Trước kia Triệu Húc Minh còn cho rằng, những người phụ trách của cách bộ phận Đằng Đạt đều là con rối của tổng giám đốc Bùi, tổng giám đốc bùi muốn bọn họ làm gì, bọn họ phải làm cái đó.
Nhưng mà bây giờ xem lại, căn bản không phải chuyện gì.
Những lúc tổng giám đốc Bùi có yêu cần, bọn họ đích thực là con rối, nhưng mà kiểu tình huống như này rất ít khi gặp trong công việc thường ngày, đôi lúc khoảng một hay hai tháng tổng giám đốc Bùi đưa ra hai ba cái yêu cầu, đôi lúc liên tiếp nửa năm trời cũng không có bất kỳ yêu cầu gì.
Trong những lúc không có yêu cầu, hoàn toàn do người phụ trách tự mình thực hiện!
Có một số hoạt động nhắm vào IOI căn bản đó không phải là chủ ý của tổng giám đốc Bùi, toàn bộ đều là ý tưởng của chính Mẫn Tĩnh Siêu.
Tất nhiên, hai loại mô hình này đều có lợi và hại.
Giống như mô hình kia của tập đoàn Long Vũ, tuy rằng hiệu xuất rất thấp, nhưng mà ưu điểm mạnh nhất là rất khó sai sót vi phạm đến chết người, hơn nữa khi xảy ra vấn đề thì mọi người đều không cần phải chịu trách nhiệm, suy cho cùng vì được thẩm duyệt qua tầng tầng lớp lớp.
Nói cách khác, mục tiêu không phải là làm việc đến mức tốt nhất, mà là làm đến mức không tệ nhất.
Nhưng mà mô hình này của Đằng Đạt, hễ một khi xảy ra vấn đề, vậy thì vấn đề đó rất lớn, người phụ trách gánh hết.
Cũng có nghĩa là, lòng can đảm cần có lớn hơn rất nhiều so với tập đoàn Long Vũ.
Nhưng mà sự thú vị lớn nhất của kiểu mô hình này là hiệu quả cao, hơn nữa phương án sẽ không bị sửa đổi tùm lum!
Chỉ cần người phụ trách cho rằng việc đó buộc phải làm, thì có thể tập hợp lực lượng của cả bộ phận để hoàn thành tốt nhất.
Triệu Húc Minh không khỏi cảm kích, cũng chả trách khi so sánh tổ chức sự kiện của IOI và GOG, luôn bị đánh đến mức chao đảo.
Võ thuật duy nhất trên thế giới không thể bị đánh bại là tốc độ!
Khi IOI bên tập đoàn Long Vũ còn đang chạy lưu trình, sự kiện của GOG sớm đã chuẩn bị xong rồi, mọi người chỉ chờ hành động, giữa hiệu suất và tốc độ hoàn toàn không phải cùng chung một khái niệm!
Eric gật gật đầu: “Thật ra, loại cơ cấu này của Đằng Đạt có thể phát huy tối đa năng lực của người phụ trách, hơn nữa trong lúc đối phó với một số doanh nghiệp “mang mầm bệnh lớn”, luôn luôn tạo ra hiệu quả diệu kỳ.”
“Trước mắt là giai đoạn đánh giáp lá cà giữa GOG và IOI, không có gì lạ khi cơ cấu như vậy có thể bất khả chiến bại.”
Triệu Húc Minh phàn nàn rằng: “Đạo lý này không sai, nhưng mà chẳng lẽ không phải nên cho chúng ta thêm một ít thời gian để bàn giao sao?”
“Người phụ trách gánh vác trách nhiệm nặng nề như vậy, cuối cùng phải bàn giao xong công việc trong vòng ba ngày, đây không phải là đang đợi chúng ta phạm sai lầm sao?”
Là một người có thói quen hay đổ thừa, trời sinh tính dè dặt, Triệu Húc Minh nhạy bén cảm nhận rõ trên vai mình đang gánh trọng trách lớn lao.
Dường như nỗi oan ức treo trên đầu bất cứ lúc nào. Không cẩn thận bị giam lại liền giam giữ hắn một cách nghiêm ngặt.
Điều này đã khiến cho hắn cảm thấy vô cùng nguy hại.
Eric lắc lắc đầu: “Ta cảm thấy ngược lại, tổng giám đốc Bùi sắp xếp như vậy chắc chắn không phải vì ý này.”
Triệu Húc Minh giật mình: “Hả? Vậy thì là ý gì?”
Eric cảm kích mà nói: “Quan sát hành vi đối thủ bằng một cách nhìn khác, luôn luôn quan sát được nhiều hơn.”
Ban đầu khi hắn là người phụ trách của IOI, còn chưa có cộng tác với Triệu Húc Minh, đơn thân độc mã mà chiến đấu với Đằng Đạt, kết quả rất nhanh bị đánh thành tơi tả.
Về sau, hắn đã ý thức về việc nghiên cứu công ty đặc biệt này, nghiên cứu sách lược thương trường của tổng giám đốc Bùi.
Dần dần, bọn họ đã thu hoạch được chút ít.
Nhưng mà cho dù hắn có cố gắng nghiên cứu như thế nào đi chăng nữa, cuối cùng cũng là quan sát từ gốc độ bên ngoài, rất nhiều thứ chưa nhìn thấy được.
Vì vậy, mặc dù đã nắm vững được một số tình huống, nhưng rốt cuộc vẫn là biết nửa vời, rất nhiều lúc sẽ đưa ra kết luận mang tính suy đoán.
Nhưng mà hiện tại đã vào được nội bộ của Đằng Đạt, sau khi tiếp xúc thật sự về cơ cấu nòng cốt, Eric bất ngờ nhận hiểu rõ rằng trước kia có rất nhiều đạo lý chưa được làm sáng tỏ.
Eric tiếp tục nói: “Ta vẫn luôn đang nghĩ, rốt cuộc tại vì sao tổng giám đốc Bùi lại chọn hai chúng ta vậy? Hơn nữa, dường như hắn còn đồng ý bỏ ra chi phí nhất định.”
“Xem ra có chút gì đó hơi không hợp lý, bởi vì GOG luôn trên thế thượng phong, Mẫn Tĩnh Siêu thân là một người phụ trách sắp xếp các hạng mục công việc rất chặt chẽ, đổi kẻ thất bại như bọn ta để chia bớt phần việc của hắn, có nghĩa lý gì?”
“Cũng không phải là vì không ưa hắn chứ?”
“Một người không có quá nhiều vấn đề, hoàn tất công việc một cách hoàn mỹ, là một nhân viên có tính năng động chủ quan rất mạnh, làm gì có ông chủ nào mà không ưng ý?”
“Giờ này, ta đã hiểu ra một phần nào rồi.”
“Một mặt là vì, sau khi những người phụ trách của Đằng Đạt đã được huấn luyện xong thì rất nhanh sẽ luân chuyển vị trí, đổi đến khu vực quan trọng hơn để mở rộng lãnh thổ, Mẫn Tĩnh Siêu gần như đã đạt đến yêu cầu của tổng giám đốc Bùi.”
“Mặt khác thì là do, khi GOG phát triển đến một giai đoạn nhất định, cả hai chúng ta cùng nhau hợp lại có thể còn phát huy tác dụng lớn hơn so với Mẫn Tĩnh Siêu, hai người chúng ta có ưu thế riêng của mình.”
Triệu Húc Minh bỗng nhiên gật đầu: “Ừm... đích thực, đây hẳn là khả năng duy nhất.”
Vì chọn hắn, tổng giám đốc Bùi thậm chí còn đưa ra một chỉ điểm của tựa game, điều này đủ để chứng minh rằng tổng giám đốc Bùi đã nhìn thấy tố chất gì đó trong người hắn.
Chỉ là Triệu Húc Minh đến giờ vẫn còn chưa nghĩ ra.
Eric nói tiếp: “Về mặt phương diện thiết kế tựa game, chúng ta chắc chắn thua xa Mẫn Tĩnh Siêu, nhưng vẫn còn may, chúng ta không cần thiết bận tâm về bản cập nhật của GOG, tự nhiên sẽ có nhà thiết kế của tổ nguyên bản hạng mục được đề bạt lên, tiếp tục phụ trách bản mới, con tướng mới.”