“Tổng giám đốc Bùi, ba người chơi may mắn được trúng thưởng đều đã điền vào mẫu xác nhận, tham gia vào chuyến hành trình của chúng ta.”
“Chu Tiểu Sách đã về nước, Hoàng Tư Bác cũng đã bay sang Mỹ từ rất sớm để bàn giao lại toàn bộ công việc cho hắn.”
“Theo ý kiến của ta, một tháng sau sẽ chính thức bắt đầu tập huấn, thời gian tập huấn diễn ra trong vòng hai tháng, cũng tức là tháng 12 và tháng 1.”
“Chu Tiểu Sách nói hắn muốn báo cáo muốn báo cáo ngắn gọn về công việc quay phim ở Mỹ, cho nên ta đã dành ra cho hắn một tuần.”
“Bởi vì thời tiết bây giờ đã tương đối lạnh, chúng ta cần tìm một nơi ấm áp hơn cho địa điểm huấn luyện ngoài trời, chẳng hạn như đến một hòn đảo hoang không người ở Quỳnh Châu.”
Tin tức tốt lần lượt đến khiến Bùi Khiêm khá vui mừng.
“Ồ? Cả ba người đều đã điền vào mẫu xác nhận rồi?”
“Để ta xem thử, Kiều Lương, Nguyễn Quang Kiến, Diêu Ba… Chậc, Diêu Ba chi nhiều tiền cho chúng ta như vậy?”
Sau khi xem xong danh sách, cuối cùng Bùi Khiêm cũng đã hiểu rõ tại sao Diêu Ba lại vô cớ trúng thưởng, thanh niên này quả thực là phát cuồng với các tựa game như “Pháo Đài Trên Biển”, GOG, “Cuộc Chiến Tập Thể Hình”… các game một người chơi của Đằng Đạt cũng không hề thua kém, trên cơ bản là chi tiêu cho mọi thứ có thể.
Tuy rằng hắn chưa chơi hết những tựa game này, thế nhưng rõ ràng mỗi một tựa game hắn đều lựa chọn nạp tiền không não.
Tuy rằng game nạp tiền của Đằng Đạt tương đối có tâm, thế nhưng với cách nạp như vậy, số tiền nạp cuối cùng có lẽ vẫn sẽ khiến nhiều người chơi bình thường phải sợ hãi.
“Được rồi, xem ra đợt lựa chọn lần này rất thành công, người được chọn đều rất phù hợp tiêu chuẩn.”
Bùi Khiêm vừa nghiến răng nghiến lợi vừa dương dương tự đắc vì phương án thiên tài do mình nghĩ ra.
Ngay cả người như Kiều Lương cũng đã ký vào tờ xác nhận, hiển nhiên phương thức quay số trúng thưởng này đã trực tiếp đánh trúng điểm yếu của hắn, khiến hắn hoàn toàn không thể từ chối.
“Đừng chậm trễ việc tập huấn, không cần đợi một tuần nữa, lập tức bắt đầu ngay!”
“Không cần phải dành ra thời gian một tuần để Chu Tiểu Sách báo cáo, có Hoàng Tư Bác theo sát công việc ở bên kia, ta vô cùng yên tâm. Ngươi nói với hắn là không cần báo cáo, lập tức thu dọn đồ đạc chuẩn bị bắt đầu huấn luyện đặc biệt!”
“Để bọn họ huấn luyện thêm một tuần, nhưng mà không tăng gia! Dù sao thì đợt trước cũng huấn luyện thêm một tuần mà.”
“Còn về việc lựa chọn địa điểm, hòn đảo không người ở Quỳnh Châu đúng là lựa chọn không tệ, chẳng qua ta có hai điều lo lắng. “
“Thứ nhất, ở trên đảo có chỗ leo núi thích hợp hay không? Một trong những điểm nổi bật của việc huấn luyện hiện tại chính là leo núi, đừng để luyện tập cả tháng trời mà sang bên ấy không có đất dụng võ.”
“Thứ hai, chuyến du lịch chịu khổ lần này có quá dễ so với chuyến đi tới Thần Nông Giá hay không? Ra đảo tắm nắng, hít gió biển và câu cá đã là chịu khổ dữ chưa?”
Bao Húc cười một tiếng, đáp: “Chuyện này ngươi có thể yên tâm, ta nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa. “
“Bên đó có rất nhiều hòn đảo, ta chắc chắn sẽ chọn một hòn đảo có điều kiện phức tạp hơn, thích hợp cho du lịch chịu khổ và có thể sử dụng tất cả các hạng mục huấn luyện trên đảo.”
“Hạng mục leo núi truyền thống nhất định phải giữ lại.”
“Còn về việc có chịu khổ hay không thì phải tùy thuộc vào từng người.”
“Tuy rằng phần sinh tồn dã ngoại ở Thần Nông Giá khó khăn hơn, thế nhưng dù sao vẫn còn phần du lịch hai tuần, có thể ăn uống ở khách sạn và đi tham quan các danh lam thắng cảnh; thế nhưng ở trên một hòn đảo không có người ở, chỉ có phần sinh tồn và nghỉ ngơi giữa thiên nhiên hoang dã, không còn phần du lịch nữa.”
“Tất nhiên, môi trường tổng thể ở trên đảo không người có thể sẽ tốt hơn một chút so với Thần Nông Giá, dù sao thì có ánh nắng và bãi biển cũng không giống như là rừng sâu núi thẳm.”
“Hơn nữa, nghe nói trong hai năm gần đây Quỳnh Châu phê duyệt ‘biện pháp phát triển và sử dụng các đảo không có người ở’, cho phép các đơn vị hoặc cá nhân nộp đơn xin phát triển và sử dụng các đảo không có người ở.”
“Ta dự định nhân cơ hội này tiện thể khảo sát thêm. Nếu có điều kiện phù hợp, ta có thể nộp đơn lên các bộ phận ban ngành có liên quan để xem thử xem có thể thuê một hòn đảo và sử dụng nó làm nơi huấn luyện cố định cho những chuyến du lịch chịu khổ hay không.”
Nghe vậy, Bùi Khiêm lập tức phấn chấn tinh thần.
“Hả? Thuê một hòn đảo? Ý tưởng này không tệ!”
“Ngươi khảo sát kỹ càng rồi quay về báo cáo chi tiết cho ta. Nhớ kỹ, nhất định phải thuê một hòn đảo lớn vào!”
Thứ bảy, ngày 24 tháng 11.
Hôm nay là ngày nghỉ, Mạnh Sướng cũng không có công việc gì, bởi vì dù sao thì hắn cũng đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ cho việc tuyên truyền “Máy Mô Phỏng Môi Giới Bất Động Sản”, chỉ cần chờ cơ hội là lập tức tung ra ngay.
Nhưng cuối tuần này hắn không ở nhà mà đi ra ngoài, chuẩn bị đi gặp một người bạn học cũ mới từ nước ngoài về, bọn họ đã hai năm không gặp.
Hai người gặp nhau tại một quán cà phê Internet Netfish gần đó.
“Phạm Tiểu Đông! Bên này!”
Nhìn thấy bạn học cũ đi tới, Mạnh Sướng giơ tay chào hỏi.
Dáng người Phạm Tiểu Đông khá cao, hắn mặc áo gió dáng dài, trông có vẻ đậm chất Anh Quốc.
Nhìn thấy Mạnh Sướng, trên mặt hắn cũng lộ ra nụ cười ngay lập tức.
Nhưng sau nụ cười đó, rất nhanh lại toát ra một nét mặt kinh ngạc.
Sau khi ngồi tại khu cà phê của quán cà phê Internet Netfish, Phạm Tiểu Đông hơi nghi ngờ: “Người anh em, hai năm không gặp, ngươi sống như thế nào mà thành như vậy?”
“Trước đây ta nghe nói, không phải ngươi đang lôi kéo đầu tư, tự mình làm nhãn hiệu thức ăn nhanh rất vui vẻ sung sướng sao? Bây giờ tình hình như thế nào?”
Phạm Tiểu Đông và Mạnh Sướng là bạn đại học, hai người giường trên giường dưới, quan hệ vô cùng tốt.