Bùi Khiêm tra cứu thông tin về "Lâm Vãn" nhưng chẳng tra được thông tin hữu dụng nào cả.
Nhưng càng nghĩ càng thấy sai sai!
Lúc trước ấn tượng của Bùi Khiêm với Lâm Vãn là lúc nàng mới đến phỏng vấn, trợ lý Tân có nói nàng mặc quần áo trị giá mấy trăm nghìn, trông giống ngốc bạch ngọt không có kinh nghiệm làm việc với va vấp xã hội. Nguyên tắc của Bùi Khiêm vốn là thêm một nhân viên cũng không nhiều, bớt một nhân viên cũng chẳng ít nên đã nhận nàng vào.
Sau này vì Lâm Vãn từng làm việc ở phòng làm việc Thiên Hỏa nên nàng phụ trách liên hệ với một vài người chơi game FPS lâu năm, khách quan mà nói nàng đã tạo nên làn sóng quảng bá đầu tiên cho "Pháo Đài Trên Biển".
Nhưng chuyện này vẫn chưa khơi dậy được sự cảnh giác của Bùi Khiêm, dù sao bất kì ai từng phụ trách hạng mục này đều có thể liên lạc được với những người chơi đó. Bùi Khiêm cũng cảm thấy thân phận của Lâm Vãn hơi đặc biệt, hắn còn tưởng nàng chỉ là một rich kid bình thường.
Sau này Lâm Vãn phụ trách một vài công việc đơn giản trong công ty, nàng nghiêm túc cẩn thận, không hay để lộ cảm xúc cũng chưa từng biểu hiện quá xuất sắc nên Bùi Khiêm không chú ý đến nàng.
Nhưng giờ Bùi Khiêm nhận ra hình như mình đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng.
Rich kid cũng có this có that...
Một vài rich kid chỉ có gia cảnh hơi giàu thôi, một số khác chỉ cần một cuộc điện thoại cũng có thể giảm cho Bùi Khiêm mấy trăm nghìn tiền thuê văn phòng hàng tháng...
Bùi Khiêm hơi hoảng hốt.
Có nội gián!
Hơn nữa còn ẩn nấp được mấy tháng rồi mà hắn không hề phát hiện ra!!!
Làm sao đây?
Xử lý thế nào đây?
Bùi Khiêm suy đi tính lại nhưng vẫn chẳng chút manh mối.
Khổ quá mà!
"Bình tĩnh, hiện tại mình không có đầu mối chủ yếu là vì mình không hiểu rõ về nàng."
"Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, không phải vô duyên vô cớ Lâm Vãn lại chạy đến chỗ mình làm thuê, đằng sau chuyện này chắc chắn có nguyên nhân gì đó."
"Nếu làm rõ được điều này có khi lại có thể khiến nàng nghĩ thông rồi trở về kế thừa gia sản trăm triệu ấy nhỉ?"
"Cho dù không thể thì ít nhất cũng có thể thu thập được một số thông tin hữu ích..."
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm quyết định gọi điện thoại cho Chu Mộ Nham của phòng làm việc Thiên Hỏa.
Chắc chắn hắn biết được điều gì đó!
"Tổng giám đốc Bùi có gì chỉ giáo..."
Giọng của Chu Mộ Nham trong điện thoại thoáng lộ vẻ uể oải.
Từ lần tạm biệt tại Dương thành cuối năm trước, Bùi Khiêm với Chu Mộ Nham không liên lạc nữa.
Chủ yếu là do thành tích của hai tựa game "Pháo Đài Trên Biển" và "Vết Đạn" cách biệt quá xa khiến mối quan hệ vốn đã mong manh của hai người càng thêm mong manh.
"Pháo Đài Trên Biển" vô cùng xứng đáng trở thành sản phẩm game FPS đứng đầu trong nước, có được lượng người dùng khổng lồ, hơn nữa vẫn đang không ngừng phát triển. Các đối thủ cạnh tranh sớm đã biến những tựa game FPS nội địa khác thành "Kế Hoạch Chống Khủng Bố" rồi.
Còn "Vết Đạn" thì sau giai đoạn đầu tuyên truyền rầm rộ, độ hot bắt đầu giảm dần. Tuy trước mắt game này vẫn duy trì hoạt động ổn định còn thu được lợi nhuận nhưng hiển nhiên còn lâu mới đạt được mục tiêu và kỳ vọng của Chu Mộ Nham, càng ngày nó càng kém xa "Pháo Đài Trên Biển".
Ý tưởng thiết kế của hai game này khác biệt rất lớn. Lúc Đằng Đạt đến phòng làm việc Thiên Hỏa khảo sát, Chu Mộ Nham còn từng hết sức kiêu ngạo chia sẻ với mọi người ý tưởng về "Vết Đạn".
Lúc đó Chu Mộ Nham tràn đầy tự tin.
Còn Bùi Khiêm ngồi dưới sân khấu vừa cười mỉm vừa gật gù, trong mắt ngập tràn tán thưởng.
Nhưng giờ Chu Mộ Nham biết rồi, tổng giám đốc Bùi toàn diễn thôi!
Giai đoạn đầu khi "Pháo Đài Trên Biển" mới ra mắt, Chu Mộ Nham còn hơi xem thường nhưng sau khi số liệu của nó không ngừng bùng nổ, lúc đó Chu Mộ Nham mới ý thức được tình hình sai sai.
Điều tra sơ lược là có thể phát hiện việc nghiên cứu "Pháo Đài Trên Biển" gần như cùng lúc với "Vết Đạn". Lúc Đằng Đạt đến phòng làm việc Thiên Hoả khảo sát, "Pháo Đài Trên Biển" sớm đã nghiên cứu được kha khá rồi!
Chu Mộ Nham bỗng cảm thấy tâm can lạnh lẽo.
Tổng giám đốc Bùi đã nhìn ra được vấn đề của "Vết Đạn" nhưng vẫn ở dưới sân khấu gật gù, giả bộ như không có chuyện gì xảy ra.
Quá mưu mô!
Cho nên từ đó về sau, Bùi Khiêm không chủ động liên lạc với Chu Mộ Nham nữa. Chủ yếu là hắn sợ Chu Mộ Nham hiểu lầm mình đang khoe khoang;
Còn Chu Mộ Nham càng không chủ động liên lạc với Bùi Khiêm, thế mất mặt lắm...
Vậy nên mãi tới giờ, hai người mới liên lạc lại.
Về phần tại sao Chu Mộ Nham lại nhận điện thoại.
Hết cách rồi, hắn vẫn phải cho tổng giám đốc Bùi chút thể diện chứ.
Dù sao hiện tại Đằng Đạt cũng đã được chính phủ nêu tên biểu dương. Đều lăn lộn trong cùng một ngành, Chu Mộ Nham không thể cố ý gây thù chuốc oán với tổng giám đốc Bùi được.
Chỉ là lúc nhận cuộc gọi này, ít nhiều hắn cũng có chút không cam tâm tình nguyện.
Bùi Khiêm có thể cảm nhận được oán hận của Chu Mộ Nham, hắn sợ mình đã nói sai câu nào đó kích thích đến tâm hồn nhỏ bé yếu đuối của người ta nên vội vàng nói ngắn gọn súc tích, vào thẳng vấn đề.
"Mạo muội làm phiền Tổng giám đốc Chu. Chủ yếu là ta muốn hỏi một chuyện, ngươi... biết thân phận của Lâm Vãn không?"
Chu Mộ Nham thoáng sửng sốt.
Đương nhiên hắn biết rõ thân phận của Lâm Vãn rồi. Ngày thứ hai Lâm Vãn vào làm việc tại phòng làm việc Thiên Hỏa, văn phòng tổng giám đốc Thần Hoa đã trực tiếp gọi điện thoại đến chỗ Chu Mộ Nham.
Nếu hắn nhớ không lầm thì Lâm Vãn đã làm ở Đằng Đạt được mấy tháng rồi.
Lẽ nào đến giờ tổng giám đốc Bùi còn không biết thân phận của Lâm Vãn?
Vô lý vậy?
Chu Mộ Nham hơi sửng sốt, hắn hỏi ngược lại: "Lẽ nào tổng giám đốc Bùi không biết sao?"
Lòng Bùi Khiêm càng lạnh hơn.
Chu Mộ Nham nói như vậy rõ ràng là mặc định thân phận Lâm Vãn không tầm thường!
Bùi Khiêm khẽ ho hai tiếng: "Thật không giấu gì tổng giám đốc Chu, giờ ta đang gặp một vài vấn đề, mong ngươi có thể giúp đỡ. Chắc chắn ta sẽ cảm kích không thôi!"