Việc các khu vực lớn khác trên thế giới phản ứng chậm một chút còn có thể hiểu được, dù sao quần thể người chơi IOI ở những khu vực này không ít, bản thân hoạt động này thiên hướng IOI, độ dao động của số liệu sẽ không quá rõ ràng, lỗ hổng này không nghiêm trọng lắm.
Nó không đáng để sửa hoạt động, đăng thông báo, thậm chí làm trái hợp đồng, tự vả mặt vì một lỗ hổng như vậy.
Nhưng trong nước lại khác.
Vốn dĩ đã không còn nhiều người chơi, ao cá bị người chơi GOG điên cuồng oanh tạc một trận, nhóm người chơi IOI trung thành nhất cuối cùng cũng bị lôi kéo đăng ký tài khoản GOG...
Hắn còn có thể ngồi được sao?
Bùi Khiêm sắp ngồi không yên.
Vì thế, Bùi Khiêm ngồi trong văn phòng và hoài nghi cuộc sống. Hắn hoàn toàn không hiểu được Eric và Triệu Húc Minh đang làm gì.
Hắn rất muốn gọi điện thoại để hỏi, nhưng lại sợ Eric hiểu lầm.
Việc gọi điện thoại vào thời khắc mấu chốt này sẽ khó tránh khỏi khiến người khác cảm thấy hắn đang chế giễu, cưỡi lên mặt...
Vì thế, Bùi Khiêm vẫn cố gắng không gọi.
Sự kiện lần này còn chưa kết thúc. Tuy kỳ nghỉ dài hạn là giai đoạn cao điểm của nó, nhưng để kéo dài hiệu quả lâu hơn, phía IOI đã ấn định thời gian diễn ra sự kiện là hai tuần. Nói cách khác, cho đến hết tuần này, rất nhiều người chơi mới có thể nhận được phần thưởng cuối cùng.
Mục tiêu ban đầu là để người chơi GOG tạo thành thói quen đăng nhập IOI để chơi game hàng ngày và đạt được hiệu ứng tốt hơn.
Nhưng nhìn vào hiện tại... e là kết quả rất khó nói.
Bùi Khiêm cũng không có biện pháp nào tốt hơn, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó.
Dù sao tổng giám đốc Bùi cũng rất bận với một đống công việc trong tay, hắn không thể ngày nào cũng không làm gì, chỉ nhìn chằm chằm sự kiện của IOI và suy đoán lung tung phải không?
Ta đã phối hợp với các ngươi đến thế rồi mà nếu các ngươi còn làm hỏng việc, vì thì tổng giám đốc Bùi chỉ có thể tỏ vẻ: Hết cứu, chờ chết đi!
Tạm thời đặt sự kiện “Chư Thần Huyễn Tưởng” sang một bên, Bùi Khiêm ổn định tâm trạng rồi xem số liệu chính thức của “Quay Đầu Là Bờ”.
Rốt cuộc!
Doanh số tháng trước của “Quay Đầu Là Bờ” đã giảm xuống một cách khó khăn, vừa vặn cán mốc giá trị tới hạn mà hệ thống có thể quy định: Giảm doanh thu nửa tháng sau xuống một phần năm!
“May quá, may quá, mục tiêu cơ bản cuối cùng cũng đạt được!”
Bùi Khiêm không khỏi thở dài một cái.
Vốn dĩ xác suất thành công của kế hoạch này rất cao. “Vĩnh Đọa Luân Hồi” hấp dẫn sự chú ý của người chơi, rất nhiều người chơi chưa từng chơi hoặc chuẩn bị mua “Quay Đầu Là Bờ” cũng tạm thời lựa chọn chờ đợi. Bọn họ tạm thời từ bỏ suy nghĩ mua “Quay Đầu Là Bờ” và định mua “Vĩnh Đọa Luân Hồi” trước để trải nghiệm, dù sao giá bán của hai cái tồn tại sự chênh lệch rất lớn.
Nhưng hắn không ngờ rằng cách diễn giải của Kiều Lão Thấp lại biến “Vĩnh Đọa Luân Hồi” và “Quay Đầu Là Bờ” thành sự kết hợp hoàn hảo!
Dù sao mấy cụm từ linh tinh như “hai mặt một thể”, “DLC hoàn hảo” vừa xuất hiện, các người chơi cảm thấy chỉ mua “Vĩnh Đọa Luân Hồi” mà không mua “Quay Đầu Là Bờ” chính là đang phí phạm của trời.
Vì thế, vào tuần cuối cùng của tháng trước, doanh số của “Quay Đầu Là Bờ” lại tăng mạnh, đến mức Bùi Khiêm run rẩy trong lòng.
May quá, hiện tại đã có kết quả, suýt chút nữa là Bùi Khiêm phải rơi vào vực sâu vạn kiếp bất phục.
Nếu doanh số tháng trước không giảm thì tháng này cũng không thể giảm được. Vậy thì mong muốn “Quay Đầu Là Bờ” miễn phí e là rất xa, hắn căn bản không biết phải chờ đến năm tháng nào.
Đương nhiên, hiện tại muốn “Quay Đầu Là Bờ” miễn phí cũng không phải chỉ sửa giá cả là xong việc.
Một mặt, hắn phải làm đơn nộp lên nền tảng chính thức, mặt khác, hắn cũng phải làm tốt công việc xoa dịu người chơi.
Đơn xin miễn phí được thông qua rất dễ dàng, dù sao mục tiêu hàng đầu của nền tảng chính thức không phải kiếm tiền mà để xúc tiến sự phát triển tốt đẹp của toàn bộ ngành sản xuất. Sau khi miễn phí, một game chất lượng cao tự nhiên sẽ có lợi hơn trong việc mở rộng.
Mấu chốt là xoa dịu người chơi.
Một đống người chơi vừa mới bị Kiều Lão Thấp lừa gạt mua trọn gói “Vĩnh Đọa Luân Hồi” và “Quay Đầu Là Bờ”, nhưng mua chưa được hai người thì “Quay Đầu Là Bờ” lại miễn phí, ai mà chịu được?
Với tư cách là một người hiểu lý lẽ, Bùi Khiêm chắc chắn phải tìm mọi cách để hoàn lại số tiền này mới được, nhất định không lấy thêm một xu một hào nào của người chơi!
Sau khi nghĩ ra phương hướng đại khái, Bùi Khiêm chuẩn bị gọi Vu Phi đến văn phòng của mình để nói ngắn gọn về vấn đề này.
Nhưng nghĩ lại, hắn vẫn quyết định tự mình đi bộ phận game một chuyến.
Bởi vì hắn tìm Vu Phi không chỉ có một vấn đề này.
...
Vài phút sau, Vu Phi đi theo tổng giám đốc Bùi vào phòng họp.
Trong khoảng thời gian này, Vu Phi vẫn bấm đốt ngón tay tính từng ngày xem khi nào Hồ Hiển Bân trở về.
Thấy một tháng nữa đã trôi qua, mọi chuyện bên căn cứ đặc huấn hẳn đã tiến vào kết thúc, cho dù Hồ Hiển Bân cần phải về nhà dọn dẹp và nghỉ ngơi mấy ngày thì hắn cũng phải trở về rồi chứ?
Đương nhiên, trong kỳ nghỉ dài hạn này, những người phụ trách lớp đặc huấn cũng được nghỉ, hắn lại có thể nhìn thấy bọn họ sôi nổi trong nhóm người phụ trách.
Nhưng hắn cũng không biết vì sao tất cả những người phụ trách tham gia lớp đặc huấn đều giữ kín như bưng với lần đặc huấn này, không hề lộ ra bất kỳ tin tức quan trọng nào và hắn không thể hỏi thăm được cái gì.
Vu Phi ngẫm nghĩ, nếu mọi người đều không muốn nói nhiều, vậy thì tốt nhất là hắn đừng hỏi trước.
Dù sao đợi Hồ Hiển Bân trở lại và bàn giao công việc sau khi kết thúc đặc huấn, hắn lại hỏi thăm hai câu cũng chưa muộn.
Trong khoảng thời gian này, Vu Phi vẫn luôn nghiêm túc học hỏi kiến thức về thiết kế game và đọc bản thảo thiết kế, đồng thời sắp xếp công việc tiếp theo cho “Vĩnh Đọa Luân Hồi”.
Ví dụ, sửa lỗi, điều chỉnh nội dung game, tinh chỉnh nội dung cốt truyện, vân vân.