Viết cho tổng giám đốc Bùi xem, tổng giám đốc Bùi nói không chừng sẽ xoay tay vứt vào thùng rác, chẳng có ý nghĩa gì. Nhưng cho cư dân mạng xem, sẽ khiến chuyện này xé ra to, công khai biểu đạt ý đồ bản thân không muốn làm nữa, vậy thì dưới sự theo dõi của cư dân mạng, tổng giám đốc Bùi chắc chắn sẽ không dễ giữ chân hắn.
Không còn cách nào, có lúc đi theo lưu trình chính quy không thể đi được hanh thông, chỉ có thể đi một vài lưu trình không chính quy như vậy.
Vu Phi cảm thấy con đường này có thể đi, bèn lập tức quyết định, động bút!
Là một tác giả viết tiểu thuyết mạng, thứ dư dả nhất chính là lực chấp hành trên phương diện động bút.
Đương nhiên, ngoại trừ kẻ lề mề như tên Thôi Cảnh.
“Các đọc giả và các người chơi kính mến:”
“Chào mọi người, ta là Vu Phi, là tác giả của tiểu thuyết ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’, đồng thời cũng là nhà thiết kế nửa giai đoạn sau của tựa DLC ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’ và game ‘Quỷ Tướng 2’.”
“Đương nhiên, nói là nhà thiết kế, trên thực tế ta cũng chỉ là một tay ngang, phần lớn công lao của tựa game này đều phải quy về cho các đồng nghiệp trong bộ phận game Đằng Đạt, ta vốn chẳng có mấy tác dụng mang tính quyết định trong đấy.”
“Lượt bán của ‘Quỷ Tướng 2’ không tốt, ta cho rằng bản thân khó tránh phải gánh trách nhiệm, đồng thời cảm thấy năng lực của bản thân không đủ để đảm nhận chức vụ quan trọng như thiết kế trưởng bộ phận game Đằng Đạt, cũng không đủ để hoàn thành trọng trách nghiên cứu phát triển về sau.”
“Ta cũng là một người chơi game Đằng Đạt lão làng, ‘Quay Đầu Là Bờ’ chính là tựa game ta yêu thích nhất. Những cũng bởi vì như thế, ta cho rằng không thể vì sở thích của bản thân mà kéo chân sau cả bộ phận game Đằng Đạt.”
“Bộ phận game Đằng Đạt gánh vác sứ mệnh to lớn gian nan chấn hưng nền game quốc nội, nên vì người chơi trong nước khai thác thêm càng nhiều tựa game tốt, đối với ta mà nói, lòng co mong ước nay, nhưng năng lực lại không tương xứng. Mục tiêu đầu tiên của ta là trở thành một tác giả tiểu thuyết mạng bình thường, viết thật tốt sách của bản thân, nhưng hiện tại, giữa hai công việc này sản sinh ra xung động nghiêm trọng, cũng tạo nên ưu phiền nhất định với ta.”
“Vì thế, ta đã nhiều lần nộp đơn từ chức cho tổng giám đốc Bùi, bày tỏ nguyện vọng được từ chức. Tuy tổng giám đốc Bùi đưa ra rất nhiều nhân tố đáng để suy ngẫm để giữ ta lại, nhưng ý ta đã quyết.”
“Hi vọng mọi người có thể tiếp tục ủng hộ game Đằng Đạt, cũng ủng hộ sách mới của ta, cảm ơn mọi người!”
0
Sau khi viết xong, Vu Phi xem lại một lượt từ đầu đến cuối, sau khi chỉnh sửa lại vài chỗ , cuối cùng gật đầu, xem như hài lòng.
Tuy nói rằng câu văn viết không mấy chính thống, nhưng ý cần biểu đạt đều đã biểu đạt rõ ràng.
Đăng đoạn văn này lên Weibo, chuyển phát cho các đọc giả của bản thân, chắc có thể tạo nên một đợt sóng gió?
Chỉ cần chuyện này làm đến mức ai ai cũng biết, vậy thì đối với tổng giám đốc Bùi chắc hẳn cũng ngại tiếp tục níu giữ hắn lại.
Nghĩ đến đây, Vu Phi lập tức gửi thông báo.
Hắn cũng từng nghĩ có nên để sang năm sau mới nói hay không, nhưng nghĩ lại, nhiều một chuyện chi bằng bớt một chuyện.
Đợi đến sau tết mới gửi, lỡ như thời gian không kịp, thì không thể tạo nên độ quan tâm đủ rộng đúng không? Lỡ như ngày đầu tiên đi làm lại sau tết, tổng giám đốc Bùi lại có nhiệm vụ nghiên cứu phát triển mới thì sao?
Cho nên, chuyện không nên chậm trễ!
Sau khi đăng tin tức này, Vu Phi nhẫn nại chờ đợi một lát, sau đó mới đi xem bình luận của các cư dân mạng.
Bên trên có vài dòng bình luận, xem chừng khá bình thường.
“Ủng hộ quyết định của ngươi!”
“Một tác giả tiểu thuyết mạng thật sự đã làm được trưởng thiết kế, còn làm ra được một trò chơi, đã đủ để khoác lác cả đời rồi! Muốn quay về tiếp tục viết tiểu thuyết mạng cũng là chọn lựa cá nhân, bọn ta đều ủng hộ ngươi.”
“Ta cũng cảm thấy thiết kế trưởng là chức vụ yêu cầu tính chuyên nghiệp rất cao, để một tác giả tay ngang là thiết kế trưởng thực có hơi miễn cưỡng, hi vọng vị thiết kế trưởng sua này có thể tiếp tục mang đến những tác phẩm ưu tú đến cho mọi người!”
“Ồ vậy thì có phải tác phẩm mới đã có thể cập nhật liên tục rồi không? Một ngày hai chục ngàn chữ không quá đáng chứ?”
0
nhưng mà sau thêm vài phút, Vu Phi cập nhật lại, đột nhiên phát hiện hướng bình luận dường như đã phát sinh một vài thay đổi.
“Hả? Đừng đi!”
“Không đúng, phần trên ngươi nói ‘phần lớn công lao đều là nhờ vào đồng nghiệp của bộ phận game Đằng Đạt’, phần sau lại nói ‘khó tránh phải chịu trách nhiệm cho sự thất bại của ‘Quỷ Tướng 2’’, như vậy không phải rất mâu thuẫn sao? Nếu ngươi cảm thấy bản thân không có công lao, vậy thì ngươi không cần phải chịu trách nhiệm; nếu ngươi đã chịu trách nhiệm, vậy thì đồng nghĩa thừa nhận bản thân đã phát huy tác dụng quan trọng.”
“Sự thất bại của ‘Quỷ Tướng 2’ là sao? Tựa game này thất bại hồi nào chứ? Hiện tại có game đối kháng nào có thể so được với nó sao? Dù sao ta thân là một người chơi game đối kháng, rất thích tựa game này!”
“Có xung đột nghiêm trọng gì chứ, trong quá trình nghiên cứu phát triển game ngươi vẫn không thể rút thời gian ra viết tiểu thuyết được sao, cho dù có chậm tí, nhưng chẳng sao, mọi người đều có thể đợi được mà.”
“Đúng vậy nha, ngươi tuyệt đối không được nghĩ nhiều, nếu tổng giám đốc Bùi đã giữ ngươi lại đã chứng minh ngươi có thể đảm nhận, thậm chí có thể nói là lựa chọn tốt nhất hiện tại, ngươi đừng đi, lỡ như trưởng thiết kế tiếp theo không bằng ngươi, vậy phải làm sao đây?”
“Ta cảm thấy ngươi khiêm tốn quá rồi đấy, quá tư ti rồi, ngay cả Kiều Lão Thấp còn điểm tên biểu dương ngươi, ngươi cần gì phải tự coi thường bản thân chứ?”
“Đúng có lúc khiêm tốn quá mức chính là ngạo mạn, nếu quá kiêu ngạo, mọi người đều cảm thấy ngươi quá khoe mẽ!”
0
Nhìn thấy mấy dòng bình luận mới tải ra, Vu Phi có chút sững sờ, hoàn toàn không mò ra đầu mối.