Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 279 - Chương 279. Sắp Xếp Nho Nhỏ.

Chương 279. Sắp xếp nho nhỏ.
Chương 279. Sắp xếp nho nhỏ.

Kết quả tầm trung là Lâm Vãn ở đó không có vấn đề gì, tiếp tục cố gắng, nhưng ít nhất Game Thương Dương có thể lỗ tiếp, với lại Lâm Vãn cũng sẽ không tự dưng miễn tiền thuê nhà cho Bùi Khiêm, làm hắn thiếu điều đột quỵ.

Kết quả xui nhất là Lâm Vãn làm Game Thương Dương hot ngang, lòng tin tăng vọt…

Nhưng Bùi Khiêm cảm thấy khả năng này không lớn.

Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm gọi Lâm Vãn đến văn phòng, nói rõ sắp xếp của mình.

Nào ngờ Lâm Vãn lắc đầu, dứt khoát từ chối.

“Ta không đi.”

Bùi Khiêm hơi sững sờ, dứt khoát vậy sao?

Người khác biết mình sẽ thăng chức, hơn 50% sẽ cảm động đến mức rưng rưng, ngươi thì hay rồi, không những không cảm động mà còn dứt khoát từ chối?

Lâm Vãn chân thành nói: “Tổng giám đốc Bùi, cảm ơn ý tốt của ngươi.”

“Nhưng năng lực của ta bây giờ vẫn chưa đủ.”

“Ta hy vọng có thể tiếp tục ở lại Đằng Đạt, ít nhất có thể thấy ‘Quay Đầu Là Bờ’ phát hành, tích lũy thêm chút kinh nghiệm.”

Bùi Khiêm hơi cạn lời.

Quả nhiên là cô chiêu, ta nghĩ lạc rồi!

Đối với Lâm Vãn, nàng hoàn toàn không quan tâm chuyện thăng chức.

Ngược lại thăng chức cũng chẳng bằng mình về nhà xin tiền làm chủ cho nhanh.

Lâm Vãn muốn học hỏi kinh nghiệm của dự án xuất sắc, là trải nghiệm làm việc vui vẻ cùng đồng nghiệp.

Bây giờ nàng đang vui với dự án bên Đằng Đạt, vốn không muốn đổi chỗ.

Bùi Khiêm không ngờ chế độ loại bỏ vị trí đầu lần nào cũng đúng lại thất bại bất ngờ!

Chẳng lẽ đây là năng lực sao của mấy cậu ấm cô chiêu?

Có điều chuyện này không vây khó được Bùi Khiêm, đầu óc hắn xoay chuyển nhanh chóng, nghĩ ra cách khác rất nhanh.

“Người của công ty chúng ta đều thích đánh giá thấp năng lực bản thân.”

“Đương nhiên, đây cũng là chuyện thường, làm việc cùng nhiều đồng nghiệp giỏi như vậy rất dễ nảy sinh ảo giác ‘ta rất gà’.”

“Nhưng ngươi phải tin, thật ra ngươi đã có thể hoàn thành công việc này rồi.”

Bùi Khiêm dừng lại, chân thành nói: “Đến Game Thương Dương là một nhiệm vụ quan trọng, nhiệm vụ này chỉ ngươi mới làm được.”

Lâm Vãn sững sờ: “Hả? Phải không?”

Vừa nghe bốn chữ “chỉ ngươi làm được”, Lâm Vãn cũng không khỏi tò mò.

Bùi Khiêm đứng lên, bước hai bước, giải thích: “Game Thương Dương là công ty game thua lỗ, Đằng Đạt mua lại nó, đương nhiên sẽ tiến hành cải tạo chuyên sâu.”

“Nhưng cải tạo không thể nóng vội, phải đi từng bước, dù sao thì tập quán của một công ty cũng không thể dễ dàng thay đổi như thế.”

“Mà ngươi gánh vác hai nhiệm vụ quan trọng.”

“Đầu tiên, ngươi kết nối mối quan hệ giữa Game Thương Dương và Đằng Đạt, người phụ trách bên đó bây giờ là Diệp Chi Chu, làm việc hơi cẩn trọng, đối với những chuyện hắn không dám quyết, ngươi sẽ quyết thay hắn, sau đó báo với ta. Ta sợ bọn họ không dám tiêu tiền!”

“Thứ hai, ngươi là người truyền đạt tinh thần Đằng Đạt, ta hy vọng ngươi có thể dần thay đổi Game Thương Dương bằng tinh thần Đằng Đạt, dù là dẫn bọn họ team building cũng được, nâng lương và phúc lợi của bọn họ cũng được, bước từng bước theo chuẩn Đằng Đạt.”

“Nếu thật sự có hiệu quả, thế thì nói rõ ngươi đã có năng lực độc lập nắm giữ một dự án! Khoảng cách hoàn thành mơ ước của mình cũng không còn xa vời nữa.”

“Nên đây là một thách thức vô cùng nghiêm khắc đối với ngươi, ngươi biết khó mà lui sao?”

Lâm Vãn lập tức lắc đầu: “Đương nhiên là không!”

Nàng thoáng do dự: “Thế… sau này ta còn có thể về Đằng Đạt không?”

Bùi Khiêm khẽ cười: “Đó là đương nhiên, Đằng Đạt mãi là nhà của ngươi, chức vị của ngươi vẫn được giữ, có thể về bất cứ lúc nào.”

Lâm Vãn suy nghĩ trong chốc lát rồi gật đầu: “Được, ta chấp nhận nhiệm vụ này!”

Tiễn Lâm Vãn đi rồi, Bùi Khiêm thở phào một hơi.

Ài, nhóc con, ta không nắm thóp được ngươi chắc?

Bùi Khiêm biết, điểm yếu của Lâm Vãn này nằm ở đây, quá câu nệ việc rèn luyện và phát triển năng lực cá nhân chỉ cần có thể khiến nàng cảm thấy nhiệm vụ này có thể tôi luyện và phát triển, thì chắc chắn không cho tiền nàng cũng đi.

Tóm lại, sắp xếp Lâm Vãn đến Game Thương Dương, đủ để làm khổ nàng rồi.

Với lại, Bùi Khiêm cũng ám chỉ đủ trong lời nói.

Bùi Khiêm lo lắng, lỡ như Lâm Vãn làm được phân nửa thấy thiếu tiền, cứ thẳng thừng xin tiền anh nàng thì sao?

Nên Bùi Khiêm đặc biệt ám chỉ Lâm Vãn, lần này là thử thách to lớn đối với năng lực của nàng, là bồi dưỡng năng lực quản lý một dự án độc lập của nàng.

Như vậy, Lâm Vãn vì kiểm nghiệm năng lực cá nhân của mình, sẽ không động đến tài nguyên từ gia đình, tỷ lệ thành công giảm xuống một bậc.

Tóm lại là hoàn hảo!

Bùi Khiêm đóng sổ tay lại, bây giờ đã loại bỏ được tương đối nguy hiểm tiềm ẩn rồi, chuyện hai công ty game cũng sắp xếp tương đối rồi.

Có điều đây chỉ là hoàn thành bước đầu tiên của hành trình vạn dặm thôi, dù sao thì cửa hàng bây giờ lớn quá rồi, các khía cạnh đều phải chăm chút từng li từng tí.

Để đảm bảo tiêu sạch tiền trước kết toán lần này, đạt mục tiêu lỗ bền vững, tổng giám đốc Bùi vẫn phải mệt nhiều.

Bùi Khiêm quyết định ra ngoài xem xét tình hình quán cà phê internet Netfish.

    ……

Cửa hàng villa núi Minh Vân, quán cà phê internet Netfish.

Đây là quán kinh doanh kém nhất trong mấy quán cà phê internet Netfish.

Trương Nguyên và Mã Dương đã đợi trong quán.

Bùi Khiêm vào quán nhìn xung quanh.

Ừm, vẫn là cảm giác quen thuộc.

Bên trong quán chẳng có mấy ai, chỗ máy tính không ngồi hết, người ở khu cafe cũng cõ vẻ quạnh quẽ.

Bartender đứng ngủ gục, số lượng nhân viên còn nhiều hơn khách.

Đây mới là dáng vẻ quán cà phê internet Netfish nên có!

Sau khi cửa hàng chính hãng của quán cà phê internet Netfish hot lên, Bùi Khiêm đã không đến đó nữa rồi.

Tuy Trần Lũy đã về Ma Đô rồi, nhưng độ hot còn lại vẫn chưa tan, cửa hàng chính hãng của quán cà phê internet Netfish ngày nào cũng rất đông khách, bây giờ đã chuyển lỗ thành lãi rồi.

Nói cách khác, Trần Lũy đã khiến cửa hàng chính hãng của quán cà phê internet Netfish hot rồi.

Nên Bùi Khiêm không muốn đến nơi đau lòng đó nữa.

Tìm đại chỗ nào ngồi xuống, phục vụ bưng đến tách cafe, ba ông trùm của Netfish vừa uống vừa nói chuyện.

Mã Dương và Trương Nguyên nhìn nhau, trong lòng hiểu ra.

Hết chương 279.
Bình Luận (0)
Comment