Đội trưởng Tần Nghĩa tỏ ý tán thưởng sự chiến đấu anh dũng của mọi người, đồng thời giọng điệu cũng hơi luyến tiếc, tuy lần này chạy thoát thành công nhưng chưa hoàn thành nhiệm vụ giết chết nữ hoàng Trùng tộc, chỉ có thể đợi đến nhiệm vụ lần sau nghĩ cách tiếp.
Lý Thạch vẫn ôm chặt khẩu súng trường Railgun trong tay, vẫn chưa bình tĩnh lại hoàn toàn từ cảm giác kích thích.
Cảm giác thế này vô cùng kỳ lạ, rõ ràng cảm thấy thời gian trong đó vô cùng chậm, hình như đã trải qua vô số trận chiến ác liệt, cơ thể và tinh thần đều cảm thấy mệt mỏi, thật sự có thể cảm nhận được cảm giác cửu tử nhất sinh may mắn sống sót sau khi vào ổ trùng của chiến sĩ Vân Tước vào;
Nhưng sau khi thật sự ra khỏi đó rồi, biết cả dự án đã kết thục, lại thấy hơi mất mát, rất muốn thử lần nữa.
Tàu lượn siêu tốc từ từ đến điểm cuối, mấy người đầu tư vẫn khó lòng ổn định tâm trạng kích động, nhao nhao bài tỏ cảm nghĩ.
“Cái này thú vị quá! Tàu lượn siêu tốc mà có thể làm thành game? Tổng giám đốc Bùi quả là thiên tài!”
“Ta cũng từng chơi tàu lượn siêu tốc trong nhà ở công viên giải trí nước ngoài rồi, không thể so với cái này được, có thể nói đề tài thiên thu, nhưng cảm giác bắn tương tác thế này ta chưa trải nghiệm được bao giờ!”
“Thật ra rất nhiều chỗ làm được tàu lượn siêu tốc trong nhà trình độ thế này, nhưng tính tương tác mạnh thế này ta mới thấy lần đầu!”
“Với lại cảm thấy thời gian tàu lượn siêu tốc trong nhà của công viên giải trí khác đều sẽ dài, tuyến đường cũng phức tạp hơn, trông có vẻ thiết kế nội dung tốn không ít thời gian công sức, làm rất tuyệt vời.”
“Chẳng phải trong game có người chuyên thiết kế ải sao? Quan trọng là làm sao có thể nhét vào nội dung đủ nhiều trong không gian có hạn, còn khiến người chơi bị lừa vào mê cung. Bản thân tổng giám đốc Bùi là một nhà thiết kế game, chắc chắn Trần Khang Thác cũng biết thiết kế ải.”
“Cũng không lạ gì khi ai nấy trong bộ phận Game Đằng Đạt đều có thể độc lập, thật sự có bản lĩnh!”
“Tổng giám đốc Lý, ban đầu ngươi bảo ta đầu tư theo đại, ta vẫn hơi do dự, bây giờ mới biết mình sai lầm quá rồi, nếu là dự án của Đằng Đạt thật sự làm không não, không cần khảo sát!”
Lời nói này của Lý Thạch thật sự được lợi.
Tuy nói mấy người đầu tư này đang khen tổng giám đốc Bùi, khen Đằng Đạt, nhưng cũng gián tiếp khen Lý Thạch.
Sau khi Trần Khang Thác tìm đến Lý Thạch, Lý Thạch cũng liên hệ với những người đầu tư, trong mấy người họ có ngươi hơi do dự thật.
Tuy nói mấy cửa hàng mở trước Palpitation Hotel đều kiếm được tiền, nhưng tình huống lần này lại khác.
Dự án tàu lượn siêu tốc mới này lại rất xa dự án ban đầu, lỡ đâu chơi không vui, lượt người chơi ít thì biết thế nào đây?
Đầu tư nhiều tiền như vậy cải tạo mấy cửa hàng này há chẳng phải lỗ sao?
Với lại vì sao tổng giám đốc Bùi sẽ cố ý giữ lại mấy cửa hàng này? Rốt cuộc để cho bọn họ húp canh hay không chắc chắn về dự án tàu lượn siêu tốc này, muốn để chúng ta san sẻ bớt nguy hiểm?
Tuy nói cuối cùng những người đầu tư cũng quyết định đầu tư với Lý Thạch, nhưng trong lòng mấy người này vẫn có nghi ngờ, không kiên định như tín ngưỡng của Lý Thạch.
Nhưng bây giờ trải nghiệm xong dự án tàu lượn siêu tốc này, những người đầu tư đều tâm phục khẩu phục.
Cái này thật sự là cây rụng tiền!
Tổng giám đốc Bùi giữ phần này cho chúng ta, thật sự đủ sáng! Chia phần nhiều cho Đằng Đạt cũng là điều nên làm.
Bây giờ tàu lượn siêu tốc trong nhà cấp bậc thế này, trên cơ bản cũng chỉ có trong mấy công viên giải trí cỡ lớn trong thành phố lớn, với lại trong mấy công viên giải trí kia, bình thường cũng phải xếp đội hơn hai tiếng, đủ thấy được cung không đủ cầu.
Ví dụ như tàu lượn siêu tốc chủ đề phù thủy nào đó, rất nhiều người vượt đường xa đến công viên giải trí bên đó, dự án khác cũng chỉ có thể xem là quà tặng kèm, chơi hay không cũng vậy, nhưng tàu lượn siêu tốc chủ đề phù thủy này là trải nghiệm ắt có.
Nói cách khác, tàu lượn siêu tốc trong nhà, đủ để thu hút được khách du lịch không dừng đến!
Huống chi dự án ban đầu của Palpitation Hotel cũng rất xuất sắc, thỏa mãn nhu cầu của du khách khác nhau, mà ở Kinh Châu, ngoài Palpitation Hotel còn rất nhiều chỗ đáng để checkin, ví dụ như đấu trường GPL, cửa hàng trái nghiệm Đằng Đạt, quán ăn Vô Danh, căn cứ đặc huấn của các câu lạc bộ, thậm chí là Nguyễn Quang Kiến đích thân chế bốt điện thoại tướng GOG.
Tàu lượn siêu tốc “kế hoạch Vân Tước” này nâng cao tài nguyên du lịch Đằng Đạt tạo ra cho cả Kinh Châu.
Trước đó đến Kinh Châu có nhiều nơi check in, nhưng đối với nhiều người, họ có ít lý do để đến.
Tuy Palpitation Hotel rất độc đáo, nhưng dù sao nó cũng là nhà ma, dù bên trong có những dự án không đến mức đáng sợ, tràn đầy hứng thú tương tác, nhưng cuối cùng không thể thỏa mãn tất cả mọi người.
Nhưng bây giờ, gần như dự án của tàu lượn siêu tốc này có thể thỏa mãn được nhu cầu của tất cả mọi người, nam nữ đều hợp, giả trẻ đều ổn!
Bây giờ nghĩ lại, trước đó lúc vào tổng giám đốc Bùi đích thân đeo dây an toàn cho mọi người, với lại có người cảm thấy nụ cười của tổng giám đốc Bùi hơi xấu xa.
Bây giờ xem ra, điều này tuyệt đối là hiểu lầm!
Trách đèn đóm nơi này tối quá, rõ ràng trên mặt của tổng giám đốc Bùi có nhiều bóng râm mới tạo cho người cảm ảo giác thế này.
Rõ ràng tổng giám đốc Bùi vô cùng tự tin vào dự án tàu lượn siêu tốc này của mình, là đang nói với chúng ta đầu tư của chúng ta là chuẩn xác, để chúng ta trải nghiệm tận tình!
Hiểu lầm tổng giám đốc Bùi, thật sự tội đáng muôn chết.
NHất định về sẽ làm giống tổng giám đốc Lý, quyết định bám theo sau tổng giám đốc Bùi, tuyệt không dao động!
…
Bùi Khiêm đợi ở điểm cuối, đột nhiên hơi hối hận.
Nên trải nghiệm với những người đầu tư này.
Vì nơi này, không nghe thấy tiếng hét của bọn họ, cũng không thấy được hình ảnh mất hồn mất vía!