“Chẳng lẽ, cách tuyên truyền Bùi thị ta tổng kết ra chỉ là hiểu sai ý, vốn thỏa thuận tổng giám đốc Bùi ký với ta không phải có ý như ta nghĩ?”
Mạnh Sướng thật sự là ngổn ngang trăm mối.
“Ê? Ai gửi tin nhắn cho ta.”
“Không biết ta đang phiền sao?”
“Ê? Kiều Lão Thấp.”
Mạnh Sướng vốn không muốn xem tin nhắn, nhưng thấy người gửi đến là Kiều Lão Thấp thì vẫn mở.
“Game lần này ngươi định làm video sao? Không có ý gì khác, ta chỉ hỏi thôi, đừng đụng hàng.”
Rõ ràng Kiều Lương định làm một video cho “Vĩnh Đọa Luân Hồi”.
Xem xét từ tình hình hiện tại, hệ thống chiến đấu của “Vĩnh Đọa Luân Hồi” đã cập nhật rồi, nội dung cốt lõi cũng lộ ra 7-80% rồi, có thể bắt đầu chuẩn bị tài nguyên video rồi.
Đợi tuần sau cập nhật một phần ba cảnh cuối cùng, trong video lại có nội dung tương ứng, có thể đăng rồi.
Kiều Lương không biết Mạnh Sướng có làm video phân tích dưới danh nghĩa “Điền công tử” không, nên mới hỏi trước, tránh đến lúc đó sẽ bị đụng hàng.
Mạnh Sướng mệt mỏi đáp: “Không định làm video, ngươi cứ tự nhiên.”
Phương án tuyên truyền đổ vỡ rồi, không có hoa hồng rồi, còn làm video khỉ khô!
Trước đó Mạnh Sướng còn bừng bừng ý chí, muốn nghe theo đề nghị của tổng giám đốc Bùi, tạo tài khoản có hình tượng giống như “Kiều Lão Thấp” là “Điền công tử”, tài khoản hot trên mạng có số lượng fans cố định.
Nhưng bây giờ, hắn như trái banh da xì hơi rồi, hoàn toàn không có tinh thần.
Chẳng bao lâu sau Kiều Lương lại gửi tin đến.
“Hiểu rồi, thế nhiệm vụ giải thích lần này cứ giao cho ta.”
“Đúng rồi, còn một chuyện muốn hỏi thăm ngươi.”
“Hình như “Vĩnh Đọa Luân Hồi” không cập nhật theo phương án đã định trước đó, có phải có biến gì không? Sao nội dung cập nhật cuối tháng lại cập nhật vào tuần thứ hai?”
“Vấn đề nội bộ không ăn ý, còn có vài nguyên nhân đặc biệt, đã thay đổi suy nghĩ rồi?”
Rõ ràng Kiều Lương cũng rất tò mò về chuyện này.
Hắn biết, bộ phận Game Đằng Đạt là bộ phận cực kỳ chín chắn, một nhân viên bình thường trong đó cũng không phải dạng vừa.
Làm game với tổng giám đốc Bùi, đã làm nhiều game vậy rồi, dù là đồ ngốc cũng có thể thành nhà thiết kế đại tài nhỉ?
Mấy kiệt tác 3A đầu tư khủng trước đó lại không có vấn đề, mà một DLC nhỏ lại có vấn đề, điều này hơi kỳ lạ.
Mạnh Sướng vốn không muốn nói, dù có nói chuyện này ra thì cũng là lỗi làm việc của mình, hơi mất mặt.
Nhưng nghĩ lại, nói không chừng Kiều Lương có thể giải thích nghi ngờ cho mình thì sao?
Đến giờ Mạnh Sướng vẫn không hiểu vì sao tổng giám đốc Bùi muốn làm loạn kế hoạch tuyên truyền của mình, làm bùng nổ nhiệt độ tích lũy trước dự định.
Tuy Kiều Lương không hiểu marketing, nhưng hắn hiểu về game, cũng hiểu tổng giám đốc Bùi!
Dù sao thì “Vĩnh Đọa Luân Hồi” lần này là dự án game, nói không chừng Kiều Lương có thể nhìn ra được manh mối.
Mạnh Sướng cũng cảm thấy hành động này của mình hơi kiểu sốt ruột tìm cách trị bệnh lung tung, nhưng dù sao chuyện này cũng là chuyện quan trong, hắn rất rất rất muốn biết rốt cuộc chuyện này là sao.
Thế là kể lại chuyện Vu Phi bị đẩy lên thành giám đốc kế hoạch, phương án tuyên truyền của mình, phối hợp với chuyện ất ơ của mình một phen.
Sau khi nghe xong, Kiều Lương tạm thời trầm mặc.
“Thì ra là vậy, ta hiểu rồi.”
“Về phần hàm ý sâu xa của tổng giám đốc Bùi, ta có hai suy nghĩ, nhưng bây giờ vẫn khó chứng thực được. Ta phải suy xét nghiệm chứng nhiều phía mới có thể có đáp án xác thực nhất.”
“Vậy thì ngươi đợi video mới của ta đi!”
Xem tin nhắn của Kiều Lão Thấp xong, Mạnh Sướng thấy ngạc nhiên vô cùng mơ hồ, lại có cảm giác “quả nhiên là vậy’.
Trước đó hắn vẫn luôn ôm suy nghĩ vội tìm thuốc chữa bệnh để kể sơ sơ cho Kiều Lương nghe, không ôm bất kỳ hy vọng nào về việc sau chuyện này có ẩn tình gì không.
Không ngờ Kiều Lương lại phân tích ra được thứ này!
“Có thể đây là cái gọi là ‘người trong cuộc hoang mang, người ngoài cuộc tỏ tường’?”
“Vì lúc đó ta vẫn luôn nghĩ đến chuyện hoa hồng nên không thể suy nghĩ một cách lý trí, khách quan, nên không thể nhìn thấu được hàm ý sâu xa bên trong.”
“Mà Kiều Lương là người ngoài hắn có thể dựa vào phân tích về game và hiểu biết về tổng giám đốc Bùi để, nghĩ đến khả năng mình không phát hiện ra được.”
Mạnh Sướng chắc chắn sẽ không nhận mình ngu hơn Kiều Lương, nói cách khác, hắn không muốn nhận mình ngu hơn bất kỳ ai trên thế giới này.
0
Ngoài tổng giám đốc Bùi thâm sâu khó dò ra.
0
Nhiều vấn đề liên quan đến mình hắn đều không thể không thừa nhận người ngoài cuộc như Kiều Lão Thấp sẽ thấy rõ hơn nhiều.
0
Người thông minh thật sự không nên từ chối lời đề nghị từ người khác.
0
Ngược lại, bọn họ hiểu được năng lực mỗi người có hạn, có khi ở lĩnh vực đặc biệt nào đó vẫn phải cần sự trợ giúp từ người chuyên nghiệp trong lĩnh vực đó.
Suy cho cùng yêu nghiệt hiểu về tất cả lĩnh vực tính kế hoạch tỉ mỉ nhìn xa trông rộng như tổng giám đốc Bùi không thể xem là tối tượng học theo được.
0
Nghĩ thông điểm này Mạnh Sướng cảm thấy trong lòng thoải mái hơn nhiều rồi.
0
Nếu Kiều Lương là một cọng rơm cứu mạng khiến một người rơi vào trong nước Mạnh Sướng có một tia tin tưởng vào cách tuyên truyền Bùi thị mình tổng kết được.
Nói không chừng không phải cách tuyên truyền Bùi thị có vấn đề mà là cách tuyên truyền Bùi thị mình tổng kết thật sự chưa đủ toàn diện?
“Thế… rốt cuộc hàm ý sâu xa của tổng giám đốc Bùi có hai khía cạnh nào? Có thể nói đơn giản không?” Mạnh Sướng không nén được lòng tò mò của mình.
Một lát sau Kiều Lương mới trả lời.
“Bây giờ không nói rõ được, ta về rồi nói rõ ràng.”
“Nhưng ta có thể nói sơ sơ: Một là trải nghiệm tổng thể quá trình game mang đến cho người chơi, ngoài ra là quan hệ giữa sản phẩm và marketing. Nhưng chung quy hai điểm này có thể là một chuyện đồng nhất.”
Mạnh Sướng suy nghĩ kỹ càng về lời của Kiều Lão Thấp.
Nhưng vẫn không có đầu mối gì, nhưng rõ ràng theo Kiều Lão Thấp thấy, lần này tổng giám Bùi can thiệp trực tiếp vào phương án tuyên truyền có liên quan đến Mạnh Sướng.