Mà kể cả hôm nay có tổ chức trận chung kết thì các ngươi tập trung đến đây làm cái gì?
Không ngồi ở sân đấu là làm sao?
Bùi Khiêm lại ngó qua hướng quảng trường Kim Thịnh, trong chớp mắt đã hiểu ra.
Bởi vì rõ ràng trên màn hình LED là tấm poster khổng lồ quảng bá cho hai đội thi đấu của ngày hôm nay!
Thực tế, màn hình LED được chia thành ba phần, ngay chính giữa là vách kính cực lớn của cửa hàng thử nghiệm Đằng Đạt, bản thân màn hình sẽ không che khuất vách kính, mà có một dải dài phía trên vách kính sẽ nối liền hai bên của màn hình LED.
Còn hai bên của màn hình LED sẽ tràn ra cả hai bên viền ngoài tầng thứ hai, ba, bốn, tạo hình hơi kéo dài ra một chút, cảm giác giống như một đôi cánh, có điều vẫn hợp theo quy tắc.
Mà lúc này, hai bên của màn hình LED lần lượt xuất hiện hai lá cờ của hai đội, một đỏ, một lam, còn kèm theo cả ảnh chụp của tuyển thủ hai đội, tạo nên bầu không khí giương cung bạt kiếm.
Và một dải dài trên vách kính của cửa hàng thử nghiệm ở màn hình sẽ là đồng hồ đếm ngược khi bắt đầu thi đấu.
Vả lại, màn hình này không phải là cứ giữ nguyên không đổi, nó sẽ liên tục biến động, cứ cách một khoảng thời gian sẽ phát sóng một vài video, ví dụ như video giải đấu GPL của giải đấu mùa xuân, video mới nhất của GOG, clip phỏng vấn tuyển thủ, vân vân.
Trong video tuyên truyền trận chung kết lần này đã áp dụng một vài điểm đặc sắc của các trận tứ kết và bán kết trước đó, hình ảnh game cực lớn được phát sóng cùng lúc trên hai màn hình LED trước mắt khán giả.
Khoảng trống ở hai mặt tường bên ngoài của quảng trường Kim Thịnh đã trở thành một nơi hoàn hảo để xem thi đấu offline, thậm chí ngay cả một phía của tòa Trời Đất Bao La đối diện với con phố cũng có thể xem được trên màn hình LED!
Những người đang tụ tập ở đây rõ ràng là đến xem hoạt động thi đấu offline!
Chứng kiến cảnh tượng trước mắt, Bùi Khiêm cảm thấy cạn lời.
Lừa bố mày à!
Ta để màn hình LED cho các ngươi không phải để dùng như thế này!
Tiểu Tôn nói ra: “Tổng giám đốc Bùi, ngươi cứ vào trước đi, ta mang xe đến bãi đậu xe ngầm của quảng trường Kim Thịnh đã.”
Bùi Khiêm lắc đầu: “Không cần đâu.”
Dứt lời, hắn mở cửa xe ngồi lại vào trong.
“Đi thôi, không xem nữa.”
Đã như thế này rồi, còn xem cái gì?
Chuyện này đã quá rõ ràng rồi!
Bùi Khiêm không định lãng phí thời gian của mình đến thăm cửa hàng trải nghiệm nữa, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, lúc này trong đó chắc chắn đang ở trạng thái đông nghịt.
Mặc dù thời tiết ngày hôm nay không phải là quá nóng, cũng không quá nắng, nhưng dù sao cũng đang là mùa hè, đứng bên ngoài làm sao có thể dễ chịu bằng việc ở trong cửa hàng trải nghiệm với điều hòa mát lạnh được?
Vì thế, Bùi Khiêm cảm thấy không cần lãng phí thời gian mua việc vào người, về nhà ăn dưa hấu ướp đá và chơi game vào ngày nắng nóng thế này chẳng phải là tuyệt nhất hay sao?
Xoắn xuýt với chuyện của cửa hàng trải nghiệm này thật không có nghĩa lý gì, còn không bằng chờ đợi những thứ thực tế hơn.
Ví dụ như… việc công ty Finger đã biết đến hoạt động giảm giá mùa hè của Đằng Đạt chăng?
Cuối tuần này cộng thêm thứ hai, có tất cả là ba ngày, đủ để bọn họ có phản ứng rồi.
Không biết bên phía công ty Finger sẽ đưa ra câu trả lời như thế nào cho hoạt động giảm giá mùa hè đây?
Thật đáng để mong đợi!
…
Thứ hai, ngày 25 tháng 6.
Trong phòng họp của tập đoàn Long Vũ.
Sắc mặt của Eric vô cùng rầu rĩ.
Triệu Húc Minh thì cố gắng cúi đầu rụt cổ, làm giảm cảm giác tồn tại của bản thân đến mức thấp nhất.
Sáng sớm thứ bảy, trang web chính thức của GOG đã cập nhật nội dung cụ thể của chương trình giảm giá mùa hè này, công ty Finger và tập đoàn Long Vũ đã chú ý đến.
Cuối tuần này, tất cả mọi người đều bị cưỡng chế tăng ca.
Mặc dù quyết định cuối cùng là chỉ có lãnh đạo cấp cao của công ty, nhưng trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc như thế này, các lãnh đạo đều tăng ca, nhân viên lại cố tình ở nhà thì còn ra thể thống gì?
Cho nên, tất cả đều phải tăng ca!
Đây mới là quy luật bình thường ở các công ty.
Còn Eric là người phụ trách IOI ở khu vực Hoa Hạ, trong hai ngày đã liên tục mở mấy cuộc hội nghị qua điện thoại với tổng bộ của công ty Finger bên Mỹ và tổng bộ của tập đoàn Dayak bên Châu Âu.
Không một ai được biết nội dung của hội nghị, nhưng Triệu Húc Minh có thể đoán ra được, sắc mặt của Eric càng lúc lại càng tối tăm.
Triệu Húc Minh cảm thấy rối rắm.
Chương trình giảm giá mùa hè do tập đoàn Đằng Đạt tổ chức như thường lệ lần này lại kém xa chương trình lễ hội game 515 à?
Trong khi lễ hội game 515 là một sự kiện hoàn toàn miễn phí, người chơi chỉ cần bỏ chút thời gian và công sức ra là chắc chắn sẽ có thu hoạch.
Nhưng trong hoạt động giảm giá mùa hè lần này của Đằng Đạt, đơn giản chỉ là giảm giá, khuyến mại và tặng kèm đạo cụ kỷ niệm mà thôi, đây đều là những phương pháp rất phổ biến.
Lần giảm giá này xác thực là giảm mạnh hơn hẳn so với chương trình giảm giá mùa hè của công ty Finger đã đặt ra từ trước, nhưng đến thứ ba mới có tuyên bố chính thức về chương trình giảm giá mùa hè này, chẳng lẽ điều chỉnh lại mức chiết khấu xuống thấp hơn một chút không được sao?
Rốt cuộc vì sao mà Eric phải phát hỏa đến như vậy?
Triệu Húc Minh nhỏ giọng hỏi: “Phương án tổ chức hoạt động giảm giá mùa hè này không thấy có gì bất thường chứ?”
Eric liếc mắt nhìn hắn, hơi chút bất đắc dĩ mà trả lời: “Nếu nhìn từ bề ngoài thì đây chỉ là một phương án giảm giá thông thường mà thôi.”
“Nhưng hoạt động giảm giá mùa hè lần này không hề giống với tác phong của tổng giám đốc Bùi chút nào.”
“Ngươi không thử nghĩ xem là vì sao à?”
Triệu Húc Minh chớp mắt, cẩn thận nghĩ lại.
Đúng là hoạt động lần này không giống tác phong thông thường của tổng giám đốc Bùi cho lắm.