“Tổng giám đốc Bùi, đây là đoạn video tuyên truyền của Chịu Khổ Travel đã làm xong, ngươi xem đi.” Mạnh Sướng đưa điện thoại di động sang.
Bùi Khiêm cầm điện thoại, thuận miệng hỏi: “Tình hình bên phía Chịu Khổ Travel thế nào? Những người phụ trách có thích nghi được không?”
Mạnh Sướng hơi trầm mặc một chút: “Quả thực là người nghe thương tâm, người gặp rơi lệ...”
“Ta đang xem đoạn video, nhìn thấy bọn họ chịu khổ cũng có chút cảm động lây.”
“Khó có thể tưởng tượng nếu tự mình trải nghiệm sẽ có cảm giác gì.”
Bùi Khiêm mỉm cười, thầm nghĩ Mạnh Sướng ngươi bây giờ không cần phải đi chịu khổ, hơn nữa ta cũng hy vọng vĩnh viễn sẽ không có một ngày như vậy.
Vì thật sự đến lúc đó sẽ mang ý nghĩa người anh em tốt này cũng rời bỏ chính mình mà đi...
Mạnh Sướng nói thêm: “Hơn nữa, những người phụ trách này hình như đang tận lực thể hiện sự thảm thương ở trước ống kính, có thể là đang hy vọng sẽ kêu gọi được sự đồng tình, sớm ngày giải thoát.”
“Hả?” Bùi Khiêm nhíu lông mày lại.
Vậy bọn họ thật sự mất trí rồi.
Các ngươi thể hiện càng thảm, Chịu Khổ Travel mới càng có ý nghĩa!
Nếu mỗi người các ngươi đều vui vẻ, cảm nhận được sự vui vẻ trong đau khổ , trái lại ta phải suy xét có nên để các ngươi sớm quay về hay không.
Bùi Khiêm hỏi” Vậy ngươi quay thế nào?”
Mạnh Sướng: “Đương nhiên là quay chụp như bình thường, quay trung thực, mặc kệ bọn họ có diễn hay không diễn nhưng việc chịu khổ là thật.”
“Phương án tuyên truyền lần này chia làm hai phần.”
“Phần thứ nhất chính là đoạn video tuyên truyền này xuất hiện, chỉ có mấy phút, nếu không có vấn đề gì thì hôm nay sẽ phát hành.”
“Phần hai là một phim tài liệu tương đối dài, khoảng ba mươi phút đến một giờ, ghi lại một cách kĩ càng nội dung du lịch, sẽ phát hành sau đoạn video tuyên truyền hai ba ngày, trước mắt vẫn chưa phát hành.”
Bùi Khiêm gật đầu nhẹ: “Còn nhớ mục đích cuối cùng của phương án tuyên truyền là gì không.”
Đây là đang nhắc nhở Mạnh Sướng, mục đích cuối cùng của phương án tuyên truyền vẫn là vì tốn nhiều tiền, đạt tới hiệu quả tuyên truyền tiêu cực, nhất định phải hiểu rõ ràng, đừng lại để thành không cánh mà bay.
Mạnh Sướng cam đoan một cách tự tin: “Yên tâm đi tổng giám đốc Bùi, phương án lần này ta đã suy tính kỹ càng rồi.”
Mục đích cuối cùng?
Mục đích cuối cùng đương nhiên là làm cho tất cả mọi người nhìn thấy sự khổ cực của Chịu Khổ Travel, khuyên đại bộ phận những người muốn tham gia nên lui trong ngắn hạn, nhưng lại có thể khiến cho tất cả mọi người biết đến giá trị của Chịu Khổ Travel trong dài hạn!
Điều này không cần tổng giám đốc Bùi mới nhìn thấu, Mạnh Sướng cũng sớm đã hiểu cặn kẽ.
Bùi Khiêm ấn mở video, xem xét đoạn phim tuyên truyền lần này.
Nội dung video tương đối bình thường, cơ bản có thể phân thành 2 cảnh: một loại là được quay trên không hoặc là dùng các góc độ khác nhau để quay cảnh đẹp, loại khác là cảnh mọi người đang leo núi, đổ đèo, các hoạt động dã ngoại sinh tồn...
Bối cảnh giai điệu tương đối ảm đạm, nhưng lại không phải là cảm giác rất văn nghệ mà là giai điệu có hơi hướng sục sôi.
Phối thêm những hình ảnh này, một giọng nam đang đọc lời bộc bạch.
“Trong cuộc sống có rất nhiều trải nghiệm ngươi chưa từng trải nghiệm qua, có nhiều nơi chưa đặt chân đến, không kể đến việc ngươi có nhìn thấy hay không thì bọn nó vẫn đang ở đó đợi ngươi.”
“Du lịch có thể đã đi nhiều lần, vẻ đẹp nơi đất khách có thể có rất nhiều loại, nhưng khi bọn họ gặp được ngươi sẽ trở thành độc nhất vô nhị.”
“Đừng để khói lửa trong cuộc sống biến ngươi trở thành một người tầm thường, du lịch không phải là vì cảnh đẹp và gặp gỡ bất ngờ mà là vì dùng sự mệt mỏi xua tan những vụn vặt trong đời sống.”
“Đừng quên, chuyện tự mình đồng ý làm, nơi viễn xứ muốn đi, điều tốt đẹp cần cảm nhận.”
“Trong rừng rậm, trong vùng hoang dã, trong nỗi khổ, giải phóng tâm linh bị rừng sắt thép trói buộc, tìm chân lý của sinh mệnh.”
“Ở Chịu Khổ Travel, gặp được tâm hồn của tất cả những người bạn đi chung đường.”
“Chịu Khổ Travel, để bạn dùng linh hồn, trông thấy phương xa.”
Âm thanh của lời bộc bạch tương đối cứng rắn, khiến người ta có một loại cảm giác mãnh liệt, trong thanh âm lại mang ít nhiều sự mê hoặc, hình như đang dụ dỗ khán giả đến một cuộc hành trình nói đi là đi ngay lập tức.
Tất nhiên. đây chỉ là mấy câu tương đối có tính đại diện trong video, trên thực tế đoạn phim tuyên truyền chỉ kéo dài mấy phút, văn án sẽ không chỉ có vẻn vẹn mấy câu nhưng phong cách tổng thể là đồng đều, ý nghĩa cũng gần giống nhau.
Xem xong đoạn video tuyên truyền, Bùi Khiêm khẽ nhíu mày.
Cái này...
Hắn ngẩng đầu nhìn Mạnh Sướng: “Ngươi chắc chắn cái này ổn thỏa?”
Xem từng khía cạnh, dường như cũng là một đoạn video tuyên truyền tương đối bình thường?
Nội dung trong video là cảnh đẹp quay trên không, Thần Nông Giá vốn là một serve phong cảnh, muốn tìm phong cảnh đẹp một chút cũng không khó.
Mọi người đang leo núi, đổ đèo, dã ngoại sinh tồn, trang bị trên người đầy đủ, hơn nữa hình ảnh này sẽ mang lại cho người khác cảm giác nhiệt huyết sục sôi, hăng hái hướng về phía trước.
Với lại xem đến văn án của đoạn phim tuyên truyền cũng rất tích cực, hoàn toàn biến hành trình gian khổ trở thành thử thách với bản thân.
Đoạn video này nếu phát hành, Mạnh Sướng ngươi chắc chắn bản thân có thể thành công?
Bùi Khiêm tương đối hoài nghi điều này.
Mạnh Sướng mỉm cười: “Tổng giám đốc Bùi ngươi có chỗ không biết, video này có một vài thâm ý.”
“Đầu tiên, ta không lựa chọn dùng giọng nữ văn nghệ dẫn lời bộc bạch, mà là lựa chọn giọng nam khá cứng rắn, vả lại còn thêm những từ ngữ ‘gặp nạn’, ‘khổ hạnh’ trong văn án chính là vì muốn dùng hết khả năng khuyên những du khách bình thường kia lùi bước, nhất là những du khách nữ khá là văn nghệ.”
“Cứ như vậy, những du khách sẽ bị đoạn video tuyên truyền này thu hút chỉ còn lại những người giàu có và có tinh thần thách thức, và tính chất đặc biệt của những du khách cứng rắn sẽ phù hợp với Chịu Khổ Travel.”