Không chỉ vậy, bên kia còn liên tiếp truyền đến tin xấu, Eric đặc biệt chạy đến tạm biệt, bây giờ chắc đã về trụ sở chính tập đoàn Dayak rồi, tương lai vô định.
Bùi Khiêm có cảm giác bi thương như thỏ chết.
Điều khiến người ta khổ sở nhất là, Bùi Khiêm còn có những phần thưởng bí mật hệ thống cho mà chẳng có tác dụng gì cả!
Lúc kết toán lần trước, hệ thống khen thưởng, cho phép Bùi Khiêm tiêu nhiều nhất là 100 nghìn tài sản cá nhân, chuyển hóa thành ngưỡng lãi 100 lần, với lại còn là lựa chọn thường xuyên, mỗi chu kỳ có thể có một lần.
Nói cách khác, lúc mấu chốt, Bùi Khiêm có thể lấy ra 100 nghìn tiền túi, phân phát 10 triệu tiền cho người dùng vô điều kiện.
Bùi Khiêm vốn muốn dùng phần thưởng này vào lúc quan trọng trong đại chiến đốt tiền với công ty Finger.
Nghĩ mà xem, công ty Finger khí thế bừng bừng, hai bên liều mạng giảm giá, đánh đến mức khó phân khó giải.
Lúc này, đột nhiên Đằng Đạt vung mấy nghìn đô, cho không luôn, hoành tráng biết bao!
Chắc chắn có thể dọa công ty Finger hết hồn.
Bây giờ không có cơ hội rồi, đối thủ đã định lui khỏi chiến trường, ngưỡng này biết dùng cho ai đây?
Đương nhiên cũng không thể lãng phí. Nếu cuối cùng thật sự không tìm được cách tiêu tiên, cũng có thể dùng cách miễn cưỡng tiêu một nghìn đô.
Có điều cuối cùng chẳng có ý nghĩa gì mấy.
Mà sau đó, bên trang web văn học mạng Điểm Kết lại truyền đến tin xấu.
Sau khi “Vĩnh Đọa Luân Hồi” công bố kế hoạch nghiên cứu phát triển, kế hoạch nghiên cứu phát triển bản quyền của lớp linh cảm cũng khó tránh sẽ truyền ra.
Trong khoảng thời gian ngắn, dần dần có nhiều tác giả tham gia vào trang web văn học mạng Điểm Kết, xuất hiện một nhóm tác giả mới, thậm chí còn có nhiều tác giả viết không tệ ở web khác cũng lao sang.
Vì bản quyền này được lên kế hoạch, vô thức dấy lên hiệu quả “mua xương ngựa nghìn vàng”!
Đối với những tác giả, cái gì là quan trọng nhất?
Đương nhiên vị trí đầu là độc giả, là đặt mua, phí bản thảo. Có thể nuôi gia đình thì sách mới được viết ra.
Nhưng vẫn có một chuyện không thể xem thường, đó chính là phát triển bản quyền hơi viển vông!
Đối với một quyển sách, phát triển bản quyền còn hơn cả đặt mua nữa, vì nó khiến câu chuyện thay da đổi thịt, từ văn bản chuyển sang hình ảnh.
Dù là web drama, hoạt hình, điện ảnh hay game, sức thể hiện, độ nổi tiếng đều sẽ cao hơn văn bản đơn thuần nhiều.
Đối với tác giả, nếu tác phẩm của mình có thể được mua bản quyền chuyển thể, đừng nói là thành công hay không, có hội này cũng cực kỳ khó có được.
Nhiều tác phẩm kinh điển tuy xuất sắc nhưng không có cơ hội được khai thác bản quyền, đây cũng là tiếc nuối đáng nói.
Mà thấy tác phẩm cỡ “Vĩnh Đọa Luân Hồi” cũng có thể được kênh chính thức Đằng Đạt khai thác thành DLC của game kinh điển “Quay Đầu Là Bờ”, rất nhiều tác giả đều ghen tị.
Tiểu thuyết đồng nhân mà được kênh chính thức chọn thành phần mở rộng chính thức thì may mắn quá rồi!
Rất nhiều tác giả suy nghĩ, với trình độ này thì hình như mình cũng được?
Huống chi dù quay không thành công, phí mua đứt tác phẩm lớp linh cảm trang web văn học mạng Điểm Kết cũng không thấp, cuộc sống chắc sẽ được đảm bảo.
Thế là, địa vị trang web văn học mạng Điểm Kết lại tăng lên trong giới văn học mạng!
Bùi Khiêm lại âu sầu.
Có vẻ chu kỳ sau nhất định phải nghĩ cách phá vỡ ba bộ bản quyền chuyển thể này.
Vừa để lỗ tiền vừa để khuyên mấy tác giả bên ngoài hãy chạy ngay đi!
Nếu không các tác giả cứ chạy đến đây, tác phẩm hay ngày càng nhiều, đương nhiên độc giả cũng đến, đây là chuyện rõ như ban ngày.
Ngoai ra còn chuyện kính VR bên phòng làm việc Trì Hành nữa.
Thứ năm, tức là hôm qua, Bùi Khiêm lại thấy dư luận trên mạng, cảm thấy thời cơ chín muồi rồi.
Thế là hắn nói với phòng làm việc Trì Hành, bắt đầu chính thức tung ra mắt kinh VR Doubt.
Nhưng giới hạn nghiêm ngặt đối với số lượng tiêu thụ, mỗi tuần bán hai lần, mỗi lần một nghìn cái.
Tuy VR là sản phẩm nhỏ, người chơi muốn bỏ tiền ra cũng không nhiều, nhưng rõ ràng số lượng này vẫn không thể thỏa mãn nhu cầu của thị trường.
Mà đây chính là hiệu quả Bùi Khiêm muốn.
Vì bây giờ dư luận chính về kính VR Doubt trên mạng rất chán chường, chất lượng cụ thể của kính này thế nào thì tạm thời không bàn đến, đa số mọi người đều tập trung đánh giá tiêu cực về “marketing”, “làm lố” và “seeders”.
Với lại vì tình hình đặc biệt của kính VR này, game “Hải Đảo Động Vật” chưa phát hành, các vlogger không thể giải thích chỗ tuyệt vời của kính này cho mọi người được.
Rất nhiều vlogger có tiền án, nên khí khen kính này đều bị xem là nhận tiền khen.
Lần này vẫn giới hạn nghiêm ngặt số lượng bán ra, để cộng đồng mạng quan tâm đến kính này sẽ có một bộ phận có thể mua thử hàng thật.
Như vậy thì rất nhiều cư dân mạng mua được đồ thật sẽ thay đổi cách nhìn, rất nhiều người nói kính này không tồi, người khác cũng sẽ không tin.
Có thể kéo dài đến mức tối đa dư luận kiểu này, đồng thời dùng cách marketing đói, kích thích sự phản cảm của cộng đồng mạng, để hiệu quả tuyên truyền ngược tốt hơn.
Đương nhiên cũng không thể trì hoãn mãi.
Cuối tháng này phải kết toán rồi, thời gian một tháng phải chính thức phát hành những sản phẩm này, cho “VR Hải Đảo Động Vật” lên sóng.
Dù sao thì phòng làm việc Trì Hành đã nghiên cứu phát triển game xong rồi, kéo dài một tuần không phát hành thì Bùi Khiêm vẫn có thể giải thích hy vọng bọn họ thử nghiệm nhiều hơn, chỉnh sửa bug, trì hoãn lâu hơn nữa thì không hợp lý.
Tóm lại, mục tiêu của Bùi Khiêm là đến ngày 18, tức thứ tư tuần sau, để Mạnh Sướng giữ được hoa hồng rồi tính.
Vì sao cuộc sống lại khó khăn nhường này!
Bùi Khiêm dựa vào ghế, đầu óc trống rỗng, không biết phải nói gì.
Mấy phút sau, ngoài văn phòng truyền đến tiếng gõ cửa.
“Mời vào.”
Bùi Khiêm vừa ngẩng đầu lên nhìn đã sững sờ.
Người đến là Lộ Tri Diêu.
Tuy Lộ Tri Diêu đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai, che mặt hoàn toàn, nhưng dù sao thì cũng hợp tác nhiều lần rồi, nên Bùi Khiêm vừa nhìn đã nhận ra.