Mã Dương có thể vừa để tâm tới quán cà phê internet Netfish, Takeaway Netfish, vừa chăm chỉ lên lớp nghe giảng, tuy không chắc lúc thi điểm có cao không nhưng qua môn thì không thành vấn đề.
Chỉ có thể nói, lăn lộn cũng là một khả năng rất mạnh mẽ.
Đến giờ, thân phận của Bùi Khiêm vẫn chưa bị lộ. Tuy hắn rất ít về ký túc xá, bình thường cũng chẳng gặp ai nhưng sinh viên kiểu này trong trường rất nhiều nên cũng không đáng ngạc nhiên.
Trong trường chỉ có mình Mã Dương biết chuyện nhưng miệng hắn rất kín, cũng không có bạn học nào cố ý truy hỏi.
Mỗi lần Bùi Khiêm đến lớp đều về phòng trọ thay trang phục thường ngày nên cũng không ai nghi ngờ.
Còn quần áo trên người Mã Dương thì càng ngày càng đắt, các thiết bị kỹ thuật số cũng càng lúc càng cao cấp khiến nhiều bạn trong lớp nghĩ không biết có phải gần đây nhà hắn được đền bù hay không.
Có Mã Dương thu hút sự chú ý thay mình, Bùi Khiêm cũng vui vẻ làm một sinh viên bình thường trong trường.
Đương nhiên Bùi Khiêm cũng biết chuyện này giống như việc giấu cha mẹ vậy, chẳng giấu được bao lâu đâu nhưng giờ hắn không cần thiết phải công khai nên tiếp xúc với mọi người bằng thân phận người bình thường cũng tốt mà.
Có điều sắp thi cuối kỳ rồi, Bùi Khiêm vừa ôn tập vừa phải để ý đến chuyện công ty, hắn cảm thấy mình rất vất cả.
Trong lớp tự học.
Bùi Khiêm ép mình phải học thuộc vở ghi hắn mượn để chép lại, thỉnh thoảng cầm điện thoại lên xem.
Tuy bản thân hắn không thể chú ý đến tin tức trên mạng 24/7 nhưng hắn có thể bảo Lữ Minh Lượng sắp xếp những thông tin quan trọng rồi báo lại với hắn bất cứ lúc nào.
"Tổng giám đốc Bùi, Trò Chơi Thời Gian đưa tin về mấy bản cập nhập game của chúng ta, khen chúng ta là một công ty game nội địa có tâm, gây được tiếng vang không tồi!"
Bùi Khiêm nhìn điện thoại rồi đặt xuống.
Trò Chơi Thời Gian chính là truyền thông game đưa tin về Đằng Đạt sớm nhất. Mấy tin ké fame kiểu này là chuyện trong dự liệu rồi, cũng chẳng ảnh hưởng quá lớn.
"Tổng giám đốc Bùi, tin chúng ta cập nhật game lên hot search Weibo rồi, rất nhiều người chơi sôi nổi bàn tán!"
Đây cũng không phải vấn đề gì to tát. Thứ như hotsearch đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, dùng tiền là mua được nên không phải lo.
"Tổng giám đốc Bùi, nghe nói trong chợ đen, tài khoản có Barret Destroy đã bị hét giá đến hai nghìn đồng rồi…"
Cái quỷ gì vậy, giờ đã là cuối tháng, sắp đến ngày 500 khẩu được mở bán vào đầu tháng sau rồi còn gì, mọi người vội vàng làm chi…
À cũng đúng, chắc tháng sau cũng không mua được, giờ mua acc có thể sướng mười ngày liền.
Vậy mọi người mua đi, dù sao đã bảo giới hạn 500 là 500, thêm một khẩu cũng không được.
"Tổng giám đốc Bùi, Ailidao mở một khu riêng cho game của chúng ta!"
"Tổng giám đốc Bùi, có một người chế tác trò chơi mắng chúng ta làm rối loạn trật tự thị trường trên Weibo nên đang bị người chơi chửi cho!"
"Tổng giám đốc Bùi, nền tảng chính thức ESRO tạo một topic riêng về mấy tựa game của chúng ta, đẩy lên vị trí đề cử trên trang đầu, phỏng chừng mấy ngày tới lượng tiêu thụ game và lượng tiêu thụ bản cập nhật của chúng ta sẽ có xu hướng tăng rõ rệt!"
Đọc được tin này, tay Bùi Khiêm thoáng run lên.
Nền tảng chính thức lại gây chuyện!
Lần trước đề cử "Người Chế Tác Trò Chơi" lên trang đầu đã khiến Bùi Khiêm không thể chấp nhận nổi rồi.
Kết quả lần này lại chuyển sang tất cả các game cùng lên trang đầu?
Bình tĩnh, bình tĩnh…
Bùi Khiêm hít sâu mấy hơi để lấy lại bình tĩnh.
Rút kinh nghiệm từ lần trước, tuy hiệu quả đề cử trang đầu quả thật không tồi nhưng mức tăng trưởng vẫn nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được.
Bùi Khiêm vẫn còn cơ hội tiêu tiền đột xuất, với lại giờ lên đề cử chắc doanh thu tuần sau sẽ chưa tăng vọt đâu. Trước khi doanh thu tuần sau nữa bùng nổ thì cũng kết toán xong rồi, chắc không thành vấn đề.
"Tổng giám đốc Bùi, với lại nền tảng chính thức nghĩ công ty chúng ta là tấm gương trong ngành game nên quyết định ra sức giúp đỡ và ủng hộ chúng ta!"
Bùi Khiêm sững sờ.
Ra sức giúp đỡ và ủng hộ?
Cứ cách dăm ba hôm lại đề cử trang đầu miễn phí là đủ lắm rồi, có mấy công ty game được đối xử vậy đâu?
Còn ra sức giúp đỡ và ủng hộ kiểu gì nữa đây?
"Tổng giám đốc Bùi, nền tảng chính thức đã nâng cấp cho công ty chúng ta rồi. Nhằm khuyến khích chúng ta có thêm vốn để chế tác game, nền tảng quyết định sửa đổi tỷ lệ phân chia giữa nền tảng với chúng ta từ 50-50 thành 30-70, chúng ta 70!"
"Đây thường là đãi ngộ đặc biệt dành cho những công ty game rất lớn, rất có tiếng nói hoặc danh tiếng rất tốt, được nêu danh như tấm gương điển hình, điều này chứng tỏ nền tảng chính thức đánh giá rất cao game của chúng ta!"
"Nghe nói tỷ lệ phân chia cao nhất có thể lên tới 10-90. Tổng giám đốc Bùi, chắc chắn chúng ta sẽ tiếp tục cố gắng!"
Tay Bùi Khiêm run lên, điện thoại "bộp" một cái rơi xuống bàn.
Toang mẹ rồi!
Chẳng phải từ 50-50 thành 30-70 tức là sau này mỗi tháng không cần làm gì mà tất cả các game vẫn được tăng thêm 20% doanh thu sao?
Một tháng có thể kiếm được khoảng ba triệu rưỡi như "Pháo Đài Trên Biển" thì tăng thêm 20% là một triệu ba một triệu tư rồi còn gì!
Nói cách khác, còn một tuần nữa là đến hạn kết toán, một tuần này dù không tính đến doanh thu của bản cập nhập thì doanh thu tất cả các game cũng tăng thêm 20% so với tuần bình thường, ít nhất cũng phải tăng thêm sáu bảy trăm nghìn!
Cộng thêm doanh thu bản cập nhập…
Bùi Khiêm sững sờ.
Hắn đoán được game sẽ lãi, cũng đoán được sương sương lượng tiêu thụ của bản cập nhập. Vốn dĩ mấy lợi nhuận này đều nằm trong dự tính của hắn nhưng nền tảng chính thức lại nhúng tay vào làm đảo lộn kế hoạch của hắn!
Công ty khác mà biết tin này chắc chắn sẽ ăn mừng thỏa thích nhưng giờ Bùi Khiêm lại như kiến trên chảo nóng.
Nếu không chú ý đến điều này thì có khả năng sẽ không tiêu hết tiền mất!
Dù sao một tuần trước kết toán không thể bỏ tiền nghiên cứu phát triển sản phẩm mới, chỉ có thể dựa vào các khoản chi đột xuất như phát tiền thưởng vân vân... nên không tiêu nhanh được.