Không phải ngày nào Bùi Khiêm ăn cơm ở quán cà phê Internet Netfish, điều này phụ thuộc vào thời gian rời giường của hắn. Nhưng một tuần gần đây, hắn đã đến ít nhất ba lần, lần nào cũng không náo nhiệt như hôm nay!
Hơn nữa, có không ít khuôn mặt mới.
Quán cà phê Internet Netfish đã mở rất nhiều chi nhánh, nên khách hàng thường tới chắn chắn đều sống ở gần sso, nên thấy nhiều sẽ cảm thấy quen mặt.
Vậy mà có rất nhiều khuôn mặt mới lui tới, bản thân điều này là một chuyện rất kỳ quái.
Cũng may bây giờ còn sớm, mới chưa đến 9 giờ sáng, khu cà phê còn chỗ ngồi.
Bùi Khiêm tìm bàn trống và ngồi xuống, gọi người phục vụ tới và nhỏ giọng hỏi: “Hôm nay có chuyện gì thế? Sao có nhiều người như vậy?”
Phục vụ sinh nhỏ giọng nói: “Tổng giám đốc Bùi, ngươi còn chưa biết sao? Hôm nay khu trải nghiệm VR trên tầng hai chính thức mở cửa!”
Bùi Khiêm hơi sửng sốt và ngay lập tức nghĩ ra.
Hắn suýt nữa đã quên mất điều này!
Lúc trước, hắn bảo Tiêu Bằng rằng cải tạo quán cà phê Internet Netfish lần lượt từng đợt, chia một nửa diện tích khu lên mạng làm thành khu trải nghiệm VR.
Sau đó, hắn cũng không giám sát việc này.
Khoảng thời gian trước, quán cà phê Internet Netfish bắt đầu cải tạo lần lượt, toàn bộ tầng hai của quán cà phê Internet này đều đóng cửa để tiến hành trang trí.
Hiện tại, cùng với sự bùng nổ của màn ra mắt Doubt VR, khu trải nghiệm VR của quán cà phê Internet Netfish cũng chính thức hoàn thành cải tạo!
Bùi Khiêm có hơi hoảng hốt, có điều bình tĩnh nhanh chóng.
“Bình tĩnh, bình tĩnh.”
“Khu vực trải nghiệm VR mới vừa mở, khá mới mẻ, mọi người đều đến chơi là rất bình thường, cũng là chuyện rất hợp lý.”
“Đợi làn sóng này qua đi, khu trải nghiệm VR chắc chắn sẽ không có một ai, cà phê Internet Netfish cũng sẽ có thể lỗ tiền.”
“Độ hot nhất thời mang đến lỗ dài hạn, vẫn lời chán.”
Sua khi an ủi bản thân một phen, Bùi Khiêm đứng dậy, định len lén lên lầu hai xem thử.
Tuy biết rằng lầu hai hiện tại quá nữa đã ở trạng thái quá tải, nhưng việc xem thử phản hồi của khách hàng cũng rất quan trọng.
Lỡ nhưng tỉ lệ ghế cao nhưng khách hàng lại không hài lòng thì sao?
Chào hỏi qua loa với nhân viên phục bảo hắn giúp mình giữ chỗ, lát nữa còn phải xuống ăn cơm.
Bây giờ mới là giữa trưa, trong quán cà phê Internet đã sắp chật nức rồi, tình cảnh náo nhiệt này ít nhất cũng đã mấy tháng không thấy rồi.
Nếu Bùi Khiêm đi lên lầu hai như vậy, vị trí của hắn chắc chắn rất nhanh sẽ bị người khác chiếm mất, cho nên phải nhờ nhân viên phục vụ giúp đỡ giữ chỗ.
Đi theo dòng người lên lầu hai, Bùi Khiêm bị tình cảnh trước mắt làm cho chấn động.
Nhiều người dữ vậy!
Tuy rằng trước khi Bùi Khiêm lên đã dự tính sẵn, người sẽ rất nhiều, tất cả vị trí đều sẽ bị chiếm mất, nhưng sau khi đến mới phát hiện bản thân quá non nớt.
Không chỉ mỗi vị trí đều bị chiếm mất, hơn nữa phía sau còn có hai người đang xếp hàng!
Để thuận tiện cho những người chơi có thể tự do hoạt động trong phạm vi VR, mỗi vị trí trống trong khu trải nghiệm VR đều khá rộng rãi, có khoảng cách phân giữa người chơi và người ở hai bên.
Phía sau lưng chừa đường đi, cũng khá rộng rãi.
Hiện tại, có rất nhiều người đứng trên nơi vốn là đường đi, hiển nhiên toàn bộ đều đang xếp hàng chờ đợi!
Hiện tại Bùi Khiêm biết tại sao ở dưới lầu lại có nhiều khuôn mặt lạ lẫm như vậy rồi.
Bởi vì những gương mặt quen thuộc sớm đã lên lầu hai chơi, hoặc là đang xếp hàng!
Máy xếp hàng trong quán cà phê Internet Netfish cùng loại với máy xếp hàng ở các sản nghiệp khắc như máy ở Chợ Ăn Vặt, khách sạn Palpitation, nếu quá tải, có thể đến quầy bar lấy số, quầy bar sẽ căn cứ cấp độ ưu tiên để sắp số, thời gian sắp xếp được phối hợp nhịp nhàng giữa các máy, sẽ không xuất hiện tình huống sai sót.
Đây cũng là cố gắng chăm sóc trải nghiệm của phần lớn các khách hàng, sẽ không xuất hiện tình huống rõ ràng đến sớm lại bị người khác giành mất vị trí trước.
Theo lý mã nói những người này đợi gọi số ở khu vực quán cà phê Internet bên dưới là được rồi, nhưng rất rõ ràng sự nhiệt tình của bọn họ với VR quá cao, cho nên tình nguyện đứng trên lầu chờ xem!
Thiết bị ở khu trải nghiệm VR báo gồm các nút bấm, tai nghe, màn hình hiển thị và nguyên bộ Doubt VR. Trong số đó các nút bấm được cố định trên một mặt bàn có thể gấp gọn, lúc dùng thì mở ra, khi không dùng thì móc lên tường.
Trên màn hình hiển thị thì là cảnh tượng hiển thị trong kính VR.
Đương nhiên nếu người chơi không muốn để người khác xem, cũng có thể chọn lựa tắt màn hình hiển thị. Nhưng “Hải Đảo Động Vật VR” là một tựa game hệ đáng yêu giải trí, cũng không có chỗ nào không thể cho người khác thấy, không cần thiết phải tắt màn hình hiển thị.
Vì thế đã xuất hiện tình huống một người chơi hai người sau lưng xem, vả lại còn xem rất vui vẻ.
Kính VR là dạng máy cơ, mang pin, có thể chơi vô tuyến, nhưng chỉ có thể duy trì hơn hai tiếng. Thực ra ý định thiết kế ban đầu là để cho người chơi chơi tầm hơn hai tiếng thì nghỉ một chút, sạc điện cho kính bản thân cũng không cần quá trầm mê vào trò chơi, như vậy quá mệt mỏi.
Đối với người chơi ở nhà thì là như vậy, dù sao kính VR cũng là của riêng, tùy ý kiếm chút thời gian rảnh chơi là được.
Nhưng ở quán cà phê Internet Netfish thì không phải như vậy rất nhiều người cố ý đến một chuyến, sao có thể chỉ chơi hai tiếng đã đi chứ?
Đương nhiên là phải ra sức chơi chứ!
Có điều rõ ràng Tiêu Bằng đã nghĩ đến điểm này, lúc thiết kế kính VR đã làm sợi dây sạch điện và dây truyền dữ liệu thành kiểu treo trực tiếp, cố định lên bức tường bên trái.
Đường dây thì treo trên đỉnh đầu cho nên cho dù dùng kiểu có dây để chơi, người chơi cũng không cần phải lo lắng sẽ bị vướng víu, không khác biệt trải nghiệm không dây là mấy.
Những vị khách đứng phía sau vừa xem vừa trò chuyện.
“Nhìn từ khoảng cách gần, hiển thị rõ ràng hơn so với video của Kiều Lão Thấp nha. Trò chơi này quá tuyệt vời, động tác bắn tên cũng có thể mô phỏng ra được, đợi đến muốn chơi rồi.”