Nên Kiều Lương quyết định, vẫn dựa vào năng lực của mình để tranh mua thôi!
Tuy nói liên tiếp tranh hụt hai lần, nhưng người ta thường nói rằng có chí thì nên.
Hắn tin rằng dựa vào tốc độ tay của mình thì sớm muộn gì cũng có thể tranh mua thành công!
Trong lầm thầm lên kế hoạch, còn chưa đến một giây nữa là điên cuồng click click click, sau khi hiện ra giao diện thanh toán thì phải thanh toán với tốc độ ánh sáng!
Sau khi thấy thanh toán thành công, Kiều Lương kích động nhảy dựng lên.
Thành công rồi!
Hai lần trước Kiều Lương cũng thành công đến giao diện thanh toán, nhưng lúc thanh toán mới hiện thất bại, sản phẩm đã bán hết.
Chứng tỏ, hắn chỉ cách thanh công một bước thôi, có thể chỉ cách người may mắn cuối cùng tầm không phẩy mấy giây thôi.
Lần này, tốc độ tay của Kiều Lương bùng nổ, cuối cùng thành công rồi!
Thấy đặt hàng thành công, phỏng chừng mấy tiếng nữa hàng sẽ được chàng trai bên Logistics Nghịch Phong gửi đến nhà, Kiều Lương thấy đủ.
Hắn về giao diện chi tiết sản phẩm, muốn xem thử nút “bán hết” khiến người ta vui vẻ kia.
Tâm lý người ta kỳ lạ vậy đấy, không mú được thì hy vọng có hàng, để mình có thể vớt vát, lúc mua được rồi thì hy vọng hết ngay để người khác không mua được.
Giống như xếp hàng mua món đồ giới hạn số lượng, mình may mắn mua được món cuối cùng, lúc đó thấy người xếp hàng dài ngoằng sau lưng thở dái tản ra, lúc đó lại có cảm giác sảng khoái đến lạ.
Lúc này Kiều Lương ôm tâm trạng vậy đấy, về trang chi tiết sản phẩm.
Mà nút “bán hết” màu xám vẫn chưa xuất hiện, trên trang vẫn hiện còn hàng.
Điều này khiến Kiều Lương hơi thất vọng.
“Sao vẫn còn hàng?”
“Ồ, có thể lần này bán nhiều hơn chút nhỉ. Hoặc tốc độ tay nhanh trước đó đã tranh được cả rồi, lần này tốc độ tranh hơi chậm.”
“Dù nói gì thì phỏng chừng mười mấy giây nữa cũng bán hết thôi.”
Kiều Lương ngồi dậy đánh răng rửa mặt, lấy bánh mì ra khỏi tủ lạnh, rồi lại mở điện thoại, trang này vẫn hiện còn hàng.
“Ặc…”
Kiều Lương cạn lời.
Lừa người mà!
Biết sớm lần này nhiều hàng như vậy thì ta đặt báo thức sớm vậy làm gì!
“Ta phải xem thử rốt cuộc bao giờ mới hết hàng!”
Kiều Lương bực bội nhìn điện thoại tiếp.
Năm phút sau hắn nhìn mệt rồi mới để điện thoại sang một bên, bắt đầu tiếp tục chơi game trước đó chưa qua ải, cứ cách mấy phút là lại liếc mắt sang một lần.
Có hàng.
Có hàng.
Vẫn là có hàng!
Thấy đơn đặt của mình đang từ trạng thái “xuất kho” sang “trung chuyển”, từ “trung chuyển” thành “giao hàng”, thậm chí lúc sắp ăn trưa, trang vẫn chưa xuất hiện hai từ “bán hết”!
Kiều Lương cạn lời mẹ luôn.
“Lừa bịp!”
“Ta còn tưởng mình mình khó khăn lắm mới tranh được, kết quả lần này lại nhiều như vậy? Ai cũng có phần!”
Hắn lại sang nhóm fans và lên mạng xem thử, quả nhiên, người tranh được kính VR Doubt thật sự quá nhiều.
Không chỉ vậy, trước đó còn có nhiều người chơi đã tranh được trước đó cũng tỏ ý trên trang chủ của Doubt VR và nhiều trang tuyên truyền hơn, mới ra game tên là “Hải Đảo Động Vật”!
Xem đến đây, Kiều Lương chợt hiểu ra.
“Hiểu rồi!”
“Xem ra bây giờ đã tiến vào giai đoạn cuối của việc tuyên truyền rồi!”
Trước đó nghe nói phương án tuyên truyền không hợp lý này do tổng giám đốc Bùi quản, Kiều Lương đã hơi nghi ngờ rồi.
Sau bao ngày trăn trở ngẫm nghĩ, kết hợp với cách tuyên truyền của “Người Chế Tác Trò Chơi” trước đó, Kiều Lương đã có suy đoán đại khái rồi.
Có điều suy đoán này không hoàn thiện lắm.
Kiều Lương muốn đợi sau khi mình có kính VR trong tay rồi, tìm thời cơ thích hợp làm một video ngắn để phân tích chuyện này.
Có điều tranh mãi chẳng được, nên chuyện này cứ bị chậm trễ.
Bây giờ, cuối cùng thời cơ đến rồi.
Kiều Lương bắt đầu chuẩn bị video.
Trước tiên là viết văn án, quay một phần nội dung, đợi kính VR đến sẽ bổ sung nội dung còn lại, tranh thủ đăng với tốc độ nhanh nhất!
Đương nhiên, video ngốn thời gian như vậy muốn giới thiệu chi tiết về game “Hải Đảo Động Vật” này thì không kịp.
Tuy nói Kiều Lương đã chơi thử trước rồi, đã rất hiểu về game này rồi, nhưng dù sao thì cũng quay chi tiết, có lý luận phân tích giải thích thì vẫn cần thời gian dài.
Nên, Kiều Lương định chia thành hai video.
Video đầu tiên là nói về Doubt VR thôi, nói về phương án tuyên truyền sử dụng cho kính này, và quan hệ thật sự giữa phòng làm việc Trì Hành và tập đoàn Đằng Đạt.
Video thứ hai là nói chi tiết về game VR xuất sắc là “Hải Đảo Động Vật” này.
Liên tiếp hai video, chắc chắn chân tướng sẽ sáng tỏ khắp thiên hạ!
...
Buổi tối.
Mạnh Sướng đang trong nhà thuê của mình, vẫn đang khổ nào về bước cuối cùng trong “cách tuyên truyền Bùi thị”.
Hắn không hiểu ra điểm này thì e rằng không thể an tâm ngủ được.
Mạnh Sướng lờ mờ có một cảm giác, một khi mình hoàn toàn ngộ ra “Cách tuyên truyền Bùi thị”, thế thì hoa hồng sau này sẽ đến tay, lúc đó mình sẽ có tương lai xán lạn vô ngần!
Nhưng cứ kẹt mãi ở bước cuối rất khó chịu.
Rốt cuộc vì sao tổng giám đốc Bùi lại muốn để mình làm tuyên truyền ngược, còn không ngại phiền mà đích thân dạy?
Rốt cuộc mục đích tổng giám đốc Bùi muốn đạt được là gì?
Rốt cuộc điều này có lợi gì cho hắn?
Mạnh Sướng nghĩ kiểu gì cũng không thông suốt được.
Hắn mở bình luận mới nhất trên mạng.
Sang nay kính VR Doubt đã được bỏ giới hạn toàn diện, “VR Hải Đảo Động Vật” cũng chính thức phát hành, bình luận về kính này vẫn sôi sục.
Về điểm này thì Mạnh Sướng thật sự không bất ngờ gì.
Dù sao thì ban đầu tổng giám đốc Bùi hứa duy trì hai tuần, lấy hoa hồng.
Bây giờ đã lấy được hoa hồng này rồi thì tổng giám đốc Bùi cũng không cần hạn chế số lượng tiêu thụ nữa, có thể mở bán.
Trước đó đánh giá về kính VR chẳng mấy tốt, chủ yếu là vì bán ít, người muốn mua bực mình, nên dư luận dễ khống chế.
Bây giờ mở bán bình thường rồi, đa số người muốn mua đều mua được, đương nhiên phát hiện thật ra kính này không tồi, đương nhiên dư luận cũng dần sôi nổi lên.
Cũng có nghĩa là đừng hy vọng đến ngưỡng hoa hồng cao nhất.