Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2289 - Chương 2289. Nền Tảng Này Thoạt Nhìn Không Đáng Tin Cậy, Xin Lỗi Đã Làm Phiền! (2)

Chương 2289. Nền tảng này thoạt nhìn không đáng tin cậy, xin lỗi đã làm phiền! (2)
Chương 2289. Nền tảng này thoạt nhìn không đáng tin cậy, xin lỗi đã làm phiền! (2)

Loại nền tảng game này có thực sự thu hút được người chơi không vậy? 

Có thể hợp tác với loại nền tảng này không đây?

Lão Lưu đang sâu sắc nghi ngờ.

“A, bị văng game rồi.”

Lần này Đường Diệc Xu không trả lại điện thoại nữa mà bấm vào biểu tượng APP game và tiếp tục trải nghiệm lại từ đầu.

Lão Lưu: “...”

Lại qua ba phút đồng hồ, Đường Diệc Xu dừng lại lần nữa, đưa trả điện thoại.

Lão Lưu cầm lấy xem qua thì phát hiện hình ảnh game bị mờ, hình như phần đồ họa xảy ra vấn đề nho nhỏ.

Lão Lưu hoàn toàn không nói nên lời.

Đây là tình huống gì vậy chứ?

Game đang yên lành mà sao đột nhiên lại như xe bị tuột xích vậy?

Còn chưa tới mười phút đồng hồ nữa mà đã có ba bug rồi!

Mặc dù những bug này thực sự là bug có tồn tại trong game, nhưng ngay cả lão Lưu cũng đã biết từ lâu rằng một số bug thỉnh thoảng sẽ xảy ra ngẫu nhiên với xác suất rất nhỏ, nhưng theo tình hình chung thì xác suất xuất hiện rất thấp, sẽ không ảnh hưởng đến trải nghiệm game mới đúng chứ?

Như cái tình huống trong vòng mười phút xuất hiện ba bug liên tục này thực sự rất là hiếm thấy.

Không biết còn tưởng rằng cái game này chỗ nào cũng toàn là bug đó!

Đường Diệc Xu an ủi: “Thật ra thì cũng không sao, bug là việc không thể tránh khỏi mà. Hay là ngươi cứ quay về sửa mấy cái bug này một chút đi, rồi lại đến ký thỏa thuận nhé?”

“Ngươi yên tâm, chỉ cần không gặp quá ba bug trong vòng nửa tiếng, chúng ta sẽ chính thức ký thỏa thuận.”

Lão Lưu cũng không nói nên lời, gật đầu: “Được rồi, vậy hẹn ngày khác ta quay lại.”

Ban đầu còn nghĩ rằng mình sẽ có thể giả vờ ngầu khi đến bàn bạc về việc hợp tác với cái nền tảng game mới này.

Kết quả là kịch bản đã sai hoàn toàn!

Lão Lưu đứng dậy chào tạm biệt.

Sau khi rời khỏi văn phòng của nền tảng game Triều Lộ, lão Lưu không hề có ý định quay lại.

Sửa bug? Sửa cái búa á!

Game này đã sớm được thử nghiệm rất nhiều lần rồi, mặc dù vẫn còn một số bug nhỏ nhưng không phải là không thể chơi được, tại sao phải mất công đi tìm kiếm và sửa lỗi từng cái một chứ?

Huống chi, lão Lưu đã nghiên cứu cẩn thận cái thỏa thuận của nền tảng game này rồi, phát hiện nó không hề đáng tin chút nào!

Một nền tảng game như thế này chắc chắn sẽ không bao giờ phát triển nổi, ngay cả khi ký thỏa thuận và cho game lên kệ trên nền tảng này, đoán chừng cũng sẽ không có bao nhiêu người dùng, không kiếm được bao nhiêu tiền, thậm chí có thể sống sót sau thời gian dùng thử một tuần hay không cũng khó nói.

Kênh game còn nhiều, vì một kênh nhỏ mới thành lập mà phải tốn nhiều công sức như vậy để sửa một số bug không nghiêm trọng lắm, có nhất thiết phải vậy không?

Có vẻ như không cần thiết.

Cứ nói với ông chủ rằng nền tảng này không đáng tin cậy, từ bỏ đi.

Lão Lưu hạ quyết tâm, lên xe rời đi. 

Tống được lão Lưu đi, Đường Diệc Xu trở về chỗ làm việc của mình. 

“Tình huống thế nào?” Lý Nhã Đạt hỏi.

Đường Diệc Xu do dự một lát: “Bug của game này hơi bị nhiều... Cho nên ta bảo hắn quay về sửa lại, sửa bug xong rồi hẳn quay lại.”

Lý Nhã Đạt hơi kinh ngạc: “Hả? Không phải game này đã phát hành rồi sao? Tại sao vẫn còn nhiều bug như vậy được chứ?”

“Điều này không phải là vô lý sao?”

Đường Diệc Xu khoanh tay nói: “Chuyện này, ta, ta cũng không biết nữa.”

Lý Nhã Đạt gật đầu: “Có thể là các công ty bên ngoài về mọi phương diện đều không bằng Đằng Đạt, cho nên đội kiểm tra không giỏi lắm. Không sao đâu, ngươi đang làm đúng mà.”

“Game có một hoặc hai bug là chuyện bình thường, nhưng nếu có nhiều bug đến nỗi ảnh hưởng đến quá trình chơi bình thường thì chỉ có thể nói là công ty này làm việc không đến nơi đến chốn, bộ phận kiểm tra làm việc không tận chức tận trách, còn có vấn đề về quản lý nội bộ.”

“Nếu có nhiều bug đến nỗi ảnh hưởng đến trải nghiệm bình thường của người chơi thì thực sự không nên lên kệ mà nên sửa đổi cho đến khi không còn bug rồi hẳn mới được ra mắt, thuyết phục bọn họ từ bỏ là chính xác rồi.”

“Không sao đâu, chỉ là một công ty mà thôi, chúng ta chờ xem công ty còn lại đi.”

Tuy nói là vậy nhưng Lý Nhã Đạt có một loại dự cảm xấu không thể giải thích được.

Bởi vì game của công ty đầu tiên dầu gì cũng đã lên kệ, nên nói một cách logic thì phải có tương đối ít bug mới đúng.

Game của công ty thứ hai vẫn còn đang trong quá trình nghiên cứu.

Mặc dù cái game mang tên “Lưỡi Kiếm Của Đế Quốc” này gần như đã hoàn thành, chỉ còn lại bước hoàn thiện cuối cùng và công đoạn kiểm tra nhất định đang được tiến hành, nhưng độ hoàn thiện chắc chắn không thể so được với những dự án đã được phát hành.

Khả năng cao là sẽ có nhiều bug hơn cả “Chiến Ca Nhiệt Huyết” - bản nhái của “Chiến Ca Anh Kiệt”.

Vậy thì vấn đề tới rồi.

Rốt cuộc là do gặp xui xẻo, vừa đúng lúc gặp phải game có bug, đây là hiện tượng ngẫu nhiên thôi?

Hay là do tất cả các công ty game bên ngoài đều như thế này?

Lý Nhã Đạt bắt đầu làm việc tại Đằng Đạt không lâu sau khi gia nhập ngành, thế nên không có nhiều kinh nghiệm làm việc ở các công ty khác.

Trong ấn tượng của nàng, những game của Đằng Đạt dường như không gặp quá nhiều bug.

Trong mỗi giai đoạn nghiên cứu phát minh, bug đều mọc lên như nấm sau mưa, bộ phận kiểm tra liên tục tìm ra bug, bộ phận phát triển liên tục sửa chữa. Nói chung, về cơ bản, các bug đều đã được sửa trước khi game phát hành.

Ngay cả khi cần một số sửa đổi tiếp theo sau khi phát hành, khối lượng công việc thường cũng không nhiều lắm.

Cho nên, nàng luôn cảm thấy việc sửa bug chẳng qua là lao động chân tay thôi, nếu sau khi game ra mắt mà bug vẫn chưa sửa xong, điều đó chỉ có thể chứng tỏ là thái độ có vấn đề.

Nếu thậm chí không thể làm tốt loại công việc lao động chân tay này, đó không phải là vấn đề về thái độ sao?

Nhưng bây giờ xem ra những công ty bên ngoài này hình như thật sự không đủ tốt?

Hết chương 2289.
Bình Luận (0)
Comment