Kiều Lương cũng cố gắng hết sức để tránh bị “học thêm” , dùng cả tay cả chân để leo lên, những người đứng quan sát ở bên dưới cũng không ngừng cổ vũ khuyến khích hắn.
Cuối cùng, Kiều Lương cảm thấy mình không thể leo lên được nữa, ngẩng đầu lên nhìn, thấy vách đá nhân tạo không cao, chỉ cần một chút nữa thôi là có thể leo lên tới đỉnh rồi.
Như này có thể được coi là gần hoàn chỉnh rồi mà, đúng không?
Vì vậy, hắn bắt đầu lúng túng đi xuống với sự giúp đỡ của nhân viên hậu cần đang điều chỉnh sợi dây thừng.
Vất vả lắm mới có thể đặt chân lên mặt đất lần nữa, Kiều Lương cảm thấy chân mình tựa như nhũn cả ra, sức lực cạn sạch.
Hội trường ngay lập tức vang lên những tràng pháo tay nồng nhiệt.
“Làm tốt lắm, Kiều Lão Thấp!”
Kiều Lương có chút xấu hổ, nhưng cũng có phần vui mừng, có cảm giác “mình thật tuyệt vời” .
Bao Húc quét mắt nhìn mọi người: “Trần Vũ Phong, ngươi là người thứ hai.”
Trần Vũ Phong không khỏi khẽ run rẩy, nghĩ thầm, mình có tài đức gì mà được xếp hạng ngay sau Kiều Lão Thấp?
Nếu như xét về trình độ và bàn về thành tích thì ở đây có không ít người mạnh hơn mình rất nhiều mà?
Hắn vẫn cảm thấy mình chưa đạt được gì ở Tuwei Live, theo lý thuyết mà nói thì hắn không nên được coi trọng như vậy chứ?
Nhưng tên đã được gọi rồi cũng không còn cách nào khác, không thể làm gì khác hơn là đi tới chỗ bức tường đá nhân tạo và bắt đầu leo lên.
Tuy thể xác Kiều Lương mệt mỏi nhưng trong lòng lại vui vẻ.
Việc này giống như một cuộc kiểm tra của giáo viên về khả năng học thuộc văn cổ, người đầu tiên được chọn đương nhiên rất tuyệt vọng, nhưng sau khi đọc thuộc xong ngồi xuống, trong nháy mắt liền có cảm giác nhẹ nhàng thoải mái, xa lánh sự đời.
Tuy nhiên, vẻ mặt của Kiều Lương cứng đờ khi nhìn thấy Trần Vũ Phong ngày càng leo cao hơn.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Không đúng, nhân viên của Đằng Đạt không phải nên là nhân viên văn phòng bình thường thôi sao?
Tuy là vlogger nhưng ta vẫn là người làm nghề tự do, khi ở nhà không có việc gì làm còn có thể dùng giá phơi đồ tập thể hình thông minh để tập thể dục một chút, dựa vào đâu mà hắn lại leo nhanh hơn ta?
Rõ ràng đây cũng là lần đầu tiên Trần Vũ Phong leo núi, rất nhiều động tác của hắn đều không đạt chuẩn, nhưng thể lực của hắn rõ ràng là tốt hơn khá hơn một chút, cuối cùng thuận lợi leo đến đỉnh cao nhất và lại đi xuống một cách suôn sẻ.
Kiều Lương có chút không nói nên lời.
“Ta quên mất rằng tất cả nhân viên của Đằng Đạt đều là hội viên của Thác Quản Fitness, có lịch trình tập thể dục bắt buộc quả thực tốt hơn nhiều so với một người nửa vời, đánh cá ba ngày lướt mạng hai ngày như ta...”
“Không sao, mục tiêu của ta chỉ là không đứng cuối bảng thôi, bất kể thế nào thì Diêu Ba và hai cô gái kia cũng chẳng có lý do gì để vượt qua ta cả mà, đúng không?”
Bao Húc không nói gì, tiếp tục gọi tên người tiếp theo: “Nguyễn Quang Kiến.”
Nguyễn Quang Kiến đi tới phía dưới tường đá nhân tạo, ngẩng đầu lên với vẻ mặt khó hiểu, dường như không biết nên bắt đầu như thế nào.
Sau đó liền mạnh mẽ leo lên.
Kiều Lương: “...”
Ha, biết trước sẽ như thế này mà.
Đàn ông.
Là hoàn toàn không thể trông cậy vào Nguyễn Quang Kiến rồi, Kiều Lương vô cùng nghi ngờ liệu cái người đang treo kia rốt cuộc có phải là sinh vật Carbon hay không, liệu trên đời này còn có thứ gì mà hắn không giỏi hay không
Nhưng may mắn thay, vẫn còn người khác có thể lật ngược tình thế.
Cuối cùng cũng đã đến Diêu Ba.
Kiều Lương lại vực dậy tinh thần lần nữa, nghiêm túc quan sát.
Nhìn từ ngoại hình, Diêu Ba không cao lắm, cũng tương đối ốm yếu, có vẻ như hắn không phải là người đặc biệt giỏi các môn thể thao.
Tuy nhiên, ngay khi Diêu Ba leo lên bức tường đá nhân tạo, trái tim của Kiều Lương liền nguội lạnh phân nửa.
Xét về tư thế cơ thể tiêu chuẩn mà nói thì mẹ nó rõ ràng người này là một tay già đời đã từng leo núi nhiều lần!
Đúng như dự đoán, bức tường đá nhân tạo nhỏ bé này chỉ là một bữa ăn sáng đối với Diêu Ba, hắn đã hạ nó một cách dễ dàng.
Cảm giác leo núi giống như một số game mạo hiểm, có vẻ như chỉ cần di chuyển ngón tay và nhấn phím X, nhân vật chính có thể dễ dàng leo lên đỉnh bằng cách dựa những vết nứt trên đá.
Kiều Lương quả thực là đã bị sốc.
Bởi vì cho tới bây giờ, mọi người trong đội đều đã leo lên tới đỉnh, chỉ có hắn leo không đến!
Bất quá vẫn còn hy vọng, suy cho cùng vẫn còn có hai cô gái...
Tuy nhiên, sau khi Hác Vân và Tề Nghiên cũng nhẹ nhàng leo lên bức tường đá nhân tạo và cũng leo lên đỉnh cao nhất thành công, Kiều Lương đã hoàn toàn không còn thốt nên lời.
“Ta thực sự đã mất trí rồi...”
“Nhân viên của Đằng Đạt đều là một đám quái vật gì vậy...”
Kiều Lương đã hoàn toàn tuyệt vọng, hắn vốn tưởng rằng dù có nói thế nào cũng sẽ không phải là người kế cuối, dù sao cũng phải có một vài con Husky tương tự như hắn chứ.
Nhưng bây giờ mới nhận ra, đây chính là bầy sói danh xứng với thực, chỉ có một con Husky chính là mình!
Sau khi suy nghĩ thì điều này cũng khá hợp lý.
Tất cả nhân viên của Đằng Đạt đều là hội viên của Thác Quản Fitness, đều có nhiệm vụ tập thể dục bắt buộc.
Tuy con gái không khỏe bằng con trai, nhưng thân hình nhẹ nhàng, sau khi tập luyện khả năng phối hợp và giữ thăng bằng đương nhiên sẽ mạnh hơn Kiều Lương.
Về phần Nguyễn Quang Kiến và Diêu Ba, một người là tài năng thiên phú, một người còn lại là vì bọn họ giàu có, nên chắc chắn đã chơi các môn thể thao như leo núi như này rồi.
“Làm sao đây!”
“Vẫn còn hai tháng kế tiếp phải chịu đựng nữa nè!”
Sắc mặt của Kiều Lương đờ đẫn, cảm giác toàn thân đều không ổn.
Nhìn thấy vẻ mặt của Kiều Lương, Bao Húc nhẹ nhàng vỗ vỗ vai hắn.
“Không cần lo lắng, mặc dù tình trạng xuất phát của ngươi kém nhất, nhưng bọn ta sẽ tiến hành huấn luyện đặc biệt dành cho ngươi trong một tháng này, nhất định khiến ngươi có thể theo kịp toàn đội!”