Tiếp đó, không bao lâu nữa là có thể trải nghiệm phiên bản chính thức của trò chơi này.
Mặc dù Kiều Lương có một rổ điều muốn nói với nhóm fan hâm hộ, nhưng hắn vẫn phải nhịn xuống.
Trước đây, khi Mạnh Sướng tìm hắn đến chơi thử game này ở phòng làm việc Trì Hành đã có nói qua, mong hắn giữ bí mật chuyện này, đừng để bất cứ thông tin nào lưu truyền trên mạng nếu không sẽ làm ảnh hưởng đến kế hoạch tuyên truyền.
Lúc ấy Kiều Lương đồng ý ngay.
Cho dù Kiều Lương đã từng bị lừa trong nhóm fan, còn gây ra vụ Ô Long “Vĩnh Đọa Luân Hồi”, nhưng sau đó hắn luôn cảnh giác, không tiết lộ bất cứ thông tin gì liên quan đến “Hải Đảo Động Vật” trong nhóm fan nữa.
Bao gồm cả vụ lộn xộn trong mối quan hệ giữa phòng làm việc Trì Hành và tập đoàn Đằng Đạt, Kiều Lương cũng không hé răng nửa chữ.
Bởi vì hắn cảm thấy, chờ sau khi game được phát hành, mọi chuyện tự nhiên sẽ sáng tỏ!
Tuy rằng Đằng Đạt và phòng làm việc Trì Hành có mối quan hệ lợi ích, nhưng ý tưởng của trò chơi này xuất phát từ tổng giám đốc Bùi, người phụ trách Lâm Vãn vốn là người phụ trách trước đây của Game Thương Dương, đó đều là nguyên đai nguyên kiện của Game Đằng Đạt!
Nhưng vì sao Đằng Đạt lại phải đăng Weibo phủi sạch mọi quan hệ chứ…
Phải chăng là vì không muốn tạo áp lực lớn cho Lâm Vãn!
Suy cho cùng, thực tế cái danh hiệu “phần chính thức tiếp theo của Đằng Đạt” này không phải ai cũng có thể chịu được. Nếu như vừa mới bắt đầu mà người chơi đã quá kỳ vọng, sau khi phát hành game không được như ý của bọn họ, sẽ là chuyện không tốt đối với Lâm Vãn vừa thành lập phòng làm việc Trì Hành.
Vì thế nên Kiều Lương không quan tâm quá nhiều chuyện trên mạng, cứ kiên nhẫn chờ đợi video là được.
Bởi một khi tung ra video sẽ tương đương với việc Đằng Đạt chính thức triển khai tuyên truyền, mọi chuyện sẽ đâu lại vào đó!
Bên ngoài có người gõ cửa, đã đến thời gian cố định Takeaway Netfish giao bữa ăn đến.
Kiều Lương nhận cơm tối của mình từ tay chàng trai giao hàng, ngồi trước máy tính, vừa ăn vừa mở trang web Ailidao, định bụng vừa ăn vừa xem video.
Đúng lúc này, hắn trông thấy một động thái mới vừa được thông báo cách đây không lâu.
“Hả? Video quảng cáo kính VR có rồi!”
“Không biết đoạn phim này quay thế nào đây? Thật đáng mong đợi!”
Kiều Lương lập tức ấn vào video để xem.
Những người khác thì có thể không biết gì về kính VR này, nhưng Kiều Lương thì biết rất rõ, kính VR này nó khủng khiếp đến cỡ nào!
So sánh với những dòng kính VR trên thị trường lúc này, cho dù là loại đã xuất khẩu ra nước ngoài, hay là những chiếc kính VR được sản xuất hàng loạt đã phổ biến, thì Doubt VR không hề kém cạnh chút nào, thậm chí có nhiều chi tiết còn siêu việt hơn.
Bất luận là ở phương diện cấu hình hay là ở phương diện thiết kế chức năng tay cầm và hình dạng chung hoặc là phương diện phần mềm hệ thống phù hợp, đều được làm rất chỉn chu.
Kiều Lương đã có thể tưởng tượng ra sự hoàn mỹ của chiếc video này.
Đầu tiên chắc chắn phải tung ra hình ảnh thực tế của kính Doubt VR, nhất là hai cái tay cầm - một sự nổi bật to lớn, giới thiệu cặn kẽ chức năng của các bộ phận để người xem lưu lại ấn tượng đầu tiên.
Tiếp theo là cần liệt kê chi tiết các thông số của kính VR, bao gồm độ phân giải của hai ống kính, tốc độ làm mới, cấu hình chip của máy và đặc điểm phát trực tuyến có dây hoặc không dây của nó.
Cuối cùng còn phải nhắc đến một vài game mới đúng không? “VR Hải Đảo Động Vật” là tựa game được khai thác toàn bộ để kết hợp với Doubt VR, nhiều tính năng của kính VR sẽ được phát huy tối đa nếu có trong trò chơi “Hải Đảo Động Vật”.
Tìm một cô gái có hình tượng xinh đẹp trong sáng, để nàng đeo kính VR rồi thực hiện các động tác như bắn súng hoặc bắn tên, rồi ghép nó vào các nhân vật dễ thương trong game “Hải Đảo Động Vật” cũng đang thực hiện thao tác bắn súng hoặc bắn tên…
Như thế chẳng phải là rất đầy đủ hay sao?
Với phương án tuyên truyền như vậy, Kiều Lương cảm thấy tự mình làm cũng được.
Rất đơn giản nha!
Mấu chốt là chính cái sản phẩm này đã là hàng khủng rồi, phương án tuyên truyền chỉ cần làm theo từng bước, là chắc chắn sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì.
Với cách thức quảng bá sản phẩm như thế này, liệu có bị phá hỏng được không? Đó là một chuyện rất có tính khiêu chiến và phải có kỹ xảo xuất chúng.
Trái lại, Kiều Lương cũng chú ý đến tên của video, nó không phải là “Video kính VR” mà lại là “Video khái niệm thời đại VR”.
Có điều hắn cũng không quá bận tâm, có khả năng là cảm thấy gọi như thế sẽ ngầu hơn chăng, mọi chuyện chắc vẫn như thế.
Trong lúc Kiều Lương còn tự tưởng tượng ra nội dung của video thì video cũng bắt đầu phát sóng.
…
Trong không gian hư vô trắng toát, có một trạch nam với mái tóc bù xù đang ngẩn người trước hai cái nút bấm trên chiếc bục trắng tinh trước mắt.
Hai cái nút bấm này, một cái màu lam, phía dưới ghi là “hư cấu”, còn một cái màu đỏ, ghi là “thực tế”.
Chỉ vài giây bối rối, trạch nam nhanh chóng đưa tay ấn xuống nút màu lam “hư cấu”.
Tiếp đó, một chiếc kính VR trông giống như một chiếc kính mát xuất hiện trên chiếc bục trắng tinh.
Trạch nam cầm lấy chiếc kính, đội lên đầu.
Trong nháy mắt, đột nhiên hắn xuyên qua đến một khu rừng rậm phủ đầy tuyết trắng mênh mông.
Màn hình liên tục nhảy lên chụp xuống, trạch nam chạy thẳng một đường dài dằng dặc trong rừng, rặng phi lao cao vút tầng mây phủ đầy tuyết trắng bên trên nhanh chóng lùi dần về phía sau theo từng đợt thay đổi của màn hình.
Màn hình chuyển cảnh, trạch nam đã thay đổi nguyên một bộ trang phục công nghệ cao đi đến một thần điện cũng có cảm giác công nghệ cao, tất cả bốn phía đều là kim loại hình trụ góc cạnh rõ ràng màu xám đậm, lạnh lẽo, đại sảnh của thần điện nhìn trống trải vô bờ.
Trạch nam phi nước đại trong cái sảnh lạnh lẽo này, trong khi hắn chạy, cảnh vật xung quanh cũng thay đổi liên tục, khi thì là sa mạc rộng lớn, khi thì biến thành đại dương sóng lớn cuồn cuộn…