Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2392 - Chương 2392. Thì Ra Ta Hiểu Lầm Tổng Giám Đốc Bùi! (2)

Chương 2392. Thì ra ta hiểu lầm tổng giám đốc Bùi! (2)
Chương 2392. Thì ra ta hiểu lầm tổng giám đốc Bùi! (2)

Chưa kể, hệ thống chiến đấu của “Vĩnh Đọa Luân Hồi” là một phần không thể tách rời của trải nghiệm game. Vậy giấu nó không cho người chơi xem để làm gì?

Cách thức cập nhật mới hợp lý hơn nhiều.

Một phần nội dung nhỏ được ra mắt trước để người chơi hồi tưởng lại hệ thống chiến đấu của “Quay Đầu Là Bờ” trong vòng một tuần;

Cập nhật hệ thống chiến đấu mới của “Vĩnh Đọa Luân Hồi” cũng có thể mang đến bất ngờ cho người chơi;

Cho phép người chơi dùng hệ thống chiến đấu mới vượt qua phần lớn nội dung của game, vừa không lãng phí thời gian của người chơi, vừa đảm bảo trải nghiệm của người chơi tốt nhất có thể.

Sau khi giới thiệu xong bản chất khác nhau của hai kế hoạch, Kiều Lão Thấp tiến hành tổng kết ngắn gọn.

“Tóm lại, hai kế hoạch này khác nhau ở chỗ, rốt cuộc hy sinh trải nghiệm game của người chơi cho nhiệt độ, hay là hy sinh nhiệt độ cho trải nghiệm game của người chơi?”

“Có người sẽ lựa chọn cái trước, nhưng tổng giám đốc Bùi tất nhiên sẽ lựa chọn cái sau.”

“Tổng giám đốc Bùi đúng là đại thần marketing. Chúng ta có thể nhìn ra từ rất nhiều trường hợp marketing rằng hắn có thiên phú tuyệt vời ở phương diện marketing.”

“Nhưng sự việc lần này càng khẳng định một điều: Tuy tổng giám đốc Bùi hiểu và giỏi về marketing, nhưng hắn không ỷ lại vào marketing và marketing mù quáng.”

“Đối với hắn, cho dù một kế hoạch marketing có thể mang đến rất nhiều nhiệt độ nhưng không thể mang đến trải nghiệm tốt nhất cho người dùng, vậy thì nó sẽ bị loại bỏ một cách quyết đoán.”

“Người dùng hoặc người chơi vĩnh viễn được ưu tiên hàng đầu.”

...

Nghe đến đó, Mạnh Sướng cảm giác đầu mình có một tia sét lóe lên, xua tan tất cả hoang mang trước kia của hắn.

Thì ra có chuyện như vậy?!

Hắn nhớ lại câu hỏi của tổng giám đốc Bùi dành cho mình: “Chính ngươi ngẫm lại cẩn thận. Kế hoạch tuyên truyền này có phù hợp không?”

Mạnh Sướng đứng dậy, vừa bước nhanh trong phòng vừa tự hỏi. Hắn phát hiện rất nhiều manh mối có liên hệ với nhau.

Chẳng trách lúc ấy tổng giám đốc Bùi có vẻ không vui lắm, vì kế hoạch của ta đi chệch hướng hoàn toàn!

Sau kế hoạch tuyên truyền cho nền tảng game Triều Lộ, ta cảm thấy mình đã nắm giữ cách tuyên truyền Bùi thị. Xét từ thái độ vui sướng của tổng giám đốc Bùi, hắn hẳn cũng cho là vậy.

Nhưng kế hoạch tuyên truyền “Vĩnh Đọa Luân Hồi” bị ta làm hỏng, lập tức bại lộ sự thật rằng ta căn bản không hiểu cách tuyên truyền Bùi thị.

Ta chỉ thấy một ít bề mặt đã tự cho rằng mình đã hiểu. Sự tự tin mà ta thể hiện và thành công ngoài ý muốn khiến tổng giám đốc Bùi đánh giá cao năng lực của ta, nên sau khi ta phạm phải sai lầm nghiêm trọng này, tổng giám đốc Bùi mới tức giận như vậy!

Một mặt là vì tổng giám đốc Bùi phải đích thân ra tay giải quyết mớ hỗn độn thay ta, mặt khác cũng là vì tổng giám đốc Bùi vô cùng thất vọng với ta...

Ta ngốc quá!

tổng giám đốc Bùi đã ra tay được hơn hai tuần, mà ta lại còn chưa hiểu thấu suy nghĩ sâu xa của hắn, thậm chí còn hiểu lầm và hoài nghi hắn, mãi cho đến khi Kiều Lão Thấp ra video, ta mới nhận thức được vấn đề mấu chốt...

Mạnh Sướng hoàn toàn hiểu rõ vấn đề trong kế hoạch của mình. Đó chính là hắn vận dụng cách tuyên truyền Bùi thị quá mức giáo điều để chế tạo nhiệt độ, mà rời bỏ hoàn toàn cốt lõi và mục đích ban đầu của cách tuyên truyền Bùi thị!

Hành vi này giống như hắn đọc “Cửu Âm Chân Kinh” kiểu cắt câu lấy nghĩa, kết quả nghĩ ra “Cửu Âm Bạch Cốt Trảo”, còn tự cho rằng môn võ công này rất mạnh và gật gù đắc chí.

Hắn hoàn toàn không biết “Cửu Âm Chân Kinh” chân chính là một môn võ học cực kỳ cao thâm và cực kỳ đứng đắn, nguyên nhân luyện thành tà công chủ yếu là trong quá trình nghiên cứu nó, bản thân đi chệch hướng.

Lúc trước, Mạnh Sướng vẫn luôn cảm thấy không phục, khổ sở vì bản thân mất hoa hồng.

Nhưng hiện tại xem ra hắn chẳng oan chút nào, vì tổn thất của tổng giám đốc Bùi còn lớn hơn của mình nữa!

“Vĩnh Đọa Luân Hồi” là một dự án có thể thu về cả danh tiếng và lãi lời, là một game hay có thể ghi vào lịch sử phát triển của game hành động trong nước, mà nhóm người chơi đầu tiên trải nghiệm game lại suýt nữa bị lĩnh hội sai lầm cách tuyên truyền Bùi thị của mình làm hỏng, và suýt nữa hoen ố hình tượng huy hoàng của game Đằng Đạt...

Hắn phạm sai lầm lớn như vậy mà chỉ bị trừ hoa hồng một tháng thì có quá mức không?

Không hề quá đáng chút nào, thậm chí nó còn hơi quá nhân từ.

Mạnh Sướng đã lĩnh hội sâu sắc sai lầm của mình. Oán trách đối với tổng giám đốc Bùi và sự đau lòng vì mất hoa hồng cũng tan thành mây khói.

“Có vẻ khoảng cách ta nắm giữa cách tuyên truyền Bùi thị còn rất xa. Ta còn phải nỗ lực hơn nữa!”

“Hơn nữa, nếu thủ pháp ‘dương – âm – dương’ mà ta tổng kết ra là ‘thuật’, là ‘chiêu thức’, vậy thì triết lý lấy người dùng làm gốc, lấy người chơi làm gốc, làm chất lượng sản phẩm làm gốc trước sau như một của tổng giám đốc Bùi chính là ‘đạo’, là ‘nội công’.”

“Ta đã sai khi lý giải đơn thuần chiêu thức thành toàn bộ ‘cách tuyên truyền Bùi thị’. Điều này rõ ràng là sai lầm. Chỉ khi kết hợp ‘thuật’ và ‘đạo’, ‘chiêu thức’ và ‘nội công’ với nhau mới là cách tuyên truyền Bùi thị hoàn chỉnh, mới là thủ đoạn tuyên truyền mà tổng giám đốc Bùi hy vọng ta nắm giữ...”

Tâm trạng của Mạnh Sướng quay ngược 180 độ.

Hắn đột nhiên hoàn toàn không quan tâm tới trích phần trăm tháng này nữa.

Bởi vì thứ hắn nhận được từ trên người tổng giám đốc Bùi, là vô giá!

“Cách tuyên truyền Bùi thị” hoàn chỉnh, tuyệt đối không phải là thứ chỉ cần dùng mấy chục nghìn đồng đã có thể đánh giá.

Nghĩ tới đây, Mạnh Sướng thấy nhẹ nhõm lại, tiếp tục xem nội dung ở nửa phần sau video của Kiều Lão Thấp.

...

“Điều thứ hai, chúng ta quay lại game ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’, nói tới tinh thần cốt lõi khác biệt giữa nó với ‘Quay Đầu Là Bờ’.”

“Có người nói, ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’ đã mất đi trải nghiệm đấu tranh trong biển khổ như ‘Quay Đầu Là Bờ’, hơn nữa hệ thống chiến đấu phức tạp này khiến trải nghiệm của những người chơi khác nhau phân hóa thành hai cực, dẫn tới mất đi mùi vị đó.”

Hết chương 2392.
Bình Luận (0)
Comment