Tổng giám đốc Bùi không còn phụ trách những công việc đầu tư cụ thể nữa, chỉ còn lưu lại một huyền thoại đầu tư sống ở Kinh Châu.
Không thể không nói, chuyện này thực sự khiến người ta cảm thấy có chút tiếc hận.
Đối với Hạ Đắc Thắng thì việc có thể nhìn thấy những quyết định thần thánh do tổng giám đốc Bùi đầu tư ở khoảng cách gần chính là việc khiến hắn cảm thấy hạnh phúc nhất, nhưng bây giờ không còn cái diễm phúc này nữa rồi.
Sau khi tổng giám đốc Bùi không đích thân phụ trách đầu tư nữa thì cũng để lại vài “diệu kế” cho Đầu tư Viên Mộng.
Đầu tiên là để cho Hạ Đắc Thắng đầu tư bình đẳng theo thứ tự trước sau, các hạng mục lúc bắt đầu đầu tư đều có số vốn như nhau, lỗ thì vẫn tiếp tục theo, còn có lời thì rút vốn.
Hạ Đắc Thắng vốn cảm thấy phương pháp đầu tư này rất kỳ quặc, nhưng sau khi thực hiện một thời gian thì phát hiện thấy thực sự hình thành một cơ chế sàng lọc một cách kỳ diệu.
Những công ty muốn lừa tiền bằng cách định giá cao giá trị, căn bản cũng không lừa được Đầu tư Viên Mộng, bởi vì vừa mới có lời một chút thì đầu tư Viên Mộng đã rút vốn chạy rồi.
Đối với những công ty thực sự cần tiền, đầu tư Viên Mộng sẽ tiếp tục đầu tư cho đến khi dần dần có lãi và thu về lợi nhuận.
Lại thêm cơ chế cử kiểm toán tiến hành giám sát những công ty có liên quan, ngăn chặn khả năng những công ty này lừa đảo tiền và chuyển nhượng tài sản, đầu tư Viên Mộng đầu tư với công thức hóa như vậy tự nhiên có thể tạo ra lợi nhuận ổn định.
Cuối cùng chính là chiêu thức mạnh nhất của tổng giám đốc Bùi: Cô Gái Mì Lạnh!
Mặc dù tổng giám đốc Bùi không còn phụ trách các công việc cụ thể của đầu tư Viên Mộng, nhưng sau khi nhận thức Mạnh Sướng mưu toan lừa đảo thì trong lúc bận rộn trăm công nghìn việc cũng dành chút thời gian để giết một người răn trăm người, thông qua Mạnh Sướng để khiến những nhà khởi nghiệp muốn lừa gạt tiền của Đằng Đạt mau chóng sợ hãi mà tránh xa.
Đến Mạnh Sướng thông minh tài trí còn bị xử, còn ai dám tới Đằng Đạt lừa đảo?
Sợ là cho dù lừa tiền thành công rồi cũng không có khả năng trốn qua được “hỏa nhãn kim tinh” của tổng giám đốc Bùi, tiếp sau đó còn không phải là ăn không hết, bỏ cũng không xong hay sao.
Tất nhiên là vẫn còn một số ít nhà khởi nghiệp tâm huyết muốn gây dựng sự nghiệp, cũng thực tâm chịu thiệt thòi.
Bởi vì khởi nghiệp vốn dĩ là việc rất rủi ro, thất bại trái lại là bình thường.
Nhưng đối với những hạng mục này, đầu tư Viên Mộng vẫn tiếp tục không rút vốn.
Đây cũng là một phép thử, đầu tư mười hạng mục, chín khoản lỗ, nhưng một khoản lời thì có thể thu hồi lại toàn bộ vốn bỏ ra lúc trước. Những công ty đầu tư khác căn bản cũng hoạt động như vậy, chỉ là tỷ lệ thành công không đúng mà thôi.
Điều này trái lại khiến cho người phụ trách, Hạ Đắc Thắng cảm thấy không có vấn đề gì.
Đường nhiên hắn cũng không phải là hoàn toàn bỏ trách nhiệm, rất nhiều hạng mục đầu tư hắn đều xem. Giống như nhiều phần mềm tự động vận hành, cũng cần có người theo dõi, sửa lỗi.
Loại cơ chế “đầu tư hoàn toàn tự động” này, mặc dù rất thảnh thơi, khiến người ta rất hạnh phúc, nhưng qua thời gian dài vẫn sẽ cảm thấy có chút tẻ nhạt.
Khiến hắn rất hoài niệm những tháng ngày được cùng tổng giám đốc Bùi xông pha đầu tư.
Đột nhiên điện thoại mà Hạ Đắc Thắng đang đặt trên bàn reo lên, hiện lên lời nhắc nhở hàng ngày: “Đầu tư vào Tinh Điểu Fitness”.
Hạ Đắc Thắng nhanh chóng nhớ lại xem là việc gì.
“Đúng rồi, buổi sáng thứ hai tổng giám đốc Bùi gọi điện cho mình, để mình qua vài ngày dành thời gian để đầu tư một khoản vào “Tinh Điểu Fitness” một cách tự nhiên”.
“Hôm nay là thứ năm rồi, thời gian chắc là cũng được rồi.”
“Chỉ là tổng giám đốc Bùi nói, cần phải ‘tự nhiên’, tự nhiên cụ thể là như nào đây…”
Hạ Đắc Thắng suy nghĩ chốc lát, rất nhanh đã nghĩ ra phương án.
Trực tiếp gọi điện thoại cho sếp của Tinh Điểu Fitness nói rằng muốn đầu tư, chắc chắn là không được tự nhiên cho lắm.
Bởi vì các ông chủ trên khắp Kinh Châu này đều biết, tiền của đầu tư Viên Mộng là dễ lấy nhất, nhưng cũng khó lấy nhất.
Nói là dễ lấy, chính là nói đầu vào của đầu tư Viên Mộng thấp nhất, đại khái là một hạng mục có thể qua được thì sẽ đầu tư tiền, sau đó cử kiểm toán giám sát và tiến hành toàn bộ theo quy trình, không giống như các công ty đầu tư khác, còn phải cố gắng đi thuyết phục nhà đầu tư, để nhà đầu tư nhìn thấy được tiềm năng trong dự án mình.
Nói khó lấy, chính là nói có quá nhiều công ty muốn lấy được tiền đầu tư từ Đầu tư Viên Mộng, danh sách chờ xếp hàng dài không biết đến ngày tháng năm nào, dựa vào quy trình của đầu tư Viên Mộng thì không biết đến khi nào mới tới lượt mình.
Nếu như đầu tư Viên Mộng chủ động tìm đến nói rằng muốn đầu tư, như vậy rõ ràng không hợp lẽ thường lắm.
Đương nhiên cũng không phù hợp yêu cầu “khá tự nhiên” của tổng giám đốc Bùi.
Nhưng Hạ Đắc Thắng có biện pháp.
Hắn lục lọi tìm kiếm trong đống kế hoạch đầu tư nhận được ở đầu tư Viên Mộng của mấy tháng gần đây, quả nhiên tìm thấy kế hoạch đầu tư của Tinh Điểu Fitness.
Rõ ràng là ông chủ của Tinh Điểu Fitness, Xa Vinh cũng đã tìm kiếm đầu tư từ Đầu tư Viên Mộng từ rất lâu trước đó, nhưng thời gian chờ đợi quá lâu rồi, căn bản đợi không kịp.
Hạ Đắc Thắng xem qua một chút, theo như quy trình chờ thông thường, để mà tới lượt Tinh Điểu Fitness phỏng chừng cũng phải đợi thêm ba bốn tháng nữa.
Điều này cũng do là một công ty địa phương ở Kinh Châu nên Tinh Điểu Fitness gửi kế hoạch đầu tư tương đối sớm, mà mức độ ưu tiên nội bộ của đầu tư Viên Mộng khi ấy cũng tương đối cao.
Chỉ là từ trước đến nay đầu tư Viên Mộng chưa hề công bố lịch trình sắp xếp hạng mục đầu tư cụ thể.
Thời gian nào, đến lượt công ty nào, bên ngoài hoàn toàn không hề hay biết.