoạn thử nghiệm’ như trên mạng đồn.”
“Hy vọng người chơi có thể chọn lọc thông tin không để bị lừa.”
“Thanh minh, tai nghe mắt thấy hiểu đúng.”
Hơi nhiều chữ nên phải đăng bài dài trên weibo, bây giờ chỉ đang chỉnh sửa nội dung bản nháp, vẫn chưa đăng chính thức.
Mạnh Sướng cũng không xác định rốt cuộc thanh minh thế này được không nên để tổng giám đốc Bùi đến quyết.
Bùi Khiêm khẽ gật đầu.
Ừm, viết được đấy.
Tuy cảm thấy hơi rập khuôn, ngôn từ hơi nặng, nhưng cũng có chỗ tốt, chắc chắn người chơi sẽ không cảm thấy đang nói đùa, sẽ đáng tin hơn.
Dù câu chữ trong bản thanh minh này có vấn đề gì hay không thì ít nhất vẫn đạt được mục đích.
“Được rồi, đăng đi.” Bùi Khiêm nói.
Mạnh Sướng nhận điện thoại, ấn nút “đăng”.
Bùi Khiêm quan sát thái độ của Mạnh Sướng, phát hiện cảm xúc của hắn đã hoàn toàn bình tĩnh lại rồi, không kích động như ban đầu nữa.
Đây là chuyện tốt.
“Nào, ngồi một lát, uống chút trà.”
Bùi Khiêm định an ủi Mạnh Sướng một chút, tránh để sau khi hắn về cảm xúc lại dậy sóng.
Mà sau khi Mạnh Sướng ngồi xuống sofa lại lướt bài weibo vừa đăng, tra xem bình luận của cộng động mạng.
“Tổng giám đốc Bùi, ngươi xác định đây là hiệu quả ngươi muốn?” Vài phút sau Mạnh Sướng mới hỏi.
“Hả?”
Bùi Khiêm hơi bất ngờ.
Ý của Mạnh Sướng là sao?
Hắn vội cầm điện thoại mở weibo, phát hiện bài weibo mới đăng mấy phút trước đã có mấy trăm bình luận.
“Người chơi nhiệt tình vậy?”
“Hơn phân nửa là thất vọng nhỉ?”
Vốn mong đợi được chơi “Vĩnh Đọa Luân Hồi” ngay, kết quả bây giờ lại xa lơ xa lắc, chắc chắn người chơi sẽ có cảm giác vô cùng hụt hẫng.
0
Chắc bây giờ người chơi thất vọng lắm mới đúng nhỉ?
Bùi Khiêm tiện tay xem vài bình luận.
“Ể? Chỉ là DLC bình thường, không phải phần kế? Thất vọng quá!”
“DLC kém xa phần kế, chí ít phần kế cũng mấy chục tiếng, e rằng DLC chỉ tầm bốn năm tiếng thôi.”
“Vả lại chưa có kế hoạch? Đợi làm xong chắc còn lâu!”
“Công ty game khác nói ‘đang làm’ là mới xây dựng mặt văn bản, các ngươi thì hay rồi, chưa có cả văn bản luôn?”
“Ài, xong rồi, cứ kệ đi, đợi game sắp làm xong rồi tính.”
Rõ ràng, sau khi xem phần giải thích rất nhiều người chơi trông đợi chơi “Vĩnh Đọa Luân Hồi” đều hơi thất vọng.
Vốn tưởng cùng lắm một tháng nữa là có thể chơi, bây giờ phải đợi nửa năm là ít!
Nhiều người chơi tỏ ý không quan tâm nữa, quan tâm cũng không chơi được thì chỉ có đau trứng thêm thôi.
Bùi Khiêm lộ vẻ vui mừng rạng rỡ.
Chẳng phải kế hoạch rất thành công sao!
Hất một chậu nước lạnh xuống, chí ít nhiệt độ tích lũy trước đó của “Vĩnh Đọa Luân Hồi” cũng giảm xuống rồi!